CHAP 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại ngôi biệt thự ngoại ô

Một chiếc siêu xe lao vụt vào sân lớn của biệt thự,một nam nhân bộ dạng lo lắng bước xuống,hớt hãi chạy vào nhà.Anh lớn tiếng gọi to

-Baekhyun!

Không có tiếng trả lời

-Baek àh !

Bổng sau lưng anh truyền đến một cảm giác ấp áp,nhìn xuống thì thấy hai bàn tay trắng nõn đang xiết chặt eo anh.Người kia lên tiếng

-Chanyeol àh,anh về rồi

Nghe thấy thanh âm nhỏ nhẹ như mèo con của ai kia anh mỉm cười quay lại

-Em có sao không?!_Thanh âm trầm ấm của anh khiến người kia mỉm cười hạnh phúc

Baekhyun lắc nhẹ đầu_em không sao! Em...em chỉ vì nhớ anh,đã nhiều ngày rồi anh không về nhà nên em đành gọi điện nói dối anh.Anh...sẽ không giận em chứ?_vừa nói Baekhyun vừa cúi đầu sợ anh trách mắng

Nghe vậy Chanyeol yên tâm,ôm lấy thân hình bé nhỏ kia vào lòng (Pin:ôi mẹ ơi hường phấn quá hixhix)_Ngốc quá,anh làm sao mà giận em được,chỉ là dạo này thiếu chủ trở về nên anh rất bận thôi!_anh nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu của con mèo nhỏ trong lòng mình

Chuyện là đang tham dự lễ trưởng thành thì anh nhận được điện thoại Baekhyun bảo là không khoẻ,thì tim anh liền truyền đến cảm giác nhói đau,lập tức xin thiếu chủ trở về.Trên đường láy xe về tâm anh không chịu yên mỗi giây mỗi phút điều là một cỗ lo lắng vì thế tốc độ xe cũng vậy mà tăng theo

Khi biết được Baekhyun vì nhớ anh mà làm vậy trong tim anh có gì đó ấm áp khó nói nên lời

Về phía Baekhyun biết được Chanyeol không vì thế mà giận mình thì cũng thở phào nhẹ nhỗm nhưng nghe tin Kris đã trở về thì sắc mặt thay đổi lòng cũng cảm thấy bất an.Ngẩn mặt nhìn người đang ôm lấy mình,cậu khẽ hỏi

-Anh nói...người kia đã quay về!!!

Nghe cậu hỏi,anh biết là cậu đang lo lắng chuyện gì nên chỉ gật nhẹ đầu lên tiếng chấn an_Em đừng lo lắng quá,anh trai em sẽ không sao đâu !

-Ừm_Baekhyun tuy rằng ngoan ngoãn đáp lại nhưng trong lòng thật sự đang dậy sóng

Bảo cậu làm sao không lo khi người kia đã về,chắc chắn rằng hắn sẽ làm khó anh cậu.Tuy cậu là người đơn thuần nhưng cậu đã 18t rồi,đã biết chuyện gì sẽ xảy đến với anh mình

Trong 10 năm qua sống ở căn biệt thự này,ngày ngày cậu luôn lo lắng cho anh trai ,nhớ anh đến phát khóc.Nhiều lần muốn Chanyeol đưa mình đi tìm anh trai nhưng lại bị Chanyeol từ chối vì nếu Kris biết được sẽ gây khó dễ ZiTao nên cậu cố gắng kiềm chế khao khát muốn gặp lại anh trai

Thấy Baekhyun im lặng Chanyeol biết là cậu đang lo lắng cho ZiTao nên lên tiếng nói sang chuyện khác

-Baekhyun àh,lần sau không được nói dối vậy nữa anh lo lắm biết không?_Chanyeol yêu chiều xiết chặt vòng tay

-Ừm,em biết rồi

Hai người yên lặng,tràn ngập trong hạnh phúc bỗng

-Baekie àh_Chanyeol tự nhiên lên tiếng

-Hửm,....ư..m...ưm_vừa ngước lên thì đôi môi đã bị Chanyeol bắt lấy,cậu lúc đầu ngạc nhiên nhưng rồi cũng vụn về đáp trả

Môi kề môi,chiếc lưỡi nóng rực của Chanyeol say xưa cuốn lấy mật ngọt của cậu.Nhận thấy sự đáp trả của cậu thì anh càng cuồng nhiệt hơn,bên dưới đôi tay hư hỏng đã chui vào trong áo cậu làm càng khắp nơi

Mấy ngày qua không gặp cậu anh cũng nhớ cậu sắp phát điên,nhớ hơi ấm của cậu,nhớ tiếng nói diệu dàng của cậu,nhớ nụ cười như thần tiên không vướn chút bụi trần của cậu,nhớ,nhớ lắm,nhớ mọi thứ thuộc về cậu và cả...cơ thể mềm mại của cậu

Ban đầu mang cậu về là chỉ ý định giữ cậu thật tốt,để thiếu chủ trả thù ZiTao.Nhưng trong thời gian cùng cậu chung đụng,nhìn cậu lớn lên,nhìn những cử chỉ ôn nhu mà khi cậu chăm sóc anh,anh biết đã có thứ gì đó nhen nhóm trong tim anh và anh xác định......Park Chanyeol đã yêu Huang Baekhyun mất rồi....tình yêu này đang ngày một lớn

-Ưm..._bị Chanyeol hôn lâu như vậy nên bao nhiêu khí lực của cậu đã bị anh rút cạn khẽ đẩy vai anh ra

Chanyeol biết Baekhyun khó thở nên luyến tiết tách môi ra

Khi đôi môi được giải thoát,Baekhyun không ngừng hít lấy không khí vào khoang ngực nhỏ,nhưng chưa được bao lâu thì thấy cơ thể bị nhấc lên _ a _ cậu giật mình khẽ kêu,âm thanh mị hoặc càng làm cho dục vọng Chanyeol bùng cháy

Anh bế cậu lên cầu thang,tiến về phòng

Trong phòng

Sau khi đặt Baekhyun xuống chiếc dường sang trọng rộng lớn,anh phủ xuống đè lên cậu

Baekhyun bị cơ thể cao lớn của anh đè lên tim có chút đập nhanh mặc dù đây chẳng phải là lần đầu tiên cùng anh làm chuyện này

Chanyeol hôn lên môi cậu,nhẹ nhàng áp lên.Dù chỉ là lướt qua nhưng lại mang theo tình cảm sâu đậm mà chỉ giành riêng cho cậu

Trượt đôi môi ấm nóng xuống chiếc cổ non mềm anh cắn nhẹ khiến cậu rên lên một tiếng nhỏ,tay thì bận rộn lột bỏ lớp quần áo ngăn cách hai cơ thể nóng rực

Nụ hôn của anh di chuyển xuống bờ ngực trần của Baekhyun,đặt lên đấy những dấu ấn của riêng mình

-Baekhyun àh....Anh yêu em_anh lên tiếng,giọng nói vì dục vọng mà trầm khàng

Nghe được lời anh nói,cảm nhận được sự nâng niêu của anh cậu mỉm cười trong hạnh phúc,khoé mắt cậu đỏ hoen

-Chanyeol,em yêu anh_cậu đáp lại lời anh nói

Khi ba chữ "em yêu anh" ấy thoát ra khỏi khuôn miệng đáng yêu của baekhyun cũng là lúc anh nâng chân cậu lên đưa dục vọng của bản thân vào trong cúc huyệt ấm nóng của cậu,nhẹ nhàng như thể sợ làm vỡ bảo vật

-ư.g..._cậu khẽ phát ra tiếng rên yêu kiều

...........

Trong phòng không ngừng phát ra những âm thanh rên rỉ khiến người ta đỏ mặt

Đêm,còn dài.....

______________________________________

Quay trở lại lâu đài sát thủ,trước cánh cửa lớn

GD sau khi nói xong thì lập tức bỏ đi,Tao đứng trước cánh cửa lưỡng lự nhìn nó rồi cũng quyết định đẩy cửa bước vào

Bên trong là một căng phòng rộng lớn, xa hoa tràn ngập ánh sáng khác hẳn với hành lang tối om ngoài kia.Trong này bày trí toàn những thiết bị hiện đại chẳng khác gì căng phòng của khách sạn năm sao cả.điều làm cậu chú ý nhất chính là vật nằm trên chiếc giá đỡ bằng bạc,đó...là một thanh kiếm Nhật rất đẹp phía chui kiếm còn có khảm một viên lục ngọc tinh tế,thoạt nhìn là biết kiếm quý

ZiTao mãi chuyên chú đánh giá bảo vật mà không để ý đến có hai ánh mắt bực tức đang găm vào người mình

Trên sofa Jiyeon và Suzy thấy Tao bước vào thì trên mặt liền biểu lộ cảm xúc không vừa ý,mà chẳng những thế cậu lại xem họ như vô hình thà nhìn thanh kiếm vô tri kia chứ chả buồn liếc họ một cái

/Là người giỏi nhất nên ra vẻ phách lối sao,thật đáng ghét/_Suzy

/Hừm,để ta coi ngươi còn giả bộ thanh cao được bao lâu.Lát nửa thiếu chủ vào thì cũng như con chó cụt đuôi mà thôi...ha..ha.../_Jiyeon đắc ý

Dù rất là không thích ZiTao nhưng hai ả vẫn là không thể hiện ra ngoài,vì dù gì cái gọi là người giỏi nhất không phải hư vô,vì muốn giữ gìn tính mạng nên họ câm nính chờ ngày cho cậu nhận đủ

Mỗi người đang chìm đắm vào suy nghĩ và mưu tính của riêng mình thì tiếng cửa bậc mở khiến họ chú ý

Hắn bước vào với luồng khí lạnh khiến căng phòng phút chốc như đóng băng,lạnh toát

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net