Chương 6: Sáng đầu năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu hồ ly Naruto vừa sáng sớm đã kêu léo nhéo, chạy nhảy khắp sân nô đùa với lá rụng. Kurama vẫy vẫy chín cái đuôi nhìn theo nó, rõ ràng tâm trạng khá tốt. Đây là lần đầu tiên hắn đón năm mới của các yêu quái như thế này, càng nghĩ càng thấy kỳ lạ mà cũng thú vị. Cơ mà...

Kỳ lạ nhất chính là Minato đấy! Sau khi có con tên này bị ngu chắc? Hắn nghĩ gì mà dám mời Kurama đại nhân ở lại nhà hắn chứ?

Mà hắn lại còn đồng ý mới ghê. Kurama nghĩ tới đây liền xoa trán, chín cái đuôi cũng ở trên không trung ỉu xìu xuống. Không có cách nào, lúc đó ôm Naruto cảm thấy thoải mái cho nên không quan tâm Minato đang mang ý định gì. Giờ nghĩ lại thì quả nhiên là lúc đó hắn mất trí rồi. Đêm qua lúc hắn vừa mới tùy ý gật đầu với đệ tứ, đám yêu quái còn lại ai chẳng trợn mắt há mồm.

Hiện tại gia trang đệ tứ có chừng mười mấy yêu quái đang sinh sống. Gia đình vợ chồng đệ tứ có ba yêu quái, thêm Rin và Kakashi, còn lại là gia nhân. Đối với một vị kage đương nhiệm mà nói, đây đã coi là rất khiêm tốn. Nhưng vừa vặn vì vậy mà Kurama ít cảm thấy bị làm phiền.

Năm mới cũng nhạt nhẽo không kém. Kurama liếc mắt nhìn Kagamimochi(*) để ở vị trí đẹp nhất trong phòng. Chà, thần linh cư ngụ. Gã nhếch mép. Làm như ông già lục đạo sẽ ở trong đó ấy. Văn hóa của đám yêu quái thật là vô tri.

Hơi lạnh đầu năm thoáng lướt qua sân lớn. Naruto rùng mình, lắc lắc người chạy vào nhà, mon men đến bên cạnh Kurama. Hắn giơ tay chạm lên mũi tiểu hồ ly, làm nó thích thú kêu lên, giơ móng vuốt nhỏ đùa với ngón tay của hắn khi hắn lấy chiếc lá vướng trên lông nó ra. Hắn nhếch mép cười, đưa một cái đuôi qua chọc chọc vào bên hông nó. Nó gừ gừ hai tiếng như thể đang cười rồi nhào vào đánh nhau với cái đuôi. Rất nhanh chín cái đuôi của Cửu Vĩ hồ ly đã trở thành đồ chơi cho yêu quái nhỏ.

- Kurama-sama.

Ánh mắt Kurama chuyển qua vợ chồng đệ tứ và những người phía sau đang cúi đầu. Nói sao nói hắn vẫn là tín ngưỡng của đám yêu quái, khó thoải mái với hắn cũng là bình thường. Chỉ có đệ tứ là dễ chịu nhất khi đi tới ngồi bên cạnh hắn, mặc dù lễ nghi thì vẫn thực hiện đầy đủ. Gia nhân đang đi vào phòng, chuẩn bị gì đó. Hắn nhướng mày:

- Osechi(**) à?

- Vâng ạ.

Vừa đáp lời, Minato vừa nhìn tới Naruto đang đùa nghịch với đuôi của Kurama. Anh cười khổ. Cả yêu giới chắc cũng chỉ con trai anh có được đối đãi này, có thể chơi đùa với đuôi của Cửu Vỹ đại nhân. Đêm qua thằng bé nhào tới làm anh sợ hết hồn, may mà Kurama chỉ xem như là tiểu hồ ly nghịch ngợm.

Được cho phép, gia nhân liền mang những hộp osechi vào phòng. Tuy bản thân là khách, Kurama cũng chẳng biết thế quái nào mình lại ngồi ở vị trí chủ vị. Rõ ràng đây là vị trí của gia chủ, tức là Minato mới đúng. Nhưng nhìn đệ tứ ôm con trai trong lòng tươi cười rơi póc póc một đống hoa đang ngồi cạnh vị trí chủ vị của hắn thì thôi, khỏi bàn đi. Hắn đành miễn cưỡng cầm đũa lên. Dù sao thì hắn không có ác cảm với đồ ăn của yêu quái, cứ tùy tiện là được.

Kurama đã ăn thì những yêu quái khác cũng bắt đầu động đũa. Ngồi đối diện với Minato, bên còn lại của Kurama, là Kushina. Bên cạnh Kushina là Rin, tiếp tới là Kakashi. Jiraiya thì ngồi bên cạnh Minato. Mặc dù lý ra phải là một bữa ăn đầu năm vui vẻ, nhưng có thú thần đại nhân ở đây nên không khí thay vào đó lại rất căng thẳng.

"Kyu kon!!" Naruto ngược lại thì không có xuống tinh thần chút nào.

Tiểu hồ ly cũng có một hộp osechi riêng. Minato vừa ăn vừa gắp phần cho con trai, vẻ mặt hết sức thỏa mãn. Naruto ăn thôi cũng đáng yêu nữa. Mỗi lần được cho ăn là tiểu hồ ly lại kêu kon kon, ăn xong còn liếm ngón tay của Minato một cái đòi nữa. Không khí trên bàn ăn chính bởi vì nó ồn ào liền hòa hoãn hơn rất nhiều, bản thân Kurama còn tỏ ra thoải mái hơn hẳn.

- Ngươi thế nhưng lại sinh ra một tiểu tử rất có sức sống đó. - Kurama nhìn Naruto nói.

- Nhờ Kurama-sama bảo trợ. - Kushina mỉm cười khiêm tốn nói.

Kurama cũng không chối, dù sao chakra chữa trị cùng chúc phúc lần đó hắn truyền cho Kushina chắc chắn đã góp một phần không nhỏ vào sức sống cho đứa trẻ. Sau này lớn lên hắn cảm thấy nó sẽ rất khỏe mạnh đó, chắc chắn sẽ chống đỡ được một phương trời. Nghĩ tới đây hắn không khỏi làm vẻ mặt kỳ quái. Tiểu yêu quái này là nam hay nữ vậy?

- Bao giờ nó mới hóa thành bộ dáng bán nhân? - Kurama nghĩ một đằng nói một nẻo.

- Thông thường là sau một năm thì yêu quái sẽ bắt đầu dần dần hóa hình sau kỳ rụng lông đầu tiên. - Minato trả lời. - Quá trình này sẽ kéo dài tầm khoảng từ hai ba năm đến mười năm ạ.

- Lâu vậy à... - Kurama vừa ăn vừa nói.

Minato cung kính gật đầu, lại nhét cho tiểu hồ ly một miếng. Cái đuôi Naruto vẫy càng dữ dội. Kurama cũng dành một cái đuôi vẫy cùng nhịp với nó, khiến cho nó phấn khích chồm lên. Đệ tứ  giống như không nhận ra Cửu Vĩ đang kích động Naruto, không khỏi cười khổ trấn áp tiểu hồ ly. Càng nhìn thấy thì Kurama càng vui vẻ tiếp tục ăn mặc cho Minato khổ sở với con trái đang quấy rối trong lòng.

Ăn Osechi thì mất bao nhiêu thời gian? Nửa buổi sáng sau đó Kushina liền muốn sửa soạn đến đền thờ cầu phúc. Kurama đang ngồi uống rượu với đệ tứ, nghe nói liền cau mày. Làng lá chỉ có hai đền thờ, một là đền thờ Cửu Hỏa thần cũng chính là nơi hắn cư ngụ hiện đang do tuyết yêu tộc Hyuga quản lý, còn lại là đền thờ tổ tiên của tộc thiên cẩu Uchiha. Nhưng đền thờ thiên cẩu là đền thờ của riêng Uchiha nhất tộc, cho nên đến thăm năm mới đều là đến đền thờ Cửu Hỏa thần.

Tập tục của yêu quái là cầu phúc vào đêm cuối trong lễ hội thú thần trước khi Kurama tới tháp hokage, hoặc là vào ngày đầu tiên của năm mới. Đó là lý do mọi năm vào ngày đầu năm sau khi trở về Cửu Hỏa đền thờ, Kurama thường sẽ nằm nghe nguyện vọng của các yêu quái tới đền thờ cầu phúc. Hầu hết trong số chúng chỉ là hắn nghe cho vui, nếu rảnh rang hắn sẽ chúc phúc yêu quái tới cầu nguyện một chút. Sau đó khi mùa xuân kết thúc hắn sẽ chuẩn bị để ngủ đông cho tới hết năm.

Nhưng năm nay Kurama trú lại ở gia trang đệ tứ, do đó khi nghe Kushina nói tới đền thờ hắn liền nhăn mặt kỳ dị. Yêu quái khác không biết, chẳng lẽ người trong gia trang đệ tứ lại không? Có thể ở trước mặt hắn quỳ xuống cầu nguyện đó, hắn đang ở đây còn muốn tới đâu cầu hắn chúc phúc vậy? Không lẽ là cầu nguyện với cái đền thờ trống không?

- Việc này giống như, có tính hình thức vậy. - Minato nói với Kurama. - Thập vĩ đại thần cũng được thờ cúng ở đền đó ạ.

- Cái đó ta biết. - Kurama sờ sờ Naruto, không thôi nghi ngờ mà trả lời.

Nhưng thập vĩ đại thần đó cũng là hắn mà! Chính hắn là một phần từ thập vĩ tách ra đấy!

Thà nói cầu xin Lục Đạo Tiên Nhân còn thuyết phục hắn hơn.

Mà dù sao thú vui nho nhỏ này của yêu quái hắn cũng không muốn phá đám. Đầu năm muốn ôm Naruto ra ngoài cũng hiểu được mà, mấy ngày có hắn ở nhà bọn họ sẽ không thoải mái. Kurama giao tiểu hồ ly cho Minato rồi vẫy vẫy tay đuổi mấy tên yêu quái đi, chính mình thì tay đỡ đầu nằm dài lười biếng. Đỡ cho hắn phải nghe mấy lời cầu nguyện, thật yên tĩnh.

Minato thấy Kurama không có ý định đi cùng, bản thân chỉ cười cười ôm theo Naruto cùng với vợ cáo lui khỏi phòng. Jiraiya vốn dĩ là ở bên gia trang đệ tam bên tộc Sarutobi, dù sao vẫn là người của đệ tam giống như Kakashi đối với đệ tứ. Cho nên lần này ra ngoài cũng là quay lại bên đó, trong nhà ngoại trừ gia nhân ra chỉ còn lại Kakashi không có hứng thú thăm viếng đền thờ.

---------------------

(*) là một mâm xếp bánh dày (Mochi) cùng một quả quýt Nhật (Mikan) bên trên. Đây là nơi các vị thần trú lại khi đến thăm nhà, được đặt ở nơi trang trọng và xinh đẹp nhất của ngôi nhà.

(**) bữa ăn đầu năm đặc biệt của người Nhật.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net