Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong căn phòng đầy băng tuyết, những mảnh băng vỡ nát, nhiều bức tường xung quanh cũng đã xuất hiện vết nứt. Lion cả người bầm dập, Gray cũng chẳng kém bao nhiêu, nhưng cậu vẫn đứng thẳng, nhìn Lion nói "Ngươi thua rồi."

Gray nhìn về phía cửa nơi Natsu rời đi, cậu mỉm cười thì thầm: "Natsu, tôi thắng rồi đấy. A, mà không biết tên ngốc đó sao rồi? Ha, mà có thứ gì cản được hắn." Gray nhìn lướt qua Lion đang không thể tin vì mình đã thua, cậu quay người định rời đi. Đúng lúc này "ầm, ầm,ầm" ngôi đền bỗng lay động kịch liệt, theo đó là một tiếng gào rống của một con quái vật. Gray ngây người: "Không thể nào." Sau đó cậu vội vàng chạy đi. Phía sau vẫn vang lên tiếng cười điên cuồng của Lion: "haha, thành công rồi, deliora đã được giải thoát, hahaha."

.....

Gray chạy xuống dưới hang động dưới đền, nơi bọn họ tìm thấy con quái vật deliora. Cả căn hầm đang kịch liệt lay động, đất đá rơi lả tả, con quái vật đã thoát ra, băng phong ấn đã tan chảy.

Gray hoảng loạn, tuyệt vọng đến khụy xuống "không thể nào, con quái vật ấy đã thoát ra,...." Gray run rẩy nhìn con quái vật đã phá hủy thị trấn, gia đình và cô ul của mình. Gray bỗng xông lên phía trước, đẩy Natsu vẫn đang đứng đó sang một bên.

"Gray..." Natsu nhìn khuôn mặt tát nhợt của Gray, cậu có cảm giác không ổn chút nào.

Gray nhìn con quái vật, cậu bỗng tạo tư thế chuẩn bị làm phép: "Không được, không thể để nó thoát ra được, mình phải phong ấn nó lại,...."

Natsu nhìn Gray, tư thế làm phép này có chút quen. Đúng như Natsu nghĩ, Gray lại muốn dùng 'Băng Phong'. Natsu hoảng hồn, vội vàng xông lên ngăn cản Gray: "Gray, tên ngốc này, mau dừng lại, mọi chuyện cứ để đó cho tôi." Nhưng Gray lại đem tay Natsu hất ra:

"Không, Natsu, cậu, chúng ta không phải đối thủ của con quái vật này. Cậu không nhìn thấy những gì nó đã gây ra đâu. Natsu, tôi phải ngăn nó lại. Chỉ còn cách dùng 'băng phong' giống như cô Ul mới ngăn được nó." Gray vừa nói, vừa tạo phép, vòng tròn ma thuật xuất hiện, nguyên tố ma pháp trong không khí sôi trào.

Con quái vật Deliora đã hoàn toàn thoát khỏi băng phong ấn, nó bước về phía Gray, một cánh tay to như cây cột đánh thẳng về phía này. Gray vẫn đang tập hợp sức mạnh vào phép phong ấn này, chỉ một chút thôi, một chút nữa thôi là mọi chuyện sẽ kết thúc. Gray nghĩ như vậy.

Natsu thực sự vừa lo lắng vừa bực mình. Cậu bỗng nhảy ra đứng chắn trước mặt Gray và con quái vật:

"tên ngốc kia, lúc nãy tôi ngăn cậu lại là vì không muốn cậu chết. Cậu vẫn không hiểu hả? nếu muốn chết như vậy thì cứ dùng phép thuật đó đi. Nhưng đừng có hối hận đó." Natsu nói xong, cậu vận năng lượng toàn thân, đánh ra một cú đấm hỏa long. Ngọn lửa cháy bùng lên, tay Natsu đối trực tiếp với con quái vật. Natsu cắn răng tăng thêm sức mạnh cho cú đấm.

"Natsu, mau tránh ra, cậu không được đâu...." Gray chưa kịp nói xong hết câu thì bỗng im bặt, ngơ ngác nhìn cánh tay con quái vật đang nứt dần rồi lan ra khắp toàn thân, cả con quái vật vỡ nát thành mảnh vụn và biến mất.

Lion cũng đã xuống đến nơi, hắn đang vui mừng vì phong ấn đã được giải nhưng khi nhìn thấy con quái vật vỡ nát thành mảnh nhỏ, hắn không thể tin được mà gào lên: "không thể nào! Không thể nào, sao lại như vậy? Sao có thể như vậy?...."

Gray nhìn con quái vật đang ầm ầm đổ vỡ : "suốt 10 năm qua, cô Ul đã dùng chính cơ thể mình bào mòn dần sức mạnh của nó. Lion, cái mà ngươi thấy bây giờ chỉ là cái vỏ của nó mà thôi."

Lion ngã xuống đất bật khóc : "Không thể nào, ước mơ suốt 10 năm qua, cuối cùng ta cũng không thể vượt qua cô Ul sao?"

Gray vẫn nhìn con quái vật đã thật sự chết đi, cậu bật khóc. Natsu vội kéo Gray lại, ôm lấy cậu ta. Natsu biết, con quái vật này là ác mộng của Gray bao nhiêu năm qua. Giờ mọi chuyện đã kết thúc rồi. Natsu vỗ nhẹ lưng Gray, nói: " Gray, cô Ul của cậu thật là tuyệt."

Gray tựa đầu lên vai Natsu, cậu vừa cười vừa khóc nói: "cảm ơn" cảm ơn cô, cô Ul và cả cậu nữa, Natsu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net