[NC-17] [YunJae, YooSu, MinFood] Hoàng Tử Không Đến Từ Cổ Tích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[YunJae, YooSu, MinFood] Hoàng Tử Không Đến Từ Cổ Tích

Au: Sky [Sẹx] Xi -Bi/ Shim Sky ( Theo họ chông cho chắc ăn)

Rating: M+

Length: Long Fic

Disclameir: Đây là fic về DBSK5. Họ thuộc về nhau còn tôi thuộc về bố mẹ tôi/ông trời ( chip chỉ nha)

Caterogy: General ,humor, fantasy, Romantic

Pairings: Không nói về couple nhất định nhưng chắc chắn là sẽ có YunJae...YUNJAE IS REAL!!!... MinFood và YooSu (tính viết Aki nhưng nghĩ lại thì Aki làm oneshot thui =.=')

Note : 1 điều quan trọng nhất khi đọc fic này, sau vụ HeeChul, Sky không muốn nhắc đến Suju trong fic của mình nên suy ra couple KiMin sẽ HOÀN TOÀN thay thế bằng MinFood. (Lại) 1 điều nữa, sẽ có 1 nhân vật do chính Sky này xuất hiện có mặt trong fic, báo luôn tuyến vai phản chính diện ( ko spoil nhiều coi fic rồi sẽ biết )

Typer: Leon Ngô

Beta: Bon 

Summary:

Lời nguyền ~

Là hình phạt dành cho những kẻ không biết nghe lời!

Nó là thứ đáng sợ !

...

Thật sao???

Đáng sợ thật không ???

Hay lại mang đến tình yêu cho chúng ta!

~ Thứ tình yêu bất diệt~

~Nếu ngày ấy ta không hoá phép biến ngươi thành như thế thì liệu ngươi có kiếm được tình yêu thật lòng không nhỉ?~

~~~~o00o00o~~~~

Chap 1

~ Vương Quốc Magic Love~

- Con có biết mình đã làm gì không - Một người đàn ông đội vương miện tức giận quay về phía người đang quỳ trước mặt mình

- Thưa cha... con biết lỗi rồi ạ - Cậu con trai cúi gằm

- Con hãy tìm cách mà hóa giải lời nguyền và đưa nó về đây - Người đàn bà ngồi cạnh ngai vàng nãy giờ mới lên tiếng. Ánh mắt thú vị nhìn đứa con trai đang khổ sở quỳ gối trước mặt bà.

...

~ Yaoi Island~

Giữa tháng 3 trời nắng như đổ lữa...

Có 2 bóng người đang đi trên con đường này...

1 người lớn 

1 trẻ em

Nhưng cách nói chuyện sẽ khiến những người nghe được phải giật mình...

- Haizzz! Làm sao mà kiếm được nhà đây chủ nhân? -1 bóng thanh niên cao ráo đang lòng vòng khu này để tìm 1 căn nhà... cho thuê

- Ngươi phải nhanh lên nếu không ta sẽ ngâm muối ngươi bây giờ! - Thằng nhóc vừa nói vừa hậm hực giậm chân xuống đất... 

Bộp~

Từ đâu 1 tờ giấy bay thẳng vào mặt thằng nhóc ( Au: cái này chắc là ý trời đó mà ^_^)

[ Cho Thuê Nhà 

Từ 3 tháng đến 6 tháng

Nhà đẹp. Giá cả phải chăng... ]

- Cuối cùng cũng tìm ra được rồi... - Thằng nhóc lên tiếng

- Nhưng chủ nhân àh~...! - Y phân trần

- Đi!!!!

Y thở dài thườn thượt nhìn cái thằng nhóc kia khi đã đọc lướt mắt gần hết qua tờ giấy

Có lẽ nụ cười nở ra hơi sớm khi nhóc con vẫn chưa đọc hết tờ bướm...

[ Cần Nam ở ghép .... ] (Au: Có cái để viết rồi đây b(^ _^)d)

...

Cộc cộc cộc...

Người đàn bà béo ụ xuất hiện

- Tôi muốn thuê nhà! **chỉ chỉ vào tờ bướm** - mắt khẽ liếc thằng nhóc đang chơi với chú cún con ngoài kia 

Có lẽ không mất quá 1 phút để người đàn bà ấy chuyển từ trạng thái mơ ngủ sang trạng thái tỉnh táo, đon đả tiếp đãi người thuê nhà

- Cậu chắc chắn là muốn thuê căn nhà này chứ? Ý tôi là cả cậu và thằng nhóc kia đã đọc kĩ tờ bướm chưa??? – Người đàn bà béo ụ hỏi lại, khấp khởi mừng thầm khi có người muốn thuê căn nhà của bà

Xoẹt~

Tiếng bút đanh lại nghe rõ mồn một

- Sao cũng được - Y bình thản - Tôi không phải là người muốn thuê căn nhà này

Có lẽ do lúc đó do đang chăm chú đọc tờ hợp đồng nên y không nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của bà ta 

Căn nhà không rộng lắm nhưng đủ chỗ cho ba người ở. Bà và ông chồng và cậu con trai. Con trai bà thành công trong một phi vụ làm ăn chất chính, mà đã bất chính thì phi vụ nào cũng nhiều tiền cả (=.=' cái này chưa đi tù là may rồi). Hết mua nhà, tậu xe, như để trả hiếu, hắn mời cha mẹ về ở cùng. Bà không đành bỏ căn nhà này nên đã cho thuê để có cớ về thăm thường xuyên…

- Nhưng căn nhà này còn một người ở nữa phải không? – Y đột nhiên lên tiếng, cặp môi nhếch nhẹ lên – Thú vị đây! - Đưa mắt sang nhìn thằng nhóc bên cạnh. Ánh mắt như muốn quát vào mặt thằng nhóc kia "Thấy chưa đã bảo từ từ mà có chịu nghe đâu!". Làm thằng nhóc cúi gằm mặt xuống

- Ý cậu là gì? – Bà nhìn y với ánh mắt khó hiểu.

- Tên đó là ai thế ? – Y lờ đi câu hỏi. 

- Kim Jae Joong. Nhưng nghe nói tối nay, cậu ấy đi cắm trại với lớp, sáng mai mới về. Cậu cứ tự nhiên đi.

Như không muốn nói gì thêm về chuyện này bà tung chùm chìa khoá cho y rồi đi mất 

- Một chìa khóa và một cái sơ cua! Không quản giờ giấc đi lại! 

- Á... - Y chưa kịp nói câu nào thì người đàn bà đó bỏ đi mất… - Y cũng thắc mắc lắm không hiểu sao người đàn bà này lại đồng ý cho y thuê nhà 1 cách nhanh chóng như vậy, chỉ biết ký tên khi người đàn bà chìa tờ giấy ra kêu y kí vào ( nói kí cho oai chứ quẹt đại vài nhát cho có nét thôi@.@~)

Cạch… 

Rầm! 

Tiếng mở cửa kèm theo những âm thanh của ba cái va li va vào nhau.

- Nặng khiếp! – Y than thở rồi quẳng đống va li ngổn ngang ở cửa. 

Phịch~

Sau khi đã tống thằng nhóc phiền phức kia vào giường sau một hồi chơi mệt nghỉ rồi nằm lăn ra ngủ, y mới ngồi xuống

Đắn đo suy nghĩ một hồi, cuối cùng y quyết định đi lang thang 1 vòng...

- Chẳng giống với thế giới của ta gì cả! Cái kia ... ! ... Oái~~~! - Chưa kịp than hết câu Y lách người qua tránh chiếc xe Contaner vượt đèn đỏ 

- Aishhhhh~~!!! - Y tức tối - Mà con gì nó to thế nhỉ??? ( Au: ý y là y không biết cái contaner là cái gì?  ) - Mà thôi phải kiếm cái gì ăn trước đã.

~Trong khi đó tại nơi y vừa thuê~

Nhóc con nằm lên giường đã thiếp vào giấc ngủ sâu từ lâu...

Căn phòng không ánh đèn chỉ lấp ló ánh trăng chiếu rọi vào...

Bóng tối bao phủ khắp con người đó 

Anh đã trở lại nguyên dạng của mình

Một chàng trai đẹp phi thế giới (=.=')

30 phút sau 

.

..

...

Cạch!!!

- Á… á… á…

Chuỗi âm thanh liên tiếp vang lên phá tan bầu không khí tĩnh mịnh.

Anh vội bật dậy!

Một bóng người cao ráo xuất hiện….

End Chap 1

Chap 2

Anh vội bật dậy!

Một bóng người cao ráo xuất hiện….

1s

2s

3s...4s...5s (Ep 1)

Giây thứ 6...

- Ngươi là ai??? / Anh là ai??? - Cả 2 cùng bật ra câu hỏi cùng 1 lúc

- Phịch - Anh nhìn một lượt khắp người mình rồi yên tâm nằm bẹp xuống giường - Ta là người mới tới !

- Oh~~~~~! - Nó vừa nói vừa tiến về phía giường - Sao sáng nay tôi không thấy anh nhỉ? - Vừa suy nghĩ về sự tự nhiên thái quá của anh khi mới gặp cậu lần đầu tiên mà đã tự nhiên thế này... Cứ như có 1 sự bảo vệ vô hình nhưng chắc chắn nào đó khiến anh không lo sợ về bất cứ thứ gì cả

Phía giường bỗng lún xuống, anh chắc nó đã ngồi xuống rồi nên từ từ xoay người lại... - Ta mới đến hồi chiều thôi - Anh từ tốn giải thích - Sao ngươi không dùng kính ngữ với ta???

- Kính ngữ??? Anh là ai cơ chứ??? - Nó khinh khỉnh

- Ta là ... ta là... - Anh bỗng dưng lắp bắp, trong đầu không biết có nên nói cho người đối diện nghe về thân phận của mình không... 

- Khùng vừa thôi cha nội! Thế thì chắc Jae Hyung chưa biết anh đến đây ở nhỉ ? - Nó lầm bầm, tay ngoái mũi ( kinh >.<)

-Jae... um... JAE HYUNG??????? Ngươi không phải JaeJoong àh??? - Anh bật dậy (Au: Sao cái lão này mỗi lần nhắc tới Jae là xoắn thế nhỉ???)

1s

2s

3s...

4s...5s ( Ep 2 )

Giây thứ 6

- Ơ....ơ -Thằng nhóc cứng họng

7s

8s

9s... (Ep 3) 

(Au: đếm thời gian~ing )

Giây thứ 10

- Hi...hi...hi! Quên mất không giới thiệu - Nó bật dậy, vỗ tay vào ngực - Em là SHIM CHANH MIN, hàng xóm của Jae Uma (=.=') - **chìa tay trước mặt anh** - làm quen rồi thì cứ gọi em là Minnie

Shim ChangMin (Minnie, Láo lếu) - một cậu nhóc 15 tuổi nhưng đã cao gần mét chín, khuôn mặt bầu bĩnh, cái môi đẹp lạ nhưng rất duyên, tính tình rất người nhớn nhưng hơi trẻ con ( Min: Con Au nó tả tôi kiểu gì thế =.=' ). Nhắc đến Min mà không nhắc đến thức ăn thì đáng tội chém. Đối với Min cái sự thực 3 bữa/ 1 ngày là ... không thể chịu được nên Jae Uma chia 1 ngày của cậu thành 8 bữa : sáng, sắp trưa, trưa, sắp chiều, chiều, sắp tối, tối, khuya... Đó là chưa kể các bữa phụ: ăn chơi (đồ nhắm như bim bim với kẹo ấy) , ăn vụng, ăn giựt, ăn cắp (thực chất là Max level của ăn giựt). Mà ai lỡ đụng vào đồ ăn của cậu thì... khác nào tự sát. Đầu tiên là sẽ tra tấn nạn nhân bằng cái giọng cao đụng trời của cậu ( Trời : Ta cũng khổ tâm lắm TT^TT), tiếp theo, tùy thuộc vào mức độ hư hại của sản phẩm mà bị cáo sẽ bồi thường gấp 2 hay 3 lần. (Chắc cái lý do này đánh bật cái thứ người nhớn của nó ra khỏi người). Túm lại:

Người nhớn +Trẻ em +Food (+ Au chém) = MinFood

*Quay lại câu chuyện*

- Ờ...a...ừm! Hyung là JUNG YOON HO, người mới tới (cái chữ nó lặp lại n lần rùi) - Anh lặp lại, không đưa tay ra mà còn hất mặt đi chỗ khác thầm nghĩ nên tỏ ra biết điều 1 chút sẽ tốt hơn... ( thế mà kêu biết điều =.=')

Jung YoonHo (Jung Nông Rân, Gấu ngố or bố đều duyệt) - hoàng tử của xứ Magical Love, kiêu căng, tự mãn nhưng thực chất lại là con người tốt bụng và thân thiện. Thuộc típ người sáng nắng chiều mưa trưa lâm râm tối gió bão ( túm gọn là khó đoán), rất trẻ con nhưng đôi khi lại rất chín chắn trong suy nghĩ và hành động ( Au: mà điển hình là cái việc bỏ ... đi bụi ấy) . Thân hình rắn chắc mê hoặc bao thiếu nữ (Không ngoại trừ Au) làn da nâu đồng manly, mái tóc nâu cắt tỉa gọn gàng, đôi chân dài miên man, đôi mắt đẹp hút hồn, cặp môi dày quyến rũ,...blah blah... ( tạm kể nhiêu đây thôi nhiều quá không kể hết >.<) 

**Trở về câu chuyện**

- Nhưng giờ đã 11 giờ đêm rồi sao cậu còn sang đây làm gì thế? - Anh chau mày hỏi

Đang quên mất cái mục đích cao cả của mình thì việc lời nói của Ho như cái phao cứu vớt Min và cả cái bụng không đáy của nó...

- Àh!!! - Nó vừa nói vừa búng tay 1 cái, mắt sáng rực rỡ như 2 cái bản quảng cáo - Minnie kiếm thức ăn!!! Haizzzz! Đói bụng quá!- Nói rồi nó lon ton đi kiếm cái tủ lạnh!!!

- Mà sao nó vào được nhỉ? - Anh bất lực nằm xuống! Không lẽ quên khóa cửa sao?! Hắn sơ ý thật!!! - Anh lầm bầm

.

..

...

Tách~

Đèn nhà bếp bật mở...

Như 1 phản xạ không điều kiện anh bất giác kéo chăn qua khỏi đầu nhưng mà may mắn thay đèn nhà bếp không sáng đến mức rọi rõ cả căn nhà mà chỉ lờ mờ ở khu vực bếp nên vẫn giữ được cái hình dáng tạm thời của anh

- Oaa~~~~~~~ ! Uma nhiều đồ ăn quá!!! Ngon~~~ Sướng ~~~! - Nó vừa nói vừa vỗ tay đôm đốp khi cái cửa tủ lạnh mở ra, cứ như là một bước lên thiên đàng ý...

- U... Uma sao??? - Ho cảm thấy khó tiêu với cái chữ Uma nên hỏi lại. Từ nãy giờ vẫn con lơ mơ ngủ nên bây giờ cái chữ Uma như kéo anh xuống

- Rột...rột! - Nó vừa mút hộp sữa vừa kể - Thì là Jae Hyung ý mà. Đẹp trai như gái ( đang ăn nên ngắn gọn thôi =.=') may vá giỏi, nấu ăn ngon, đảm đang việc nhà, nói chung là 1 chàng trai tuyệt vời hơn cả con gái như JaeJoong thì không gọi bằng Uma cũng phí ( Au : Ngàn lần sr Tình yêu Jae TT^TT) - vừa nói nó vừa bỏ tọt cả trái chuối vào mồm ( Cấm nghĩ lung tung nhưng mà nghĩ lại cái trái chuối nó to thế cơ mà @.@~). Cả nải chuối cứ thế mà trôi tuột vào bụng cậu, từng quả, từng quả một ( Không cấm nữa =.=')

- Rột... rột - sau 1 hồi tra tấn Ho bằng những tiếng " chẹp chẹp" , "măm măm" , "ực ực", nó đứng dậy và không quên cầm nhầm vài thứ : 2 bịch bim bim,3 lốc sữa, vài cái bánh gạo ( nếu không muốn nói là 2 lốc _"_ )...v.v....v.v

- Minnie về đây! Bye bye hyung~!

Rầm~

Sau khi vác cái đống đồ ăn nó lao với tốc độ xé gió ra cửa ( Haizzz... cái tên này thật là...)

- Cuối cùng cũng thoát khỏi thằng nhóc ồn ào ấy! - Anh làu bàu

...

Phịch!

Lần này không phải là giường mà là ghế...

- Haizzzhhh~ ! Thật là phiền phức - Câu này tất nhiên không dành cho Min

- Ra đây đi~! - Anh gắt lên ra lệnh - Đi đâu nãy giờ mà không thấy mặt vậy, lại còn không khoá cửa nữa chứ!

Từ góc tối của căn phòng y xuất hiện...

.

..

...

End Chap 2

Poster: Bon Bụ Bẫm

Chap 3

Part 1

.

..

...

- Chủ nhân! – Cái bóng đen ấy xuất hiện – Mong người hãy quay về vương quốc!!! Điện hạ vừa ra chỉ thị buộc người phải về NGAY LẬP TỨC!!! - Giọng nói bonus thêm tí nghiêm giọng ở đuôi...

- Junsu ! ngươi có biết mình đang nói chuyện với ai không? – Anh nói nhỏ nhưng chất chứa đầy sự giận dữ

- Nhưng… - Su phân trần

- Chừng nào… - Anh cắt ngang – Lão hyung già chết tiệt hóa giải phép thuật cho ta thì ta về!

- Nhưng nếu người xuống nước một tí … - Su tiếp tục phân trần

- Ngươi nghĩ ta là ai hử? – Anh lườm xéo y

- Àh …àh !!! – Su (lại) phân trần

- Mệt!!! Ngươi phắng đi cho ta nhờ ! - Anh quát. (Au: Su đành phải chịu khổ vậy T.T)

- … - Y không nói gì lẳng lặng quay đi. Thầm thương cho số phận hẫm hiu của mình khi có một chủ nhân thế này! – Haizzz! Mặc kệ…! - Dính vào hai anh em nhà này chỉ tổ mệt! (Au: Thế mà dứt ra không được hai anh em nhà ấy mới ghê )

Kim JunSu (Kim Mông Vịt, Cá Heo) – thuộc hạ kiêm bạn thân kiêm bạn học kiêm luôn chức vụ cá trên thớt cho Ho mỗi khi anh giận (Au: chứ nếu làm thớt Su đã bị chém lâu rồi) . Nói thế chứ y hoàn toàn không ghét anh mà còn xem anh như anh trai của mình. Junsu! Phải nói là rất đẹp trai (Au: Có một từ mà nói nói nói hoài). Mái tóc vàng óng cắt gọn ôm sát đầu. Đôi mắt to tròn, cặp mi dày quyến rũ, hai má phúng phính. Thân hình thì… chẹp chẹp... Chuẩn! Cái mông vịt lúc nào cũng chu ra… làm tăng thêm nét quyến rũ – S line (cho Au tạm dừng đi lau máu). Tình tính cũng dở người như thằng Ho Gấu lúc thế này lúc thế khác. Mà Su cũng thường bị dính scandal tình cảm với hyung của anh đã vậy còn không chịu đứng ra phủ nhận mới khổ. Làm dân tình được mấy dịp chém vèo vèo ý! Nhưng chắc y đã thuyết phục lão hyung già của anh nhiều lắm rồi… cái vụ lời nguyền ấy.

**Trở lại câu chuyện**

- Haizzz!!! Nghĩ tới là tức mà. Aishhh~~~~ - Anh bật dậy – Đi tắm cho khỏe.

Mà nghĩ lại, anh mắng Su cũng đáng lắm, tất cả chỉ tại em cá heo ấy mà anh phải chịu chai mặt ở nơi “đất khách quê người” thế này. Chỉ lỡ đụng vào nó một tí mà phải dính cái lời nguyền chết dẫm này! (nhưng cái một tí của Gấu Bố nhà mình nó đến đâu thì khiến bao người phải khốn khổ đến đấy _"_!).

.

..

...

>>> FLASHBACK <<<

Ở một góc vườn của vương quốc

- Ngươi xuống mau lên!!! Xuống! – Một con Gấu ngố đang chìa cái mặt gấu nhất của Gấu ta ra (@.@~)

- Nhưng… nhưng…! – Su phân trần

- Nhanh!!! – Anh dậm chân, chống nạnh nói chung là nhìn yêu chết đi được! (Con Au nó cũng rung rinh thần kinh lắm rồi ! =.=')

Y thầm than trời cái tính ta đây mà lại cực trẻ con của Ho

Buộc sợi dây thừng thật chặt quanh bụng, y thầm cầu trời cái giếng này không sâu lắm

- Chủ nhân àh!!! – Y lại nài nỉ.

Ho lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía giếng.

- Xuống nhặt trái banh lên cho ta!!!

Cộc… Cộc… Cộc…

Sau khi ném đá xuống để chắc rằng cái giếng này không có nước. Y giơ tay ra leo lên miệng giếng! 

**Thận trọng~**

Vút~

Thoắt cái đã không thấy bóng y đâu…

Nhưng….

Hai cái đầu ngốc của hai cái lão ấy (ức chế nên mới kêu thế >.<)

Chỉ lo tính độ sâu giếng

Còn sợi dây thì… không đủ dài

Nên…

Phựt ~!

Á…á ~~~!

Phịch.

End Chap 3

(Part 1)

Shim Sky

Chap 3

Part 2

(Continues FlashBack)

~~~o0o~~~

Phựt ~!

Á…á ~~~!

Phịch

Sợi dây đang lao xuống theo quán tính thì bỗng đột ngột dừng lại vì quá ngắn khiến cho dây đứt - người rơi - au khổ **bon chen**

Chuỗi âm thanh vang lên làm Ho lo lắng

- Junsu àh!!! Ngươi không sao chứ?

- Chủ nhân àh!!! Tay thần đau quá!

May mà cũng không cách đáy giếng quá xa nên khi rơi xuống Su chỉ còn cách đất 2,3 mét (!) <còn đâu Su của Sky **gào** !!!>

- Đợi ta tí!!! Ta sẽ kêu Chun hyung đến cứu ngươi – Ho lo lắng hét lên.

- Ch… Chun… Chunie àh! Đau… đau quá! – Su khổ sở kêu lên!!!

...

..

.

~~o0o~~

- KIM JUNSU – Cái giọng trầm của hắn vang lên – Ngươi đâu rồi???

- Chun hyung àh!!! Yun Ho mếu máo, tay chỉ về phía giếng cạn

Nhanh như chớp, hắn lao về phía giếng.

...

~o0o~

- Junsu àh ~~~, ngươi có nghe ta nói gì không?

- Ư… ưu ~! - Su đáp khó nhọc.

Bỗng dưng muốn ngủ quá. Mi mắt nặng trĩu. Cánh tay đau đến độ không cử động được. Trái tim nhói lên khi sắp chết mà chưa được gặp người thương. Nhưng buồn ngủ quá, phải ngủ thôi. Trước khi ngất hẳn, y còn thấy một bóng đen lao đến.

Vụt~

YooChun lập tức lao xuống dưới giếng. Hắn không sợ cũng phải thôi. Người trong hoàng tộc phép thuật đầy mình: bay, lượn chán chê thì dịnh chuyển đồ vật, đau bệnh thì làm phép chữa khỏi, thích gì được nấy blah… blah. Túm lại bất cứ gì cũng có thể tạo ra được.

Bất cứ thứ gì cũng tạo ra được.

Trừ…

Tình yêu

...

**lạc đề** 

.

..

...

- Ư…ư – Su lờ mờ tỉnh dậy – Mình chưa chết sao???

Nhìn một lượt khắp phòng, y không tin mình vẫn còn sống.

Căn phòng thật sự rất đẹp và rộng lớn. Những nét chạm trổ tinh sảo. Bàn ghế sạch sẽ không bám chút bụi. Đến cả những món đồ nhỏ xíu không quan trọng cũng được sắp xếp rất gọn gàng ngăn nắp, chứng tỏ chủ nhân của căn phòng này là một người rất ưa sự sạch sẽ và hoàn hảo đến từng chi tiết...

...

- Ai da! – Y vừa bật dậy đã nằm xuống. Đau đến điếng người. Nhìn xuống cánh tay đã băng bó của mình, y thở dài.

Cạch ~

- Anh tỉnh dậy rồi sao??? – Một nữ hầu bước vào – Anh sốt cao làm chủ nhân lo đấy! – Vừa nói, cô vừa vắt khắp đắp lên trán cho y rồi tiếp – Dưới giếng lạnh lắm nên anh bệnh cũng phải thôi.

- Chủ nhân? – Y ngạc nhiên hỏi.

- Phải!

- Nhưng là ai chứ? – Không lẽ…? – Y (lại) ngạc nhiên .

Cộp… cộp

Tiếng giày gõ xuống sàn nhà sạch sẽ vang lên, một bóng người nữa bước vào. 

- Chủ nhân – Nữ hầu đặt tay lên bên eo, chân bắt chéo cúi người xuống (Au: không biết Sky tả kiểu gì mà beta-er Bon nó chả hiểu không biết các reader có hiểu không??? Cứ comment Sky thuật lại cho TT^TT)

- Ngươi ra ngoài đi! – Hắn phẩy tay ra lệnh

Nữ hầu bưng chậu nước. Cúi đầu đi thẳng ra ngoài

...

Chun' s Pov

Từ khi bước vào phòng lòng ta rạo rực khi nghe tiếng con người ấy... muốn nói nhiều lắm nhưng khi gặp lại chẳng biết nói gì vì đối diện con người ấy ta không còn là chính mình nữa 

End Chun's Pov

End Chap 3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net