chap14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời nói cỷa Hân chứa đầy hàm ý An biết nhưng mình sai thật mà nên đành im lăng
An: phiền cô công tư phân minh giúp tôi
Hân : đc thôi
Hân giấy giấy kí một cái rồi ra về. An thật sự muốn níu Hân lại cô nhớ người này nhiều lắm muốn ôm ng này muốn hôn.
An: em có thể mời cô 1 buổi ăn để cảm mơn không
Hân trong lòng thật sự vui mừng khôn xiếc
Hân: được tối nay nhé
An: vâng
Cả hai cùng về chỗ làm
Tối đó An ra ca sớm nên đến đó sớm
Từ xa thấy Hân và một ng con trai nhận ra đó là Thuận
An buồn hiện rõ lên khuôn măt nhhưng nén vào bên trong.
Thuận: chào em anh là Thuận hôm nay anh rủ Hân đi ăn mà Hân bảo đi với em nếu không phiền anh có thể dùng chung.
An lịch sự trả lời: được chứ anh
Hân thật sự bực bội nhưng vẫn im lặng
Trong suốt bữa ăn Thuận luôn quan tâm Hân như 1 ng chồng ng bạn trai thật sự.
An: em thanh toán rồi em có việc nên về trc 2 ng ăn ngon miệng
An không muốn thấy những thứ đó trước mắt lúc nào đi nữa.
Dạo quanh phố chả biết mình đã đi đến đâu muốn điện thoại cho ng ấy.
Nhưng mình đã phản bội nên đành chịu
Bỗng nhiên An có tiếng điện thoại là số của Hân
An: alo có gì không cô
Hân: dạ đây có phải là ng yêu của chủ số mấy này không ạ
An chốc đỏ mặt
An: dạ có gì không ạ
Đầu bên kia: hiện tại chủ liên lạc này đã say nhưng bên chúng tôi đành lấy đt điện tạm địa chỉ là đg X quậnY
An: canh cô ấy giúp em
Nhân viên: dạ đc
An nhanh đến địa chỉ đến quán thấy Hân đã say mèm miệng thì lẩm bẩm tên mình bất giác mỉm cười
An nghĩ:   Cái tật cứng đầu không bao giờ bỏ chỉ biết giấu cảm xúc là giỏi cô diễn mém tí em còn không nhận ra nữa
Đưa Hân về nhà thay đồ thoải mái cho cô
Bất giác Hân kéo mạnh An xuống hôn một nụ hôn sau bao năm xa cách rất cuồng nhiệt hôn lâu chút nữa môi An chc bật máu ra mất.

Cả hai ôm nhau ngủ đến sáng Hân giậy trc có phần giật mình
An cũng tỉnh dậy
Hân: sao tôi lại ở đây
An: lúc tối cô say nên em đưa cô về đây
Hân: ai mượn em vậy
An: cô đừng có lạnh lùng với em như thế
Hân: phản bội mà cũng ra lệnh cho tôi à
An nắm chặt tay Hân nói : xin lỗi cô vì tất cả em thật sự không muốn nhưng chỉ có cách đó mới chứng minh cho ba cô thấy đc là em yêu cô rất nhiều số tiền đó e chỉ mượn mua sắm ít đồ ngoài ra em không hề đụng vào nó. Em sẽ trả lại cho cô
Hân có chút động lòng : thật???
An: em nói dối cô làm gì nếu em hết yêu cô thì em đã ở Mỹ rồi không về VN tìm cô làm gì





Hé lô cả nhà yêu của Bống (bạn tui đặt đấy) dạo này kín cả lịch học nên giờ mới rảnh để viết cho mn nè ai có ý tưởng cho mấy chap tiếp theo thì cmt đi tui sẽ xem và viết tiếp nhaaaaa
Cả nhà ngủ ngon tui thăng đây mai còn đi học.💓💓

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net