Chương 6: Nàng dâu mới gả nhầm, gặp nhà chồng nhầm cũng khó tính !!! (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thần vương phủ Shimura

Trong hoa viên rộng lớn với cơ man hoa thơm cỏ lạ, Ino đẩy xe cho Sai đến tiền viện thỉnh an trưởng bối. Vừa đi Ino vừa đưa mắt ngắm nhìn cảnh sắc nhà chồng gả nhầm. Sau một hồi ngắm nghía thì nàng phải chân thành thừa nhận, dù bản thân không ham vinh hoa phú quý, nhưng phải công nhận cái vương phủ này đúng là đại phú đại quý.

Thứ nhất phải nói đến tước hiệu. Shimura năm ấy là một trong thất đại công thần phò tá hoàng thánh tổ Uchiha Madara lên hoàng vị. Sau khi đại nghiệp thành công thì được phong tước vương, trở thành vương tộc khác họ tôn quý nhất Hỏa quốc. Tước hiệu của Rễ tộc có danh xưng là "Thần". Thần ở đây không mang nghĩa là thần thánh hay thần kinh gì, mà là từ Thần trong "Thanh thần" tức "Buổi sớm". Nguyên nhân thánh tổ Madara phong cho Shimura thị tộc cái tên này, là bởi vì khi Rễ tộc xin đất phong là vùng núi Asakusa, Madara có đi dạo qua nơi này cho biết và thấy ở đây cảnh sắc rất đẹp vào lúc sáng sớm, vậy nên lấy đó làm phong hào luôn.

Thứ hai phải nói tới kiến trúc và khung cảnh bên trong vương phủ. Thần vương phủ có kiến trúc rất đẹp, bên trong có đầy đủ cảnh sơn thủy hữu tình, đình đài lầu các đều được xây kiên cố tinh xảo. Ngoài ra còn trồng rất nhiều cây, hoa cỏ quý hiếm cũng vô số loại. Ino vốn dĩ thích hoa, nên khi thấy nhiều hoa đẹp như vậy, cũng vô ý hữu tình mà thưởng thức. Những cột chống, tường gạch, nền lát đều là vật liệu quý giá có một không hai. Nhưng có một điều mà Ino để ý thấy, là những hoa văn này tuyệt nhiên không có khắc hình rồng hình phượng – những vật tôn quý tượng trưng cho hoàng gia, cùng lắm chỉ là con mãng tám đuôi, chứ không phải là con rồng chín đuôi. Thần vương phủ Shimura này, cũng từng có nhiều lời đồn phản nghịch, cho nên chắc chắn bọn họ phải vô cùng cẩn trọng rồi.

Thứ ba là về địa hình diện tích. Vương phủ này rộng lớn như một tòa thành. Năm đó khi xin được đất phong là núi Asakusa, Shimura thị tộc đã dồn không biết bao nhiêu tâm huyết để dựng nên Thần vương phủ. Nơi này độ cao so với mặt biển hơn một ngàn thước, cây cối um tùm, thú dữ cũng có, chân chính là nơi rừng thiêng nước độc, khiến cho nhiều người chỉ mới nghe qua thì đã phán Rễ tộc toàn là người thần kinh có vấn đề, nơi sơn thủy hữu tình không ở mà lại tha lôi nhau lên tận đây. Chỉ là mọi người khi ấy không thể đoán ra, là cũng bởi chính vì vị trí này mà Thần vương phủ đã trở thành một thành trì kiên cố khó xâm nhập vào loại bậc nhất. Bên trong có xây cả đường hầm mật đạo. Bên ngoài thậm chí còn có thạch trận bao chắn. Lúc Ino ngồi kiệu hoa gả nhầm vào vương phủ thì không thấy gì, chẳng qua là Shimura đã khởi động cơ quan điều khiển thạch trận cho bãi đã này tạm lui mà thôi. Hiện tại chỉ có thể kết luận, nhân lực và tiền của đổ vào việc xây dựng vương phủ rất nhiều, đến nay ước tính cũng chưa đếm hết được là bao nhiêu.

Những cái bên trên thực ra cũng chưa tính là gì. Chỉ là Ino giây phút này mới nhận ra sự nguy hiểm của vấn đề. Bây giờ nàng ở đây rồi, tương lai mà bị ủy khuất, muốn về nhà mẹ đẻ, tức ba tộc Yamanaka - Nara - Akimichi, chắc chắn không thể đi nổi. Núi Asakusa này ba mặt là đồi núi, thế nên của cải có chất như núi cũng chẳng sợ đạo trích. Ba núi vây quanh, là một địa phương dễ thủ khó công.

"Dã nhi, sao nãy giờ nàng cứ nhìn đi đâu thế ? Đừng nói là nàng đang tìm xem đường nào dễ trốn nhất để đi khỏi đây đi  ?" Thế tử Sai ngồi trên xe lăn, thấy tiểu nương tử của hắn cứ ngó ngang ngó dọc nên cười mà hỏi tiện thể trêu nàng một chút. Hắn quan sát thấy, ánh nhìn của tiểu nương tử này, rõ ràng không phải vì choáng ngợp trước giàu có của vương phủ, mà là như đang tìm kiếm cái gì đó.

"Đúng rồi đấy. Ta đang tìm đường trốn. Tại từ tối hôm qua đến giờ, huynh cứ bắt nạt ta hoài, ta đương nhiên phải nghĩ cách để về nhà mẹ rồi." Ino thẳng thắn nói ra luôn, để lộ ra hàm răng ngọc xinh xinh.

"Sao lại phải khổ thế ? Nàng cứ dịu dàng ngoan ngoãn là được rồi, phu quân nhất định che chở cho nàng. Chỗ này nhiều sài lang hổ báo lắm, heo con như nàng không trốn được đâu." Sai lại đáp, gương mặt tuấn tú hiện lên điệu cười vô cùng gian manh.

"Hừ, huynh không thấy bây giờ ta còn phải đẩy xe cho huynh à ? Dựa vào huynh ? Thà ta dựa vào chính mình còn hơn." Ino bĩu môi đáp lại. Sai thấy thế, nhẹ lấy tay mình nắm lấy tay nàng, ra chiều an ủi sâu sắc.

Thần vương phủ rất rộng. Lão vương gia Danzo có tất cả năm người con bốn trai một gái và tám người cháu năm nữ ba nam. Hỏa quốc có luật, chỉ khi nào cha qua đời thì con cái mới được phân nhà ở riêng. Cho nên mặc dù vương gia Toku mới là người thừa kế vương phủ, nhưng ba người con trai nhỏ hơn vẫn chưa chính thức tách ra ở riêng. Hiện tại thì cả ba đều làm quan bên ngoài, có người thậm chí còn được điều đến địa phương xa xôi cách trở, cho nên mới dẫn thê tử của mình đi theo để tiện bề chăm sóc, chỉ để con cái ở lại chăm lo cho lão vương gia.

"Tam ca và tam tẩu mới sáng sớm đã ân cần tình cảm, thật sự đúng là một đôi trời sinh." Sai và Ino đang đi thì từ đằng xa có một giọng nữ thanh thoát cất lên.

Hai người dừng lại, thì thấy từ hướng bên cạnh, một tiểu cô nương tóc trắng như tuyết dáng người nhỏ nhắn từ từ đi tới. Đi bên cạnh cô nàng là một nam tử dáng người thật cao, tóc đen mượt dài. Nam mặc áo trắng nữ mặc áo đen, sóng bước cạnh nhau vô cùng hợp mắt.

"Tam muội, Hyuga Neji huynh." Sai nhìn thấy bọn họ liền mỉm cười, ánh mắt cong như vầng trăng khuyết.

Ino nghe vậy thì đã biết hai vị này một người là tam quận quân còn người kia là Kinh triệu doãn tức tam cô gia tương lai của Thần vương phủ. Hotarubi thấy phu thê tam ca thì lễ phép chào một tiếng, và Ino khi thấy Kinh triệu doãn đại nhân thì cũng hành một lễ chào.

Neji trông thấy thế thì cười bảo: "Chúng ta sau này đều là người một nhà, không cần phải nghi lễ kiểu cách quá."

Chào hỏi nhau xong thì cả bốn người cùng đi đến tiền viện. Hotarubi biết tam tẩu mới gả vào phủ sợ nàng chưa quen, cho nên liền chủ động bắt chuyện trước. "...Hôm qua tam ca không may ngất đi khiến mọi người rất lo lắng. Nhưng hôm nay thì tốt rồi, nhìn huynh tràn đầy sinh lực, Rubi cảm thấy rất là vui. Tam tẩu đúng thực là quý nhân của vương phủ..."

Sai nhìn em gái, miệng cũng chỉ cười một cái. Lòng lại nghĩ, đêm hôm qua lúc mình đang hôn tiểu nương tử thì tam muội cùng tam muội phu tương lai đã lộn ngược đầu từ trên mái nhà xuống để hỏi thăm. Thật sự đúng là có tâm quá, hồn nhiên đi phá giây phút lãng mạn của mình. Thế nhưng Sai cũng chẳng trách cứ gì, ai bảo mình diễn đạt quá khiến cả nhà lo lắng, tất nhiên là trừ ông nội với nhị ca ra.

Vậy là hắn liền thể hiện thái độ quan tâm của mình: "Tam muội và Neji huynh đã ăn sáng chưa ? Hôm nay Neji huynh chắc là còn phải tới Ứng Thiên phủ, vạn nhất đừng bỏ bữa sáng nhé."

Hotarubi nghe thế thì đáp với nụ cười có hai má lúm xinh xinh: "Sáng nay bọn muội đã ăn sáng cùng với phụ vương và mẫu phi rồi. Mẫu phi biết tin huynh sáng nay hồi sức thì vui lắm."

"Đều tại ta không tốt, khiến cho mọi người lo lắng." Sai thở dài một tiếng, gương mặt để lộ ánh mắt hối lỗi vô cùng.

Ino quan sát cuộc nói chuyện của hai anh em nhà kia, trong lòng thầm nhủ, tại sao tên này đối với muội muội thì ân cần thế nhỉ ? Trong khi với mình thì suốt ngày trêu ngươi với chọc ghẹo. Quả nhiên đúng là một giọt máu đào hơn ao nước lã.

Neji là nam nhân lịch thiệp, thấy Ino đẩy xe lăn cho phu quân trong khi đường đến tiền viện còn khá xa do diện tích Thần vương phủ rộng lắm, cho nên liền bảo: "Thế tử phi, cô cùng Rubi cứ đi trước đi. Xe để ta đẩy cho."

Sai thấy tam muội phu nhiệt tình cũng chỉ cười rồi nói: "Neji huynh, đa tạ huynh đã quan tâm. Nhưng mà, hôm qua có tân nương nào đó bắt ta dùng cả xe lăn ra đá cửa kiệu, nên việc đẩy xe này, cứ coi như là nàng ta trả cả vốn lẫn lãi cho ta."

Nụ cười của hắn dịu dàng, âm giọng ôn nhu như gió thoảng, chỉ là Ino nghe xong chẳng thấy mát lòng mát dạ thế nào mà lòng phát hỏa luôn. Tên thế tử này là đang tính kế bắt nạt nàng mà !

Kinh triệu doãn thấy vậy cũng không ý kiến thêm nữa, cũng rất lịch sự mà bảo: "Thế tử huynh, xem ra huynh và nương tử cầm sắt rất hòa hợp. Vậy tùy ý huynh đi."

Vậy là Ino vẫn phải tiếp tục sự nghiệp đẩy xe lăn cho phu quân gả nhầm. Trên đường đi thì nắng chợt gắt hơn. Sai đã cầm sẵn cái ô lớn, đưa cho Ino để nàng bật lên sau đó gắn lên thành xe để che luôn cho hai người. Trong khi Hotarubi thì mở ô để che cùng Neji. Chỉ là tam quận quân thấp hơn Kinh triệu doãn đại nhân nhiều, cho nên chiếc ô cô cầm đã chạm vào đầu hắn. Nam tử mắt trắng liền tự động cầm lấy ô từ tay thiếu nữ bé nhỏ, che luôn cho cả hai.

Tiền sảnh của Thần vương phủ là một căn phòng vô cùng rộng lớn xa hoa. Hôm qua đây chính là nơi bái đường của Ino và Sai. Hôm nay thì toàn bộ chữ Hỷ đã được tháo xuống, tuy nhiên khung cảnh vẫn phú quý vui cùng. Toàn bộ tứ đại đồng đường của Shimura thị tộc, hôm nay đều ở đây để nhận trà của nàng dâu mới.

Ino, Sai, Neji và Hotarubi cùng bước vào phòng. Mọi người đều đã tụ tập ở đó từ trước. Neji cùng Hotarubi nhanh chóng hành lễ. Rồi cả hai đến ngồi ở gần chỗ của ông ngoại Danzo. Và bây giờ thì Ino mới có thể quan sát toàn bộ mọi người ở trong phòng.

Ngồi ở vị trí chủ vị chính giữa, không ai khác, chính là lão vương gia Danzo. Ino đã nghe rất nhiều lão nhân này. Nếu bây giờ hoàng tử Uchiha Sasuke được mệnh danh là Diêm Vương, thì hơn bốn mươi năm trước trên sa trường, lão vương gia Shimura Danzo được xưng hiệu là Ma Vương. Lão già này thời trẻ, xét về độ anh dũng thiện chiến thì không hề thua kém Sasuke, nhưng nếu xét về độ gian ác âm hiểm thì nhị hoàng tử còn phải đuổi theo lão dài dài. Lão vương phi đã qua đời từ lâu, trong vương phủ tất nhiên chỉ có Danzo đứng đầu.

Lão vương gia Shimura tất cả năm người con, bốn trai một gái, cùng tám người cháu ruột, ba trai năm gái. Vương gia Toku là con trai trưởng, đồng thời là phò mã của hoàng tộc. Vương phi Sayuri là thê tử của Toku, chính là vị công chúa lớn nhất của tiên đế. Người con gái thứ tư của Danzo là quận chúa Yukiho chính là mẹ của tam quận quân Hotarubi. Năm ấy vì chưa xuất giá mà đã lỡ mang thai, nên khi sinh con gái xong, để tránh làm hư thanh danh của Thần vương phủ, Yukiho đã trao con gái lại cho đại tẩu Sayuri nuôi dưỡng. Phu thê Toku - Sayuri liền nhận cô cháu gái này làm con gái. Cho nên Hotarubi và Sai thực chất là biểu huynh biểu muội, giống như Ino với Shikamaru và Choji, nhưng trên gia phả là huynh muội ruột thịt trên danh nghĩa. Còn Yukiho thì được Danzo bố trí cho tạm sinh sống ở một nơi khác cách xa kinh thành. Hiện tại bà có mở một phường dệt ở vùng ngoại ô, công việc làm ăn rất khấm khá, danh tiếng vì vậy cũng tốt hơn phần nào.

Trong tám đứa cháu của Danzo, ngoài Hotarubi là cháu ngoại, thì tất cả đều là cháu nội. Ba người con trai còn lại của Hắc Ma Vương đều có được sự nghiệp riêng rực rỡ. Nhị lão gia Kongo là cha của đại vương tử Kabuto và nhị vương tử Shinnosuke, hiện nay đang làm Tả Đô Ngự sử nhất phẩm, đứng đầu Đô Sát viện. Phu nhân của ông cũng là tiểu thư duy nhất của Trấn bắc hầu phủ Yakushi. Tam lão gia Kazuo là cha của đại quận quân Hanare và tứ quận quân Tamaki, được phong tước bá, hiện đang nắm giữ chức quan chính tam phẩm trong Công bộ. Ngũ lão gia Yoshiko là cha của nhị quận quân Yugao và ngũ quận quân Matsuri, hiện là Tổng đốc nhị phẩm, phu nhân là con gái của Nhất đại học sĩ.

Năm vị quận quân đại quận quân hứa hôn với tướng quân nhị phẩm Tả tướng, Hatake Kakashi. Nhị quận quân Yugao hứa gả cho Binh bộ Thị Lang tam phẩm Gekko Hayate. Tam quận quân Hotarubi là hôn thê của Kinh Triệu Doãn tam phẩm Hyuga Neji. Tứ quận quân Tamaki vừa được hứa hôn với thiếu chủ thành Xích Khuyển Inuzuka Kiba. Các vị quận quân này, hôm nay ai cũng mặc đồ màu nhạt, trang điểm cũng không quá lộng lẫy, tránh để làm lu mờ tân thế tử phi vừa mới vào phủ. Những người khác nhánh trong gia tộc, cũng nắm giữ nhiều chức quan, không to thì nhỏ, không ở tỉnh thì ở huyện. Có người không làm quan mà đi kinh doanh buôn bán, đem lại tiền của cho gia tộc.

Ino trước lúc vào, đã được Sai giới thiệu cho một lượt, nghe xong, Ino cũng phải rùng mình. Đúng là cả nhà làm quan, cả họ làm quan, đến cả con rể cháu rể cũng làm quan. Thảo nào mà hoàng tộc Uchiha đề phòng vương tộc Shimura như vậy. Gia tộc này, khiến nàng có cảm tưởng giống như là cội rễ vậy, từng cái từng cái, nối tiếp với nhau tạo thành nguồn sống, âm thầm ẩn hiện trong lòng đất. Năm xưa, cũng không ít đại gia tộc phản nghịch bị chính tay Uchiha diệt trừ. Nhưng tộc Shimura vẫn đứng vững như vậy, xem ra cũng phải có nhiều bí mật thâm sâu khó lường.

Chỉ có điều... Ino nhủ thầm... những chức quan mà Shimura nắm giữ, tuy cao, nhưng mà đa số là quan văn. Ngoại trừ chức quan của nhị lão gia, thì những chức còn lại, không có quyền can gián hoàng đế. Binh quyền của gia tộc này, vì cuộc hôn nhân với nhất trưởng công chúa Sayuri đã bị thu hồi hai phần ba, sau đó vì Sasuke tiến đánh Phong quốc mà phải nhượng lại một phần. So với quân đội mà cha nàng, Binh bộ Thượng thư Yamanaka Inoichi đang nắm giữ, thì binh lực của Shimura ít đến đáng kinh ngạc. Tiền của dù nhiều đến đâu, nhưng mà binh lực thật sự không có thì cũng chả làm ăn được gì mấy.

"Ông nội, phụ vương, mẫu phi, các thúc, các thẩm, các huynh, các tỷ muội, con và thê tử đến vấn an mọi người ạ." Sai chắp tay hành lễ, vì bị liệt nên hắn không cần quỳ, còn Ino phải quỳ, vái đến ba lần.

Sau đó thân là nàng dâu mới về nhà chồng, nàng phải hành lễ dâng trà với từng chi một, phu thê ba người chú của Sai, mỗi người ba lạy là chín lạy. Vương gia và vương phi cũng ba lạy. Chưa kể còn họ hàng xa, vị chi là lạy tận mấy chục cái, chưa kể mỗi lần lạy là quỳ xuống dâng trà !

Nghĩ đến đây lòng Yamanaka tiểu thư thoáng rung rung. Trong lòng thầm nhủ, đầu nàng có phải đá đâu, đầu gối nàng cũng đâu có phải bằng sắt thép, dập đầu và quỳ gối như thế, không phải là, làm xong sẽ nổ bôm bốp, sau đó nhão như bùn sao ?

"Nương tử, còn không mau dâng trà ?" Sai mỉm cười dịu dàng nói với Ino. Sau đó, hắn ghé vào tai nàng, ngọt nhạt nói nhỏ: "Dập đầu cẩn thận kẻo vỡ đầu đó. Đi đứng đừng để ngã nhé."

Ino nhìn hắn đầy đau khổ. Tên bệnh chết tiệt này !

Sai nhìn ánh mắt thống khổ của tiểu nương tử, cố không nhịn cười. Thực ra, nếu muốn nàng không phải dập đầu quỳ gối, hắn tự nhiên có cách. Chỉ có điều tiểu nương tử chả ngoan ngoãn chút nào, hôm nay còn muốn tìm đường trốn, nên hắn cho nàng nếm tí mùi lợi hại của cái gọi là gia quy thị tộc.

Thế là, Ino đành phải tiến đến người trưởng bối có cấp bậc nhỏ nhất trong họ, cúi đầu dâng trà. Nàng làm lần lượt như vậy. Người cuối cùng được nhận trà, đương nhiên là lão vương gia Danzo - người có cấp bậc cao nhất.

Vương phi Sayuri nhìn nàng, gương mặt nở một nụ cười hiền dịu. Năm xưa lúc mới gả vào vương phủ bà cũng chả phải làm lễ nhiều lần như vậy. Cô con dâu này đúng là biết lễ nghi phép tắc, nhưng nhìn cách hành lễ, có vẻ như ở nhà cũng năng nổ hoạt bát lắm đây. Bất giác nhìn qua đứa con trai của mình, lại nhủ, thằng nhóc Sai có thê tử như vậy xem ra cũng là điều tốt.

Ino dù miệng nở nụ cười nhưng đầu bắt đầu hơi đỏ, đầu gối cũng hơi sưng lên rồi. Cố nhịn... Cố nhịn... Cố nhịn... Nhất định nàng không được gục ! Phải cho tên thế tử bệnh tật kia biết tay ! Hắn đây là đang ghen tị nàng đi được, còn hắn thì liệt đây mà.

Đến người cuối cùng là lão vương gia Danzo, Ino trong lòng cười sung sướng, cuối cùng cũng kết thúc rồi !

Nhưng trên đời này không ai ngờ nhất chính là chữ ngờ...

Tứ quận quân Tamaki, trong lòng đang ôm một con mèo Ba tư lông trắng, mắt một xanh lam một vàng. Đây là con mèo mà thiếu chủ thành Xích Khuyển Inuzuka Kiba tặng cô, không chỉ vì Tamaki rất yêu mèo mà còn với lý do vô cùng chân ái chính là "Thấy mèo như thấy người." Con mèo này bình thường rất hay chạy theo tứ quận quân, cũng vô cùng ngoan ngoãn. Nhưng hôm nay, khi nó thấy Ino, dường như thấy đây có vẻ là đồng loại của mình, sung sướng nhảy chồm ra khỏi lòng chủ nhân, lao về phía Ino.

Trong phòng khách rộng lớn, Ino không để ý mà sơ ý dẫm vào đuôi còn mèo. Con mèo kêu méo lên một tiếng, giơ móng vuốt sắc, bắn lên, trúng tách trà. Tách trà thượng hạng +bay một vòng vô cùng đẹp đẽ dưới không trung...

Ino thất kinh...

Mọi người mở to mắt...

Sai há hốc mồm...

Vương phi Sayuri khẽ để tay lên miệng...

Hyuga Neji thấy tách trà đang bay về phía Danzo, mà hắn và Hotarubi đang ở gần lão nhất, liền theo phản xạ mà kéo Trùng Nhi nhà mình ra, quả thật xứng danh là cháu rể của năm...

Tách trà rơi một phát trúng ngay đầu Danzo...

Cả tiền sảnh bỗng chốc im lặng như tờ...

"Ông nội, công nhận tách vương phủ nhà ta đúng là đồ quý, đầu ông nội cứng như vậy, thế mà rơi vào nó không vỡ." Nhị vương tử Shinosuke nói một câu, phá tan bầu không khí yên lặng. Mọi người nghe xong, không hiểu hắn muốn giải vây hay là đổ thêm dầu vào lửa.

Đại vương tử Kabuto đang đứng ở bên cạnh, dẫm vào chân nhị đệ một phát.

Danzo chột mắt đã lâu, nghe cháu trai cưng nói như vậy, con mắt phải chột bỗng giật giật.

"Ông nội, tất cả là tại cháu gái bất cẩn, đã đem mèo vào. Ông nội đừng trách tam tẩu, mà hãy trách cháu đi !" Tứ quận quân Tamaki mặc bộ đồ vàng nhạt thêu bạch khổng tước bằng chỉ bạc, tức tốc chạy đến, nhấc váy quỳ xuống, khóc như hoa lê trong mưa.

"Ông ngoại, tất cả là tại cháu, đáng nhẽ ra cháu không nên tránh một mình ! Ông ngoại đừng phạt tam tẩu, mà hãy phạt cháu này !" Tam quận quân Hotarubi mặc bộ đồ đen tuyền, trên thêu hình hồ điệp ngũ sắc, cũng lập tức chạy ra xin.

"Ông nội à, xin ông đừng trách tứ muội, tam muội và tam đệ muội." Đại quận quân Hanare cũng ra quỳ, nàng ta mặc bộ áo xanh nhạt thêu lá bạc hà, dáng người mềm mại tựa như liễu rủ.

"Ông nội ơi, thực ra lỗi là do con đấy ạ, sàn nhà trơn là do con quên không bảo hạ nhân dọn sạch." Nhị tiểu thư quận quân kiêu sa là thế, mặc áo tím nhạt thêu hoa tử la lan, cũng tức tốc chạy ra xin xỏ.

"Ông nội, đừng trách tam tẩu và bốn tỷ tỷ mà !" Ngũ tiểu thư Matsuri mặc bộ y phục xanh da trời thêu những vân hoa bằng chỉ bạc như sóng biển, cũng quyết không thua chị kém em, cũng chạy ra cầu xin cho nó đúng phong trào.

Sai nở nụ cười thật mãn nguyện. Lòng thầm nghĩ xem ra mình ăn ở tốt thiệt nha, gặp họa là các vị tỷ muội ra xin cho liền.

Sau một màn nhốn nháo, Danzo mới từ từ chậm rãi, lấy tách trà trên trán xuống.

"Được rồi, đứng lên hết đi." Lão vương gia cất giọng lạnh như băng, đưa tay lấy cái khăn trên bàn, lau từng giọt trà còn vương.

Sau đó, liếc con mắt trái còn sáng về phía Ino: "Coi như cháu dâu ba đã dâng trà xong. Từ bây giờ, ngươi là người của Thần vương phủ Shimura, là thê tử của Sai, đồng thời là nàng dâu của Shimura thị tộc, ta cũng xem như ngươi là con cháu trong nhà. Cái gì không biết thì hỏi, cái gì chưa quen thì chủ động làm nhiều sẽ quen. Nếu phạm sai lầm, ta nhất định sẽ xử phạt theo gia quy tổ tiên truyền lại."

"Nhớ cho kỹ, ngươi bây giờ là thế tử phi, cũng là thê tử xe tơ kết tóc của Sai, đã đeo nhẫn của nó, nó có vấn đề gì, ngươi cứ liệu hồn đấy." Danzo kết thúc câu nói bằng ánh mắt sắc như dao. Ino nghe xong mà rùng hết cả mình. Nàng cảm thấy lão già này thật là khó chơi.

"Vâng ạ. Cảm tạ ông nội đã chỉ dạy. Cháu dâu đã biết." Ino ngoan ngoãn cúi đầu hành lễ.

"Phụ thân răn dạy con cháu là điều nên làm, chỉ là thế tử phi mới gả vào nhà ta, tuổi con bé còn trẻ, chúng ta đừng nên tạo áp lực cho con bé quá mức, có gì thì giơ cao đánh khẽ thôi." Vương phi Sayuri dịu dàng nói. Từ hành độg này của bà chúng ta có thể thấy, là nàng dâu gả nhầm Yamanaka Ino đã có được đồng minh là mẹ chồng rồi đấy.

Danzo nghe vậy trừng mắt một cái: "Cô năm xưa còn vấp ngã ngay tại đây, đúng là hậu sinh khả úy."

Sayuri thấy thế cũng đành cúi xuống im lặng. Vương gia Toku thấy vợ và cha căng thẳng thì cười cười nói câu hòa ý: "Sai lấy được vợ mọi người đều vui cả. Thằng bé Sai thân thể không tốt, con dâu mới vào nhà sợ con bé vất vả cho nên ai cũng muốn quan

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net