Chương 3 : Ngươi diễn rất tốt nhưng xin lỗi ta rất tiếc (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sức mạnh của một gia đình là gì ?

Đó là tình yêu thương vô bờ bến của các bậc cha mẹ dành cho con cái. Đó là sự tự tin và nỗ lực không ngừng nghỉ của con trẻ để không làm cho người lớn thất vọng. Đó là sức sống bền bỉ mãnh liệt của những người đã là ông là bà để làm chỗ dựa cho con cháu. Và đó cũng có thể là sự hợp lực cực kỳ ăn ý của tất cả các thành viên trong gia đình để đánh đuổi giặc ngoại bang đến nhà.

Toàn phủ Nara lúc này, chính là mang trong mình sức mạnh gia đình vô cùng to lớn đó.

Nara Trung Nghĩa Hầu phủ

Hôm nay là ngày công chúa Phong quốc đại giá quang lâm tới nhà chồng tương lai. Vậy cho nên từ sáng sớm, Nara Hầu phủ đã bày biện trang hoàng lẫn quét tước chỉnh chu để đón nàng dâu ngoại quốc. Lúc này, nhà Nara đóng cửa kín mít, tới cả thị vệ đứng canh cũng ở bên trong phủ chưa ra. Thiên hạ đi qua cứ tưởng là chưa tới giờ đẹp chưa mở cửa, nhưng thực ra bên trong là cả một âm mưu dày công chuẩn bị.

Nara Shikamaru đứng trước tiền viện, nhìn tất cả mọi người trong phủ từ đầu đến chân. Giống như một đạo diễn phải chỉnh sửa ý tưởng trước khi lên phim, hắn là đang soi xét vô cùng cân nhắc.

"Ông nội, ông nội không được mặc nhìn hiền lành phúc hậu như vậy. Lão Danzo mặc thế nào thì ông nội mặc theo phong cách như vậy đi !"

Suzaku nghe vậy thì lại lục tục vào bên trong thay đồ. Lòng lão liền nghĩ, hôm nay thôi, chỉ hôm nay thôi để lão hoàn thành nốt cái vai diễn lão già khó tính cổ hủ trọng nam khinh nữ này, để cho Nara tộc nhà lão thoát khoải kiếp phò mã ải kia. May mà vai diễn của lão chỉ là ngồi trong nhà, chứ đi ra ngoài đường, người qua đường mà thấy lão ăn mặc phong cách giống lão Danzo thì chỉ có nước đeo mo vào mặt.

"Tứ thúc, tứ thúc đừng có ăn vận tuấn lãng chững chạc đường hoàng như vậy mà. Hồi trẻ tứ thúc từng có thời oanh liệt như thế nào thì tứ thúc làm lại y nguyên cho cháu !"

Hiroshi nghe thế thì lại đi vào bên trong thay đồ, vừa đi vừa nghiến răng. Hồi còn trẻ tứ công tử Bóng tộc này cũng một thời oanh liệt lắm, trốn học - đánh nhau - tới kỹ viện - đi thanh lâu - bao kỹ nữ - ghé sòng bạc có đủ cả. Sau này lấy vợ có con thì mới xem như gọi là "quay đầu hoàn lương". Bản thân Hiroshi cũng không bao giờ dám nhắc lại chuyện thời thanh niên do cảm thấy có lỗi với vợ con. Nhưng hôm này, thôi thì vì đại nghiệp vậy...

"Rubi à, muội đừng có trưng cái bộ mặt xinh xắn đáng yêu đó. Nhìn thấy nhị hoàng tử lúc đi đánh ghen không, đấy, hắn ta như thế nào thì lát nữa muội diễn y như thế cho ta !"

Hotarubi ngồi ở bậc cửa gật đầu. Sau đó liền lấy ra một cái gương, bắt đầu soi xem mặt mình có gì không ổn. Chớp chớp mắt mấy hồi, lại liền lấy ra một hộp phấn bắt đầu tán đều lên mặt. Bản thân Hotarubi vốn da rất trắng nên cực hiếm đánh phấn, mà có đánh thì chỉ cần quá tay một chút là không khác gì chết trôi. Bây giờ đánh xong, đúng là không khác gì chết trôi thật.

"Ino, đừng có cột tóc không như vậy, có bao nhiêu trang sức vàng bạc thì khuân hết lên người đi. Cả đời chưa bao giờ khoe của hay sao vậy ?"

Ino ngồi bên cạnh Hotarubi gật đầu. Ino là cô gái xinh đẹp, bình thường không cần phục sức lấp lánh thì cũng vẫn xinh đẹp như thường. Bản tính nàng cũng giản dị, một thích ăn hai thích trồng hoa, vậy nên phục sức cầu kỳ là hiếm khi có đụng tới. Nay Shikamaru nói vậy, liền đi vào trong lấy ra mấy hộp châu ngọc trâm thoa cỡ bự, bảo Hotarubi gắn hết lên đầu cho mình.

"Tứ thẩm à, tứ thẩm đừng thể hiện gương mặt hạnh phúc an nhàn như vậy. Tứ thẩm trang điểm lại đi, làm sao cho bộ dáng càng khổ càng tốt..."

Yukiho nghe như vậy, liền đi vào bên trong tân trang lại. Tứ phu nhân Nara Hầu phủ trẻ hơn nhiều so với tuổi, sau khi sinh nữ nhi thì thần sắc lại hồng hào hơn mấy phần. Yukiho nhìn gương mặt mình như vậy, liền lắc đầu, lòng nghĩ, không được, mình là một nhân vật rất quan trọng trong vở kịch này, ngoài diễn xuất thì tạo hình cũng phải chuẩn, mình không thể để công sức của mọi người trong nhà đổ xuống sông xuống bể được.

Choji và Deidara cũng bị đại ca chỉnh lại bộ dáng mấy lần. Đám người hầu thị vệ quản gia cũng phải chỉnh tới chỉnh lui sao cho bộ dáng phù hợp với vai diễn. Cho dù chỉ là nhân vật quần chúng lẫn nhân vật phụ của phụ, thì bọn họ cũng không dám vì thế mà lơ là.

Sau khi điều chỉnh lại toàn bộ, sát giờ công chúa Phong quốc tới, mọi người lại xếp hàng tập dược lại một lần. Shikamaru nhìn diện mạo của mọi người trong phủ, gật gù hài lòng. "Tốt lắm. Bây giờ, vạn sự tại thiên, thành sự tại nhân. Chúng ta nhất định phải thành công lần này !"

...

Đoàn người của hoàng gia Phong quốc hai hôm trước đã tới thành Konoha. Tất cả là để lo liệu cho chuyện hôn sự của đại công chúa Temari và vị phò mã Trạng Nguyên gia kia. Hiện tại đoàn sứ giả Phong quốc đang ở lại trong Dịch quán.

Lúc này, ở chính phòng dịch quán. Có ba người, hai nam một nữ đang ngồi quanh bàn gỗ thưởng trà. Chiếc bàn vuông được làm từ gỗ lim, bên trên là bộ ấm chén bằng sứ tinh xảo, khay để ấm được làm từ gỗ đàn hương chạm khắc tinh tế. Tất cả đều là đồ mang từ bên Phong quốc sang.

Nữ tử vận áo tím nhạt, gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ. Đôi mắt phượng cao quý xanh như xương rồng sa mạc. Hàng lông mi cong tựa dãy núi xa. Chiếc mũi cân xứng đặt trên gương mặt xinh đẹp tuyệt luân. Tóc vàng như cát sa mạc. Nước da không trắng như nữ tử Hỏa quốc mà có phần rám nắng, càng tôn lên sự hoạt bát mạnh mẽ. Ở nàng có một khí chất tôn quý lạ thường toát ra từ trong xương tủy. Không ai khác, chính là đại công chúa Phong quốc, Sabakuno Temari.

Nam tử vận áo màu nâu đỏ, gương mặt tuấn mỹ lạnh lùng tựa như điêu khắc. Toàn thân trên dưới tản ra một loại khí lạnh lẽo mà sắc bén khiến cho người khác không dám tùy ý xâm phạm. Tóc đỏ giống như sa mạc pha máu, ngũ quan sắc nét, sống mũi thẳng đứng như đao, nước da khỏe khoắn như gió cát sa mạc. Hắn đôi mắt ngạo nghễ cương nghị, màu xanh giống như xương rồng, thật sự rất giống vị đại công chúa kia. Hắn không có lông mày, thế nhưng điều này cũng không ảnh hưởng gì tới sự tuấn mỹ trời sinh kia. Trên trán xăm một chữ Ái đỏ như máu vô cùng yêu dị. Chính là tam hoàng tử Phong quốc, Sabakuno Gaara.

Ngồi ở giữa là một nam tử, gương mặt có vài phần giống với Gaara, chỉ khác là hắn không có bộ dáng lãnh khốc dọa người như vậy, có lông mày đầy đủ, nét mặt cũng nhẹ nhàng và hiền hòa hơn, cũng lớn tuổi hơn một chút. Đôi mắt hắn màu nâu. Lúc này đây hắn đang vẽ vài ký tự kỳ quái trên mặt, sơn vẽ màu tím, nhìn ra cũng thập phần quái dị. Người này, chính là nhị hoàng tử Phong quốc, Sabakuno Kankuro.

Gaara cầm ly trà nhấp một ngụm, giọng nói dường như rít qua kẽ răng. "Tên Trạng Nguyên đầu hươu kia làm sao vậy, không phải nói hôm nay hẹn đón đại tỉ tới phủ nhà hắn gặp mặt hay sao ? Mặt trời đã lên từ lúc nào rồi, vậy mà giờ vẫn chưa tới !"

Công chúa Temari nhìn tam đệ, bộ dáng như có mà như không, nói giọng như gió thoảng. "Gaara, không cần nóng vội. Đã tới giờ đâu. Ta nghĩ Trạng Nguyên Hỏa quốc là người mà Hỏa đế lựa chọn, thì nhất định sẽ không làm cho ta thất vọng."

Kankuro khẽ xiết bàn tay lại, nói. "Ở Phong quốc chúng ta, công tử tài giỏi tuấn lãng trong thành Suna cũng có tám mươi, một trăm, đều là mối tốt lại chưa hề lập gia thất. Đó là chỉ ở riêng kinh đô, còn nếu như xét trên toàn vương quốc, số lượng cũng lên tới cả ngàn. Nam nhân Phong quốc chúng ta từ nhỏ đã lớn lên ở trên lưng ngựa, từ lúc còn chưa biết nói đã cưỡi ngựa rong ruổi khắp sa mạc, cầm kiếm bắn cung, tinh thao võ lược, tính cách hào sảng. Mẫu nam tử như thế mới xứng với đại tỉ chứ !"

Sau đó, nhị hoàng tử Phong quốc lại tiếp tục lầm bầm. "Ai như đám nam tử Hỏa quốc này. Công tử thế gia ở Konoha phần lớn đều lấy đạo lý sách vở với văn vẻ làm tài. Ẻo lả không nói, suy cho cùng chỉ là hoa dệt trên gấm. Mẫu hậu đã chọn cho đại tỉ vị hôn phu phù hợp, không ngờ phụ hoàng lại đi muốn kết thông gia với Hỏa quốc này. Lão hoàng đế Hỏa quốc nghĩ mình là ai, tới con trai lão chúng ta còn chẳng cho vào mắt, vậy mà lại đi làm mối đại tỉ với một tên Trạng Nguyên áo quần là lượt. Không phải là quá coi thường chúng ta ?"

Gaara nghe lời nhị ca nói, cho dù miệng cũng nói ra, nhưng qua ánh mắt cũng thấy hắn ta cũng hoàn toàn đồng tình. Temari nghe vậy thì trầm giọng bảo. "Kankuro, đệ không được nói như vậy. Chỗ này là đất Hỏa quốc, chúng ta dù làm thế nào cũng phải giữ vững tinh thần hữu nghị."

Kankuro nghe đại tỉ nói vậy, thái độ cũng hạ dần xuống. Temari liền nói tiếp. "Với lại, chưa chắc tên Trạng Nguyên kia đã là không tốt. Hỏa quốc đông người như vậy, cũng phải có người nọ người kia."

"Người nọ người kia, Hỏa quốc có, thì Phong quốc chẳng phải cũng có sao ? Tại sao đại tỉ lại phải xuất giá làm dâu ngoại bang ?" Gaara vẫn tỏ vẻ chưa bằng lòng. "Đại tỉ, đệ thấy, chúng ta lát nữa tới chỗ của tên Trạng Nguyên kia, nếu như không thuận mắt, thì ngay ngày hôm nay hủy hôn trở về Phong quốc luôn. Hôn sự này coi như không có nữa."

Temari nghe hai đệ đệ nói xong, trong lòng cũng chỉ buông một tiếng thở dài. Lòng liền nghĩ, hai đệ đệ vẫn trẻ người non dạ. Việc hôn nhân này chính là hiệp ước hòa bình, làm sao có thể nói bỏ là bỏ dễ thế ?

Mấy năm trước, Phong quốc đại loạn. Phản tặc chiếm hoang mạc tự mình xưng vua, sau đấy vào ốc đảo làm cướp làm giặc, dã tâm xưng vương một vùng, mưu đồ muốn ly khai những vùng đã chiếm lĩnh khỏi Phong quốc, lập quốc gia riêng. Triều đình phái quân đàn áp, Temari tự mình đứng ra nhận lệnh, thống lĩnh ba quân quyết tâm tiêu trừ nghịch tặc. Nàng từ nhỏ đã thạo binh đao võ lược, nay trưởng thành nguyện một lòng dốc sức cho quốc gia. Trận đánh năm đó chiến thắng huy hoàng, thành công vang dội, danh tiếng của đại công chúa Phong quốc cũng vì thế đi xa. Việc này đối với chuyện hôn nhân của Temari mà nói, chính là vừa có lợi lại vừa không có lợi.

Chúng nam tử đối với Temari chia làm hai bên, bên sợ nàng bên kính nàng, và bên lại muốn lợi dụng nàng. Nhiều người vì cảm thấy họ không xứng với công chúa, hoặc phải chăng bọn họ cảm thấy kiếp phò mã quá mức thê thảm, thê tử cưới về vừa phải thờ vừa phải kính, cho nên tuyệt nhiên không dám tới cầu thân. Nửa số còn lại thì dám can đảm tới gõ cửa mang sinh lễ tới hoàng cung, thế nhưng cũng chỉ là muốn lợi dụng nàng, nhìn vào cái binh quyền mà nàng đang nắm giữ.

Vậy nên hoàng đế Phong quốc mới ra quyết định, gả con gái duy nhất tới ngoại bang, coi như là một hiệp ước hòa bình đôi bên cùng có lợi, ngươi lợi dụng ta ta lợi dụng ngươi. Temari thân là công chúa, sinh trong hoàng thất, được hưởng ân trạch của dân, vậy nên việc bảo vệ quốc gia là nhiệm vụ nàng phải làm. Nàng ý thức rất rõ điều đó.

"Đại tỉ, bọn đệ tuy nói vậy nhưng rất hiểu tâm tư của tỉ. Tỉ muốn bảo vệ cho quốc gia. Thế nhưng, giả dụ như cái tên Trạng Nguyên này chính là vô lại không ra gì thì sao ? Như vậy không phải là Hỏa quốc muốn đánh vào mặt chúng ta à ?" Kankuro thấy đại tỉ im lặng hồi lâu, cũng đoán được tâm sự trong lòng nàng.

Gaara thấy thế cũng tiếp lời. "Tỉ việc gì phải chịu khổ vậy ? Đệ nói rồi, lát nữa chúng ta tới nhà của tên Trạng Nguyên đầu hươu kia. Nếu như hắn ta thật sự có vấn đề, tỉ không cần phải lấy hắn, chúng ta ngay hôm nay trở về Phong quốc. Tỉ làm công chúa Phong quốc cũng có thể giữ oai danh cho quốc gia, cần gì phải quỵ lụy một tên thần tử ngoại bang bần hàn !"

Temari nghe hai đệ đệ nói thế, ban đầu còn do dự. Thế nhưng trước thái độ quá cương quyết, dần dần tâm của nàng cũng bị thuyết phục. Ba tỉ đệ hàn huyên một hồi thì bên ngoài có tiếng báo.

"Khởi bẩm công chúa và nhị vị điện hạ, Trạng Nguyên Nara Shikamaru đã mang xe ngựa tới, đang ở ngoài nghênh công chúa và nhị vị điện hạ tới Trung Nghĩa Hầu phủ !"

Lính bên ngoài truyền vào. Temari liền đáp. "Ta biết rồi. Ngươi ra ngoài nói với Trạng Nguyên Nara chờ một lát. Ta ra bây giờ đây."

Nói xong liền đứng lên. Tì nữ thân tín liền tiến tới chỉnh trang lại phục sức cho nàng. Sau đó, cùng với Gaara và Kankuro tháp tùng phía sau, Temari đi ra ngoài.

Shikamaru đứng trước ngoài cổng dịch quán, trong lòng suy nghĩ ngổn ngang. Cho dù đã chuẩn bị kế hoạch rất kỹ lưỡng, mọi người trong nhà cũng đồng lòng phối hợp, thế nhưng hắn vẫn lo lắng, nhỡ như có một điều gì bất trắc xảy ra thì sao ? Nhỡ như có điều gì trật ra khỏi kế hoạch của hắn thì mọi chuyện sẽ ra sao đây ? Không phải người ta luôn bảo, không thể phòng tránh được những điều không thể đoán trước hay sao ?

Bỗng nhiên có tiếng truyền. "Công chúa điện hạ và nhị vị điện hạ quang lâm !"

Tất cả mọi người đều đồng loạt quỳ rạp xuống. "Công chúa thiên tuế. Nhị hoàng tử thiên tuế. Tam hoàng tử thiên tuế."

Shikamaru quay đầu lại. Đáng nhẽ hắn cũng sẽ giống như tất cả những con người kia, sẽ quỳ rạp trước vị công chúa cao quý ngạo mạn của Phong quốc ấy.

Thế nhưng lúc này, ẩn hiện trong đôi mắt hắn chỉ là một thân ảnh xinh đẹp yêu kiều. Nàng mặc một bộ y phục màu tím trên thêu những bông hoa đại nhụy vàng. Dưới ánh nắng mặt trời, mái tóc màu vàng cát của nàng càng thêm phần rực rỡ rạng ngời. Đôi mắt phượng xanh xương rồng ánh lên những tia sáng sinh động lấp lánh. Gò má hồng hào tràn đầy sức sống, đôi môi đỏ tựa hoa hồng sa mạc, trên đầu cài một chiếc trâm phượng hoàng mẫu đơn, phượng hoàng bảy đuôi sinh động, nhụy hoa mẫu đơn còn được gắn những chuỗi tơ vàng rung rinh. Gương mặt nàng xinh đẹp tuyệt luân, cả người toát ra khí chất thu hút người khác, chính là vừa cao quý vừa kiêu ngạo, vừa thanh cao vừa kiều diễm, giống như một cơn bão cát sa mạc nóng bỏng.

Shikamaru đơ người. Trong phút chốc hắn liền nhận ra, đây chính là hình mẫu nữ nhân mà mình yêu thích nhất.

"To gan, thấy đại tỉ còn không mau quỳ xuống ?" Một giọng nói cất lên từ nam tử có gương mặt được tô vẽ bằng những hình thù kỳ quái.

Shikamaru bây giờ đã biết mình đã bị khớp. Ngay lập tức liền quỳ xuống, bảo. "Hạ thần Nara Shikamaru xin cung nghênh công chúa Phong quốc điện hạ cùng nhị vị điện hạ. Vì quá kinh diễm trước dung mạo của công chúa cho nên vừa rồi đã có những hành động không phải. Thứ cho thần tác phong thất lễ."

Temari đảo mắt nhìn nam tử kia. Chỉ thấy hắn ăn vận một màu xanh chàm trang nhã lịch sự. Trước khi tới Hỏa quốc nàng lúc nào cũng nghe nói, nam nhân Hỏa quốc đa phần quần áo là lượt, thích nói văn đề thơ giảng đạo lý. Vậy nên trong đầu lúc nào cũng nghĩ tên Trạng Nguyên này học nhiều như vậy chắc chắn sẽ là một nam tử theo dạng "công tử dẫm phải gai mồng tơi", chính là thân hình mềm oặt như sợi bún do không vận động luyện tập nhiều, lưng gù mắt trố da trắng ít ăn nắng do cứ ở trong phòng rồi đọc quá nhiều sách, hoặc là ăn mặc lỗi thời, ăn nói cổ hủ, vân vân và mây mây. 

Thế nhưng, ngay lúc này trước mặt nàng là một nam tử dáng người cao ráo, bộ dáng khoan thai, đầu tóc chỉnh chu, ngũ quan ôn nhu như ngọc, mắt đen sắc sảo, phong thái nhẹ nhàng giống như áng mây trắng nhẹ nhàng trôi trên bầu trời cao xanh. Đôi mắt hắn màu đen sâu, rất thu hút. Tai cao hơn lông mày - một biểu hiện của một con người thông tuệ. Bởi vì suy nghĩ với thực tế lại chênh lệch quá lớn như vậy, cho nên Temari cũng hơi bị đơ người một chút.

Nói tóm lại, cả Shikamaru lẫn Temari đều cảm thấy bị sốc khi diện kiến ngoại hình "trăm nghe không bằng một thấy" của đối phương. Giọng nói của Kankuro giống như một hồi chuông báo kéo hai người trở lại thực tại.

Temari thấy tên trạng nguyên kia quỳ xuống cúi đầu, cũng không muốn làm khó, chỉ nói. "Không sao. Trạng Nguyên Nara không cần khách khí, mau đứng lên. Mọi người đứng lên đi."

Tất cả mọi người đứng lên. Shikamaru đi tới trước mặt Temari, chắp tay bảo. "Hạ thần xin cung nghênh công chúa và nhị vị điện hạ tới Nara Trung nghĩa Hầu phủ. Hầu phủ không lộng lẫy như hoàng cung, mong công chúa và nhị vị điện hạ đừng chê bai tệ xá."

"Trạng Nguyên Nara khách sáo quá. Ngài đối đãi nhiệt tình như vậy, ta và hai đệ đệ nào dám chê bai ?" Temari cười bảo.

Và rồi, trước cánh tay mời của Shikamaru, nàng và hai vị đệ đệ bước lên xa giá của Nara để tới Hầu phủ. Hai bên hộ vệ của hoàng thất Phong quốc và Nara phủ cũng bắt đầu vào vị trí để hộ giá chủ nhân.

...

"Thiếu gia, hoàng thất và Phong quốc và Nara Hầu phủ xuất môn rồi."

Đứng ở một góc khuất trong ngõ hẻm, sát Nara Hầu phủ, có vài bóng người đang nấp, âm thầm mưu tính kế hoạch xấu xa. Không biết những người này là ai, chỉ biết bọn họ ai nấy đều có một đôi mắt trắng thật quen thuộc. Qua tư thế đứng có thế thấy, võ công của những người này cũng không phải là dạng vừa đâu.

"Kou, huynh vất vả rồi." Neji nở nụ cười tuấn mỹ. "Cứ để cho Bóng tộc tự biên tự diễn trong nhà, đợi cho hổ ra khỏi hang rồi, mới là lúc chúng ta lên sàn."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net