Chap 10: Cát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vàng

Vàng

Vàng

Vàng là màu sắc chủ đạo bao trùm không gian nơi này. Đứng lại một chỗ, phóng tầm mắt xa thật xa cũng chỉ thấy một màu vàng của biển cát, màu nâu của những mỏm đá nhỏ nhấp nhô giữa sa mạc hòa cùng với màu xanh của bầu trời không có lấy một gợn mây, thỉnh thoảng cũng sẽ nghe được âm thanh dũng mãnh của chim ưng hay âm thanh chói tai của bầy quạ và kền kền trên khoảng không gian rộng lớn đó. Nghe có vẻ đáng sợ nhưng đó lại là thời điểm thích hợp nhất để những kẻ lữ hành băng qua cái sa mạc không một bóng người này. Đây là vùng cực Tây của Phong Quốc, một đất nước có sa mạc là đặc sản. Là vùng Cực Tây và gần xích đạo nên nơi đây cũng là nơi có nhiều bão cát nhất Thế giới nói chung và Phong quốc nói riêng, đặc biệt là trong cái mùa gió nổi như bây giờ. Cái khí hậu nóng bức tới gần năm sáu chục độ cùng với tần suất xảy ra bão cát khoảng 2 lần/1 ngày là lí do chính khiến vùng sa mạc này không có người sinh sống. Ngay cả những băng nhóm tội phạm hay lũ trộm cướp dù có cho thì chúng vẫn không muốn nhận mảnh đất này làm căn cứ đóng quân vì cái thời tiết quá khắc nghiệt kia. Tuy nhiên, băng qua cái hoang mạc nóng nhất thế giới lại là con đường tắt nhanh nhất tới Thổ Quốc. Chỉ cần bằng qua nó nếu không có bão cát thì chỉ cần 3 tiếng, còn nếu có bão thì mất 4- 5 tiếng sẽ đến được biên giới nước kia thay vì phải qua đêm nếu đi đường mòn. Ai cũng biết điều này nhưng hầu hết mọi người đều không muốn đi, trừ những con người đã làm quen với bão cát và coi nó như một người bạn của mình.

Âm thanh gió thổi cuồn cuộn bốc những hạt cát lên cao chà xát với những mỏm đá là thứ duy nhất có thể nghe thấy được ở Sunaarashi, hoang mạc nóng nhất thế giới ngay bây giờ. Bão cát đang ở thời điểm mạnh nhất của nó. Dù xảy ra đến 2 lần/1 ngày nhưng những cơn bão cát mịt mù này cũng chỉ tồn tại nhiều lắm tới 2 giờ đồng hồ là cùng. Vì thế nên sớm thôi, cơn bão sẽ kết thúc.

Lúc này, có hai bóng người đang trú bão trong một hốc đá. Một cặp đôi khoảng ba mươi, một nam một nữ. Họ đều mặc những bộ trang phục kín mít từ đầu tới chân, đến nửa dưới khuôn mặt họ cũng được che bởi một lớp khăn. Đó là trang phục thiết yếu để băng qua mọi sa mạc, không riêng gì ở Sunaarashi, nếu bạn không muốn trở thành món thịt khô khi băng qua nơi này. Dù đã trùm mũ lên, nhưng ta cũng có thể thấy được người đàn ông kia có một mái tóc màu đỏ sẫm, và người còn lại có mái tóc vàng như màu của cát. Đôi mắt người phụ nữ là một màu xanh dương đục.

Người đàn ông ấy đang làm một cái gì đó, bàn tay chạm xuống cát, đôi mắt nhắm lại, có vẻ ông ta đang cảm nhận những thứ ngoài hốc đá, trong cơn bão.

Một lúc sau, bão tan.

- Có ai đó đang làm xáo trộn dòng chảy ngầm của cát, theo hướng về ngôi làng -- Đột nhiên người đàn ông cất tiếng, tông giọng trầm ổn, đôi mắt nhìn sang phía người bên cạnh.

- Không lẽ Gaara đang ở đây?

- Không phải đâu Karura, nếu là nó thì chắc chắn anh đã phát hiện ra, nhưng đây là một người khác, hơn nữa lại là người dùng.........Thiết Sa -- Ông do dự khi nói hai từ cuối, vì Thiết Sa là một trong những loại Huyết Kế Giới Hạn hiếm nhất trên thế giới, người dùng Thiết Sa duy nhất mà ông từng biết là Kazekage Đệ Tam, người đã mất rất lâu trước đó.

Người đàn ông tóc đỏ đứng dậy, đưa hai ngón tay giữ cho một bên mắt không mở. Những hạt cát bắt đầu dồn về bàn tay ông, tạo nên một cầu mắt. Những hạt cát mà ông điều khiển không giống như những hạt cát thông thường khác, bằng mắt thường chúng ta cũng có thể thấy được những hạt bụt vàng lấp lánh trong cát của ông. Phải, ông là một người dùng Kim Sa.

- Đã kết nối thần kinh thị giác. Con mắt thứ ba: Mở.

Và rồi cầu mắt đó ra khỏi hốc đá với tốc độ rất nhanh, tiến về phía mà người đàn ông kia cho rằng có kẻ dùng Thiết Sa ở đó.

Tuy không nhìn được 360 độ như Bạch Nhãn trứ danh của Konoha, nhưng việc ở trên cao cũng khiến con mắt thứ ba của người đàn ông tóc đỏ bao quát được toàn cảnh xung quanh.

----------------------------------------------------

Bão cát vừa tan, mọi thứ trên sa mạc đều bị phủ một lớp cát khiến cho Sunaarashi bây giờ chỉ còn một màu vàng ảm đạm. Ấy thế mà giữa sa mạc lại có ba bóng hình đang di chuyển. Người thứ nhất, một cô gái có mái tóc dài vàng óng, một phần mái rủ xuống trước mặt, cô mặc một bộ đồ chuyên dụng của ninja cùng với cái áo khoác trùm đầu tím oải hương. Người thứ hai, một cậu trai đeo một chiếc mặt nạ Hannay trắng, đằng sau lưng cậu ta là một thanh kiếm. Người thứ ba, cũng là người đặc biệt nhất, một cậu con trai với mái tóc nâu, trên mặt mang những hình vẽ kì quái, điểm đặc biệt nhất đó là bên ngoài lớp áo, có một lớp Thiết Sa bao bọc lấy cậu, và cậu cũng coi nó nhẹ nhàng như một phần trang phục của mình. Có vẻ họ xấp xỉ khoảng 12 - 13 tuổi gì đó. Điểm chung giữa họ chính là họ đều mang biểu tượng của Shinobi Làng Cát. Đó chính là tổ đội của Yodo, Araya và Shinki. Cả ba di chuyển hướng về làng của mình. Họ vừa trở về từ một nhiệm vụ hộ tống một vị phu nhân tới Thổ Quốc. Tất nhiên là họ đã dùng đường mòn trong khi làm nhiệm vụ, nhưng đến lượt về họ quết định đi đường tắt, chính là đây, sa mạc Sunaarashi.

Sau cơn bão, sa mạc tĩnh lặng hơn bao giờ hết, không có tiếng gió thổi, không có tiếng kêu của những con chim trời, chỉ có tiếng bước chân. Là một người có thính lực vượt trội so với người thường, sự im lặng này khiến Yodo cảm thấy khó chịu. Đột nhiên, cô nghe thấy gì đó, là tiếng va chạm của những hạt cát, nhưng đây không phải cát của Shinki, hay của Ngài Gaara, vì gắn bó với hai người trong một khoảng thời gian dài nên cô đã quá quen thuộc với âm thanh phát ra từ cát của họ. Vậy, cô cùng với Araya và Shinki đang bị ai đó theo dõi. Cô đột ngột dừng lại, làm hai người kia có chút khó hiểu.

- Yodo, có chuyện gì sao? -- Người đầu tiên lên tiếng là Araya.

Đôi mắt Yodo trở trên sắc bén lạ thường. Chỉ bằng cái liếc mắt và động tác ngôn ngữ cơ thể đơn giản, hai người kia đã hiểu cô đang muốn nói cái gì. Ngước mặt lên, sáu con mắt đều tỏ vẻ kinh ngạc khi trông thấy một cầu mắt nâu đang nhìn thẳng vào họ. Có thể dẽ dàng nhận ra trong cầu mắt đó có bụi vàng, chứng tỏ kẻ địch là một tên dùng Kim Sa. Điều này thật khó hiểu khi Kazekage Đệ Tứ là người duy nhất được biết tới có khả năng dùng Kim Sa. Một chiếc lông vũ từ Thiết Sa đâm thẳng vào cầu mắt đó khiến nó ngay lập tức trở về dạng cát ban đầu. Cả ba người nhanh chóng thủ thế, sẵn sàng đối mặt với tình huống sắp tới. Một lớp Thiết Sa mỏng bao quanh họ.

Cả ba người thủ thế khoảng vài phút, sau đó cả Shinki và Yodo đồng thanh

- Ở trên!

Một đám mây làm từ Kim Sa trôi nổi trên đầu ba người, có hai thân ảnh đứng trên đó, một nam một nữ, không rõ khuôn mặt do chiếc mũ áo choàng của họ. Rất nhanh sau đó, hai thân ảnh bí ẩn ấy đã đứng trước nhóm ba người. Đồng thời Thiết Sa cũng bắt đầu trong trạng thái tấn công của khi những mũi dao sắc bén được hình thành.

- Các ngươi muốn gì? -- Đôi chân mày nhíu lại, đôi mắt không chút dao động nhìn thẳng vào kẻ đối diện, Shinki cất tiếng hỏi. Cậu biết đây không phải một đối thủ tầm thường.

- Một câu hỏi thông minh -- Người đàn ông nở một nụ cười mỉm -- Có vẻ như Shinobi Làng Cát thể hệ này khá tốt đấy chứ. Thực ra ta chỉ có một chút hứng thú với năng lực của cậu thôi, chàng trai trẻ ạ.

Nói rồi, người đàn ông ấy đưa tay lên cởi bỏ chiếc mũ áo choàng, người phụ nữ bên cạnh cũng làm vậy, khuôn mặt của hai người bí ẩn xuất hiện. Nhóm ba người không giấu nổi sự ngạc nhiên. Riêng ở Shinki, sự ngạc nhiên chỉ dừng lại ở đôi mắt mở to của cậu, còn hai người đồng đội kia thì sự ngạc nhiên đã lan đến từng sợi cơ mặt của họ ( Mặc dù đã có chiếc mặt nạ Hannay che đi khuôn mặt nhưng ai nhìn vào cũng biết cậu đang có cùng biểu cảm với cô bạn Yodo).

- Kazekage Đệ Tứ Rasa và phu nhân Karura?!

( Còn tiếp)

----------------------------------

23/08/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net