Chap 3: Bức ảnh quá khứ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi nghe lời đề nghị"toẹt vời "của Asahi, Mire tức đến hộc máu lên não nhưng mà vì không phải kết hôn Mire đành phải chấp nhận để không bắt về.  Thà làm người hầu chứ không làm vợ. Tức thì:
-Vâng tôi rất đồng ý~pri. Mire nói giọng ngọt ngào làm Lala, Sophie phát sợ.
-Về nào. Giọng nói nham hiểm của ba chàng trai vang lên.
_______________________________________
Sau một hồi đi ngựa, à mà không đúng đi bộ chứ vì ngựa chết còn đâu.
Sau một hồi lả người, họ đến với một căn bịêt thự to đùng. Khi đang miệng O mắt A thì tiếng nói của Shougo vang lên:
-Tôi biết là nhà tôi đẹp rồi, khỏi cần ngắm nhiều, vào đi. Giọng nói tựa cao tự đại. Lala không biết sau này ra sao..
Bước vào trong nhà. Một dàn harem à nhầm một dàn người giúp viếc cúi đầu chào đón chủ nhân về nhà.

-Bước đến phòng tôi nhanh Mia/Sakura/Lina. Ba chàng trai nói.
Phòng Shougo
Lala bước đến cánh cửa màu nâu đậm đầy rẫy sự nguy hiểm. Người run bầm bập, mắt hoa hết cả. Nhắm mắt mà đụng vào tay nắm cửa một cách "tự nhiên" vào. Vào trong phòng thì ko thấy Shougo đâu. Cô thở phào nhẹ nhõm. Nhân lúc đó, Lala đi xung quanh và vô tình đụng vào tủ đựng sách. Bất chợt, cô khựng lại khi thấy một tấm ảnh bị xé chỉ còn một nữa. Cô thầm nghĩ:"Bmức ảnh này tại sao lại bị xé đi nhỉ. Chắc hẳn nó phải chứa thứ gì rất quan trọng. Bức ảnh này có lẽ là bức ảnh của bạn hắn ta."
Suy nghĩ một lúc thì Lala để tấm ảnh này lại chỗ cũ. Đúng Lúc đó Shougo từ phòng tắm bước ra. Tất nhiên liệu là đang bán khỏa thân rồi. Tức thì Lala lập tức che mắt lạ với cái mặt trái ớt. Lala nói :
-Anh...anh MẶC QUẦN ÁO VÀO NGAY!
Tiếng hét của Lala  vang vọng khắp căn phòng. May là phòng cách âm chứ không thì mệt. Shougo hồn nhiên liệu nói:
-Hét cái gì?Giúp tôi mặc quần áo! Cô táy máy gì trong phòng tôi đấy?
-À thì cái bức ảnh trên kệ sách là ai?Lala thẳng thắn hỏi
-Đó là.......


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#pripara