a land of thai - ten

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


vương quốc của nụ cười, chứa cả an yên và đựng cả muộn phiền của ta, mình đi chứ?

'chittaphon, em muốn thăm thái lan một lần nữa.'

em gọi chitt khi anh đang chăm chú soạn thảo nốt đoạn giáo án cho lớp dạy tiếng thái của mình.

'ngay bây giờ luôn, hả em?'

'chắc không được nhỉ, để sau cũng được.'

chittaphon chỉ cười, đóng lại cái macbook với đoạn powerpoint nhàm chán, em nghĩ thế.

'lần trước đến thái em đã khóc.'

chitt ngồi xuống bên cạnh, vuốt tóc em, và lại mỉm cười.

'chỉ là em cảm động quá thôi. nhưng mà chitt này, có phải anh sinh ra ở thái, nên nụ cười mới đẹp tươi như thế không?'

vì thái lan là đất nước của nụ cười an yên.

'anh chỉ cười nhiều và cười thật tươi với một người thôi. thử mà hỏi đám sinh viên kia xem họ ghét sự nghiêm túc của thầy ten đến thế nào.'

'rồi rồi, em biết, em biết.'

'tuần sau về thái nhá? em có thể tìm quà hỏi thăm gia đình anh từ hôm nay.'

ơ, cái con người cơ hội này...

*

yêu người, yêu cả quê hương người là hiển nhiên. khi bạn đến với nơi đã nuôi lớn người bạn yêu, đấy sẽ là một cái gì đấy được đặt vào lòng bạn, sẽ động lòng, sẽ cho bạn một xúc cảm khác. và thái lan thật khiến mình lưu luyến mãi thôi.

"em cảm động vì đó là nơi lòng anh được thật nhất, sầu muộn không ghé và bình yên ở bên."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net