Chương 20: Phóng lao thì phải theo lao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'' Tiền bạc xòng phẳng? ''
'' Không thành vấn đề. ''
'' Vậy được. Ngươi tới bờ biển tùy ý chọn một phòng đi. Ta sẽ gửi hóa đơn tới sau. ''
'' Thật cảm ơn ngài... A a a a. ''
Đạt do quá vui mừng tính ôm lấy ta nhưng chưa tới nơi đã bị Sess và Inu đánh bay.
'' Lực đạo thật lớn mong không chết người. Ha ha ha. ''
Ta thực rất cảm thán lực đạo vô cùng cường đại của yêu quái. Sess kéo mạnh cổ áo ta.
'' Hắn là gì đối với ngươi? ''
'' Sesshoumaru! Bỏ tay bẩn của ngươi ra khỏi chị ấy! ''
Inuyasha kéo mạnh tay Sesshoumaru khỏi người ta.
'' Cảm ơn Inuyasha. ''
Ta mỉm cười, xoa đầu Inuyasha.
'' Sesshoumaru, đây không phải chuyện mà ngươi có thể quản đâu. ''
Ta vào trong bếp lấy hộp beto Nechu đã chuẩn bị riêng cho ta. Trước khi bay đi, ta đưa vào tay Kagome một thứ, nói:
'' Nó sẽ dẫn em tới nơi em muốn tới. Thôi nha, ta đi trước đây. ''
Ta vừa đi khỏi. Mọi người đều vây quanh Kagome hỏi :
'' Kagome đó là gì vậy? ''
'' Nó trông khá giống mặt dây chuyền. ''
Kagome ngắm nghía thứ trong tay.

'' Thế chủ nhân của tôi bảo gì với cô? ''
Nechu nhìn mặt dây truyền
'' Chị ấy nói : ' nó sẽ dẫn em tới nơi em muốn.' ''
'' Vậy thì tối nay chúng ta thử là biết ngay thôi. ''
Shippo đưa ra ý kiến.
'' Quyết định như vậy đi. Tối nay chúng ta xuất phát. ''
Mọi người vui vẻ vào nhà ăn sáng. Chỉ có Sesshoumaru là lại chạy đi đâu đó.
Ngay khi trời vừa tối, mọi người buộc dây vào eo để tránh bị lạc. Kirara, Shippo và Jaken là không đi cùng để đề phòng Đạt quay lại. Trong đoàn, Kagome là người dẫn đầu và người cuối cùng là Sesshoumaru. Mọi người thật sự không hiểu tại sao hắn lại đồng ý tham gia chuyến đi lần này.
'' Một khi bước ra khỏi cửa ngoại trừ Kagome không được ai nhìn lại phía sau cho tới khi đến nơi. Nếu không ngài ấy sẽ phát hiện ra những người không mời mà tới như chúng ta. ''
Nechu cảnh báo.
'' Sao anh biết rõ vậy? ''
'' Nói ra thật mất mặt. Lần đó, tôi đã làm ra chiếc vòng này. Khi đi, ta quay đầu nhìn lại phía sau nên đã bị ngài ấy phạt. ''
Nechu thở dài.
'' Đi! ''
Sesshoumaru và Inuyasha nhắc nhở.
Khi Kagome vừa bước chân ra khỏi cửa nhà thì khung cảnh lập tức thay đổi mọi thứ đều bị bao phủ bởi màu đen Kagome nhìn lại phía sau không thấy cánh cửa đâu nữa. Bỗng mặt dây chuyền phát sáng chỉ đường cho mọi người. Dây chuyền dẫn họ tới một nơi được tuyết trắng bao phủ tưởng chừng là vô cùng lạnh giá nhưng mọi thú hoàn toàn ngược lại.
'' Nechu, nơi đây là đâu? Bây giờ không phải đang là hè nhưng sao ở đây lại có nhiều tuyết rơi như vậy? ''
Inuyasha hỏi.
'' Chính tôi cũng không biết đây là đâu. ''
'' Mọi người yên lặng một chút và nhìn ra kia kìa. ''
Kagome phá tan không khí yên tĩnh.

( Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa)

Trước mắt mọi người, một cô gái tóc trắng đang cùng một tinh linh đứng dưới các tảng đá ngắm nhìn thứ quả màu đỏ mọng. Cô gái đưa tay chỉ vào một quả mọng trên cành cao nhất. Tinh linh trắng bay tới gần cành cây, tay vặt một quả ăn ngon lành.
'' Cảm ơn ngài. ''
Tinh linh mỉm cười.
'' Ngu ngốc! ''
Cô gái tóc trắng quay đi không quên tuôn ra một câu lạnh lùng.
Câu nói vừa kết thúc, cơ thể của tinh linh đó chuyển dần sang màu đỏ rồi vỡ vụn tan vào trong không khí.
'' Thật khủng khiếp! Sao ngài ấy còn giữ loại cây đó lại bên mình chứ? ''
Cảnh tượng trước mắt làm mọi người vô kinh ngạc. Lời nói của Nechu làm mọi người không khỏi nhíu mày.
'' Nechu, đó là gì vậy? ''
Miroku hỏi.
'' Thứ đó chính là Trái Cấm - thứ mà bao sinh vật hằng mong muốn. Là thứ quả duy nhất có thể thực hiện bất kì nguyện ước của người ăn nó, cái giá phải trả vô cùng đắt cho mỗi điều ước. ''
Nechu giải thích.
'' Vậy tôi có thể giúp Kohaku? ''
Sango vui mừng.
'' Và đổi lại cô sẽ mất đi mạng sống của mình. ''
'' Tại sao? ''
'' Ngay từ đầu Kohaku đã không còn là người sống. ''
Nechu giải thích.
'' Cô ta đã ước gì? ''
Sesshoumaru đi tới.
'' Ngài ấy muốn cứu gia đình mình. ''
Câu nói của Nechu làm không khí bỗng trở nên nặng nề.
'' Điều kiện? ''
Sess và Inuyasha nhìn chằm chằm vào Nechu.
'' Sự tự do (Đôi cánh), trí nhớ của hai người trong gia đình và mới đây là... ''
'' Là gì? ''
Sesshoumaru quát lớn.
'' Trái tim. ''
Nechu nhíu mày.
'' Không thể nào! Một con người không thể sống mà không có tim được. ''
Miroku hoảng hốt.
'' Nhờ khả năng tự tái tạo tuyệt vời nên giờ ngài ấy đã không sao rồi. Nhưng cơ thể hiện giờ vô cùng yếu ớt dù chỉ là một đả kích nhỏ cũng có thể lấy đi sinh mạng yéu ớt của ngài ấy. ''
'' Nếu vậy chúng ta không thể để chị ấy thấy, phải mau chóng rời khỏi đây. ''
Inuyasha nói.
'' Không ai có thể ra khỏi đây tới khi nào nghi lễ hoàn thành. ''
Sesshoumaru nói.
'' Sesshoumaru, sao làm ngươi biết được? ''
'' Cậu thật ngu ngốc, Inuyasha. Các tinh linh tối qua chỉ quay lại khi Sa Thiên quay lại. ''
Sango giải thích.
'' Đã phóng lao thì phải theo lao. Vậy chúng ta không còn lựa chọn nào khác. Mau đi thôi, mọi người. ''

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net