chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sự đau nhức bùng lên cùng với sự ngợp thở vô hạn, cảm nhận được bảm thân đang chìm sâu dưới nước với một nguồn lực vô cùng lớn. Cậu bất ngờ tỉnh dậy, vùng vẫy đôi tay đang bị trói, nhưng chỉ một lúc rồi cũng mau thôi nhường chỗ cho cái gì đó cam chịu, cái gì đó có thể hứng chịu những nỗi đau còn nhiều hơn thế nữa. Những gì mà cậu phải trải qua hằng ngày, vậy nên cứ việc nằm yên mặc người kia hành hạ phát tiết.
Mười bảy năm, sống trong hạnh phúc. Cậu một Uchiha Sasuke, con trai của một gia tộc khá là danh tiếng, nhưng chính người anh của cậu đã mang hết những yên lành đẹp đẽ đó. Ngày đó, cả tộc nhuộm một màu đỏ tươi tang thương khô khốc, cậu bị người ta chà đạp rồi bắt đi bán, đời xô đẩy cậu đến chợ đen, cuối cùng mỗi ngày lại phải gánh chịu nỗi đau thân xác vô cùng trì trệ. Là ai, ai đã mua cậu về vậy. Sasuke bán thân để làm tang cho cả gia tộc bi thương này, có ngỡ là chúng dùng mình để sai vặt, làm việc nhà, rốt cuộc bọn chúng lại đem cậu bán cho những kẻ buông người, để huấn luyện một con thú vâng lời ngày ngày rên rỉ dưới thân đàn ông mà không được cự tuyệt. Từng đòn roi như cơm qua ngày, để rồi ngất đi trong cơn đau, cơn đói và cơ thể thì đầy rẩy những vết xướt do cái trò đào tạo nghiệt ngã ấy gây nên, cậu dần miễn nhiễm với cái đau, và cam chịu với sự hành hạ vì vô số lầm bỏ trốn không thành...
Từng cái ấn mạnh xuống thành bồn, cậu chới với giữa dòng nước lạnh, để rồi khi ý chí không còn, cậu buông thả, bỏ mặc hết đi, để rồi hơi thở đối với cậu là điều hết thức xa xỉ. Bất chợt, cái thời khắc tưởng chừng kết thúc tất cả ấy, sasuke bị kéo giật và ném lên sàn nhà lạnh cóng. Đôi mắt mơ màng lờ mờ ướt, cậu nhìn cạn vật xung quanh, nơi này khác với nơi cậu ở lúc trước, rộng hơn, đẹp hơn, đầy ánh sáng hơn, giống một ngôi nhà hơn và cũng lâu rồi cậu chưa có cảm giác này...
"Cậu có nên trả lại số tiền không hề nhỏ mà tôi đã dùng để mua lấy cơ thể đầy khiếm khuyết này của cậu không?" Giọng nói lạ, có vẻ trầm ấm vang lên nhưng cũng đầy rẫy khinh bỉ, xem thường trong câu nói. Ngước đôi mât vô hồn, đỏ hoen vì nước lên nhìn người đang nói, một mái tóc vàng, đôi mắt xanh lam, trên mặt còn có 3 vết sẹo hệt râu mèo, nhưng gương mặt ấy hoàn toàn lạnh tanh, vô cảm nhìn sasuke, một ánh nhìn toàn sự khinh khi, miệt thị. Khiếm khuyết ư? Tự bao giờ cơ thể này đã trở nên như vậy, có chăng chỉ càng lúc càng bị hủy hoại thêm nữa.
Dòng suy nghĩ bất chợt bị cắt ngang, khi cơ thể áp chặt lấy sasuke, nuốt lấy đầu nhũ nay tím tái vì nước lạnh. "A...ưmm...không" Cậu hoảng loạn khi bị hắn làm vậy, thì ra những gì mà cậu đã được dạy từ trước đến nay, cuối cùng đã đến lúc thực hành rồi ư? Cậu chua sẵn sàng và cậu không muốn...
"Có hay không, không do cậu quyết định, đồ khiếm khuyết" nói rồi hắn cắn mạnh đầu nhũ khiến cậu la lên thất thanh.
Đau. Cậu không kiềm chế được bản thân mình, cơ thể kia đã phản bội cậu hiển nhiên phản ứng... "KHÔNG, anh buông tôi ra" Sasuke hoảng sợ, vũng vẫy né tránh những cái vuốt ve đầy mạnh bạo và không có chút cảm xúc kia. Sợ hãi, thật sự sợ hãi...
"Khóc đi, rên rỉ đi, lớn lên và nhiều vào, vì đó là công việc của cậu" Nói rồi, Naruto mạnh bạo tách hai chân sasuke ra, giả phóng thứ đang cương cứng, không phân vân đâm thẳng vào lỗ huyệt bé nhỏ chưa qua bất kì một bước chuẩn bị nào, tận hưởng cảm giác ấm nóng được bao bọc đêan nghẹt thở, cứ vì thế mà hắn điên cuồng túm lấy vòng eo khảnh mảnh kia mà đâm, tận hưởng cảm giác sung sướng khiến hắn điên cuồng để được thỏa mãn trong chính cơ thể đầy khiếm khuyết này, cảm xúc điên loạn đầy đê mê...
"Đau...dừng...xin....an..h...aaaa"
Bỏ mặc tất cả, bỏ mặc tiếng khóc nấc kêu gào, bỏ mặc dòng nước mắt lăn dài trên má, bỏ mặc hết mà điên cuồng xâm chiếm, từng cú thúc mạnh bạo, đến điên dại. Sasuke cảm giác được nơi hậu nguyệt như sắo rách toạt ra, máu và cả nước mắt hòa lẫn với nhau. Bỗng hắn chợt động lòng, khiến hắn cảm thấy không kiềm được lòng mình. Hắn thích con búp bê này mất thôi, cậu ta có cảm xúc chứ không phải vẻ lạnh lùng vô cảm mà bản thân đã bày ra, và hắn cũng hài lòng vì những cảm xúc đó đều rất chân thật.

"A...ưm...a..a..a.."
Hắn cong người giải phóng tinh dịch nóng hổi vào trong cơ thể người kia, còn sasuke thì cũng giải phóng trong đau đớn, cả người cậu không còn sức lực, nằm gục dưới sàn. Cánh tay rướm máu vì lúc nãy cắn nát nay buông xuống nền nhà lạnh tanh, đôi môi ướm màu huyết sắc, máu tươi xen lẫn tinh dịch nơi hậu đình đang chảy ra, cả người dơ bẩn, nhem nhuốc.
Chưa dừng lại ở đó, Naruto chồm tới túm lấy mái tóc đen của ai kia, đặt cậu với tư thế quỳ sấp.
"A..ưm..đau.."  Đón nhận cảm giác như da đầu bị bong tróc, Sasuke bừng tỉnh, không cần phải nói cũng biết chuyện gì sẽ xãy ra, cậu đón nhận từ cú thúc cực mạnh, để rồi khi cơn đau qua đi chỉ còn là một mảng đầu óc trống rỗng.
"Đúng là một con búp bê đắt giá mà, nhìn xem cậu đang thải ra sản phẩm của tôi đấy" Naruto nhìn cặp mông trắng đối diện, nhìn tinh dịch trong hai lần phát tiết của mình cùng máu tươi trào ra nơi hậu đình bé nhỏ, rồi chảy xuống sàn, mê hoặc đến tột cùng...
"Chát"
Hắn đánh mạnh vào cặp mông căn tròn kia, để rồi càng đánh càng hăng, cứ thế mà dùng sức, càng đánh càng thích thú, làm cho cặp mông trắn nõn nay hồng lên, như một quả đào chín hồng hào đang gọi mời.
"Cậu đúng là một món ăn thượng hạng, búp bê à" Nói xong, hắn cuối xuống cắm mút, hôn lấy hôn để lên căph mông căn tròn, say mê thưởng thức, hôn đến rảnh mông mang đầy dư vị của chính mình nay thêm hương vị của cậu làm cho nó thêm phần si mê, mĩ vị...
Không biết bản thân đã phát tiết bao nhiêu lần, ngồi ngồi dậy, trườn khỏi người cậu, Naruto tỉnh dậy, đi vào nhà tắm, tắm rửa sạch sẽ, sảng khoái bắt đầu một ngày mới, có vẻ hứng thú hơn bình thường.
Nhìn thấy cơ thể đầy dâm dục, nhơ nhớp, mềm oặt, uể oải đang nằm im bất động trên giường, hắn tiện tay quăng cho một cái áo sơ mi rồi dóng cửa ra ngoài.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net