2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Natasha giũ chiếc áo khoác da nhàu nhĩ, mắt liếc nhìn nữ nhân đang tùy tiện sử dụng máy tính của mình. Kể ra cũng đáng để bực, nhưng cô ấy lại có cách gõ máy tội nghiệp đến đáng yêu.

- Danvers, cô sống ở Trái Đất cũng từng ấy năm rồi mà chưa quen dùng thứ này à? - Natasha bước lại, đưa áo cho Carol sẵn tiện bình luận một chút. 

- Tôi đâu có suốt ở Trái Đất, mà mấy thứ này thì ngày càng tân tiến ấy chứ. - Carol có chút dỗi ngước nhìn, sau đó lại dời tầm mắt xuống chiếc áo được xếp gọn gàng - Cảm ơn.

Carol đưa tay nhận lấy, nhưng Natasha không chịu buông tay, em trưng ra một vẻ mặt nham nhở hết sức nên khiến cô có chút đề phòng. 

- Sao vậy?...

- Cô dùng máy của tôi cả buổi rồi, hay là đưa tôi nội dung rồi tôi gõ giúp cô, thấy thế nào?

Carol phân vân một chút nhưng sợ Natasha đổi ý nên vội đứng dậy nhường chỗ. Dù gì cũng không phải là thứ gì quan trọng lắm, để em gõ giúp thì sau này đỡ phải đọc. Natasha vặn mấy khớp tay, giống như sắp đi chiến đấu vậy. Em đặt bàn tay lên phím, chỉ lạch cạch một lát là xong ngay khiến Carol chưa kịp nhìn rõ đã phải há hốc mồm. Em đắc ý đứng dậy, không đoái hoài đến Carol đang nhìn mẩu giấy chi chít chữ một cách kinh hoàng.

- Romanoff... làm cách nào... mà... mà cô... có thể...

Natasha tựa lưng vào tường, hơi nghiêng đầu nhìn cô. Mắt híp lại thành một đường dò xét từ trên xuống dưới. Hoàn hảo...!

- Này...! Đừng có nhìn tôi như vậy, ghê quá à! - Carol nhíu mày khó hiểu, hơi lùi lại. Natasha đang ngắm mỹ nhân lại bị mỹ nhân bài xích, có khác nào gáo nước lạnh vừa tạt lên người đâu? Mà em cũng hiểu, bộ dạng của em không dọa Carol chạy mất thì cũng coi như cô có can đảm rồi. Natasha cúi mặt cười, cảm thấy Carol ngoài là siêu anh hùng ra thì chẳng có chút gì gọi là người lớn cả. 

- Xin lỗi, tôi đang bận suy nghĩ. Khi nãy cô nói gì vậy?

- À... tôi muốn học... cách gõ phím.

Natasha lại bị Carol chọc cho cười một phen đến thừa sống thiếu chết. Nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của cô ấy xem, thật hài hước. Em cười ngặc nghẽo, vuốt lại tóc rồi đến đứng cạnh cô.

- Tay, thế này này! Cô làm thử giống tôi đi. 

Natasha mô phỏng thử cho Carol, cô ấy lập tức thực hành, giống như nôn nóng học một siêu năng lực mới vậy. 

- Thế này hả?

- Đúng rồi, thả lỏng ra... Thấy hai phím có vạch kẻ nhô lên không? F và J ấy, đặt hờ ngón trỏ lên đó, đặt hờ thôi.

- Vậy sao?...

- Trời ơi, tôi chỉ kêu cô đặt hờ hai ngón trỏ lên hai phím đó thôi, chứ có bảo cô đặt các ngón còn lại trên cùng một hàng đâu chứ...!

- Ồ xin lỗi, tôi chưa quen lắm...

Carol lí nhí khiến Natasha cảm thấy mình hơi quá đáng. Em hít một hơi thật sâu rồi mỉm cười.

- Không sao, cứ từ từ mà tập. Bây giờ thì hai ngón cái tập trung vào phím cách...

- Là phím dài dài này ấy hả?

- Đúng rồi, thử gõ tên cô xem? thả lỏng thôi, để tôi làm mẫu cho.

Natasha mở một tab mới, chậm rãi dùng kĩ thuật vừa chỉ cho Carol để gõ tên cô ấy.

- Carol... Lưu ý khi muốn viết hoa chữ cái thì nhấn giữ phím này, cho đến khi nào gõ xong chữ ấy mới buông phím này ra.

"C - a - r - o - l... "

- Danvers...

"D - a - n - v - e - r..."

Carol bĩu môi, nhanh tay nhấn thêm một chữ "s", đưa đôi mắt trách cứ nhìn Natasha.

- Tên tôi mà cô cũng viết sai à?

Natasha cười khổ.

- Xin lỗi, cô thử đi. - Natasha đẩy bàn phím qua cho Carol sau đó bước đi về phía cửa - Tôi uống nước một lát, cô có muốn một cốc không?

- Có, cảm ơn.

"Lạch cạch lạch cạch..."

- Xin chào, tôi trở lại r... cô đi đâu đấy?

Natasha vừa bước vào đã nhìn thấy Carol vội vã rời đi, lén lén lút lút, trông không ổn tí nào. Em chợt nhớ lại là cô không hề biết chút gì về công nghệ cả, có khi nào... Em chạy nhanh đến bên bàn, còn chưa kịp phát tán cơn thịnh nộ đã bị dòng chữ trên mát tính làm cho đỏ mặt.

" Good night, Natasha Romanoff...
                                     - Carol Danvers - "

Em cứ thấy con trỏ chuột nhấp nháy mỗi lúc một nhanh, hệt như cách mà tim của em đang đập mạnh vậy. Tay chợt chạm phải thứ gì đó mềm mại, em bất giác nhìn sang. Là áo của Carol, cô ấy sợ em giận nên đã chạy biến lên phòng, bỏ quên cả áo.

.

Natasha vươn vai, chân dò tìm đôi dép đi trong nhà. Vừa chạm phải một thứ bông ấm áp thì em lập tức xỏ vào rồi uể oải đi vào phòng tắm nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân, cũng tắm rửa sạch sẽ rồi mang hương hoa oải hương xuống phòng họp. Đông đủ cả rồi. Tony đứng ở đầu bàn, trông anh hình như đã khỏe.

- Chào buổi sáng, tôi hơi muộn. - Natasha ngồi vào chỗ của mình. Một thứ giống như bản đồ hành tinh 4D hiện trên mặt bàn, em chăm chú nhìn vào. 

- Đây là gì thế?

- Tìm xem Thanos đang ở chỗ nào. - Hulk nhanh miệng nói. Nhưng cả bọn trầm ngâm mãi một lúc vẫn không biết được, vũ trụ lớn như vậy, đâu phải tìm là tìm? Nebula tự nãy giờ thu mình ở góc phòng, lúc này mới khoanh tay bước tới.

- Tôi biế...

- Vậy thì đi thôi.

Ai đó trong phòng lại giở trò bay lượn, vừa đến chỗ của Natasha thì đã bị em níu lại. Em cau mày nghiêm nghị, giọng trầm ổn nhắc nhở.

- Danvers, chúng tôi là một đội!

- Vậy thì một đội đi thôi!

- Cô ấy còn chưa nói hết, cô tưởng ai cũng biết bay à?

Carol bất đắt dĩ "hạ cánh" xuống bên cạnh Natasha, có vẻ biết lỗi nhưng biểu cảm gương mặt lại đáng ghét quá thể đáng, chỉ muốn tọng vào đấy một đấm cho xong.

Nebula ngắn gọn trình bày, Carol nghe xong lại nhìn qua một lượt những người có mặt. Ánh mắt dừng lại ở Natasha lâu nhất. Cả cô và em ấy đều không biết tại sao...

_________________

Tu bi không tình yêu ~ Tình hình là tui hơi quên tiểu tiết nên có lẽ sau khi xem lại phim sẽ chỉnh sửa, hi vọng mọi người thích <3

#Lạc





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net