Chap 49: Cuộc sống mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

        Thời hạn 1 năm sang Hàn Quốc với tư cách là học trao đổi của Minju giờ đây chỉ còn tính bằng ngày, vì còn chưa đầy 1 tuần nữa cô sẽ phải quay lại Việt Nam, quay lại với nhịp sống nhộp nhịp kia. Trước khi về nước, Minju muốn quay lại những nơi anh và cô từng cùng nhau đặt chân tới, vì không biết phải mất bao lâu nữa cô mới lại có thể quay lại được nơi đây.....

          Minhyuk chở Minju đi tới nơi đầu tiên cô và Jaehyun gặp nhau lần đầu. Đó là một cái công viên nhỏ dành cho bọn trẻ vui đùa mỗi chiều. Từ công viên, anh lại đưa cô tới thật nhiều những nơi khác. Và địa điểm cuối cùng đó là tháp Namsan. Minju vẫn còn nhớ như in vị trí đôi chiếc chìa khóa Jaehyun cùng cô treo lên. Cô nói với Minhyuk:
- Đây là nơi bọn em đã bảo sẽ cùng nhau quay lại để tìm kiếm chiếc chìa khóa tình yêu của cả hai. Chúng em sẽ đọc lời nhắn người kia viết trên đó vào lần quay lại....... Nhưng giờ....... chỉ còn mình em..........
        Minju gục mặt xuống, rồi lật lại mặt sau chiếc chìa khóa mà Jaehyun từng viết lên đó......*Minju ah~ anh sẽ không bao giờ buông tay em đâu~ hãy ở bên anh mãi mãi nhé! ❤*. Đó là tất cả dòng chữ mà Jaehyun đã để lại trên chiếc chìa khóa kia. Giờ thì cô lại chính là người buông tay Jaehyun, cô đã không thể giữ được lời hứa của mình với anh. Cô thật tệ! Cô thật có lỗi......Minju khóc nấc lên. Cô đã từng có ý định tháo bỏ chiếc chìa khóa của mình xuống nhưng rồi lại không lỡ vì trong tim, cô còn quá yêu anh và không thể phá bỏ tất những kỉ niệm của hai người được.

       Nhìn Minju đau khổ thế kia, Minhyuk không thể chịu đựng thêm nữa, anh kéo Minju ôm thật chặt vào lòng:
- Minju ah~ Em đừng như thế nữa. Được không? Em không phải là người có lỗi nên không phải tự trách bản thân mình như thế nữa!

       Minhyuk buông Minju ra. Anh lau đi hai hàng nước mắt trên gương mặt của Minju. Tại sao anh cứ phải là người đứng sau cô? Tại sao anh cứ phải dấu đi tình cảm của mình dành cho cô! Tại sao anh không tự mình tìm lấy một tia hy vọng trong trái tim cô. Anh tự trách bản thân rồi điều gì cũng sẽ đến. Ngày hôm nay! Bắt buộc phải là ngày hôm nay không thể là hôm nào khác, Anh phải nói cho Minju biết hết tình cảm thực sự của mình cho dù có một lần nữa lại bị tổn thương hay không:

- Minju ah~anh........
- Thật khó để có thể quên đi ai đó đúng không tiền bối.
          Câu nói ấy của Minju như ngăn lại hẳn mọi ý định của Minhyuk. Anh chợt im lặng, không nói thêm gì nữa. Cứ thể cả ngày hôm đó, suốt cả quãng đường hai người đều có những cảm xúc đượm buồn của riêng mình. Vậy là lại một lần nữa Minhyuk phải dấu đi tình cảm của anh dành cho Minju

-----------------------------
<< Ở đây mình sẽ dùng tên Lan để gọi Minju nhé vì cô đã về Việt Nam rồi nhé. M.n nhớ giúp mình nha Minju và Lan là một nhé. Còn nv Ngọc chính là bạn của Lan nhé >>

* 3 năm sau *
- Lan ơi~~~~~ Giúp tớ với~ tớ không nhích nổi người tớ dậy huhu 😭😭😭
- Vậy cậu cứ nằm đó đi ha😀 tháng này đi muộn coi bộ cũng nhiều dữ~
- Yahhhhhh~~~ Cậu không được nói tớ vậy! Tớ dậy rồi! Dậy ngay đây!
- 😂😂😂😂😂

        Vậy là đã 3 năm trôi qua. Hương Lan (Tên tiếng việt của Minju) giờ đây đã trở thành một phiên dịch viên cho một công ty Hàn Quốc khá lớn ở Việt Nam. Mọi thứ với cô đều đã dần trở lên tốt đẹp hơn. Cô có một công việc được trả với mức lương cao và có một người bạn thân vẫn luôn bên cô từ trước tới nay _ Minh Ngọc.

- 😢😢😢 <<Minh Ngọc>>
- Gì vậy??? Sao mặt lại ỉu xìu thế kia???
- Tớ nhắn tin hoài mà anh ấy không chịu rep~~~
- Ai cơ???
- Thì còn ai vào đây!
- Thằng cha đó á hả???
- Ai cho phép cậu gọi người yêu tớ là thằng cha hả?!!!
- Hừm! Tớ đã bảo cậu bao nhiêu lần rồi! Hắn ta không tốt đẹp gì đâu! Cậu còn không tin!
- Cậu có chứng cớ gì không hả mà nói người ta vậy! hừm 😤😤😤
- Chứng cớ sao??? Chẳng lẽ cậu muốn tớ phải lôi chứng cớ ra thật sao!
- Ừ đó!
- Cậu!!! Không đôi co nữa! Tớ đi làm!
- Yah!!! Cậu cứ thế thì còn lâu mới có người yêu nháaaaaaa!!!!!!!!!

          Đột nhiên Hương Lan đứng sững lại, lạnh lùng nói:
- Tớ không cần!
- ........ << Ngọc >>

         3 năm trước, quay ngược thời gian về quãng thời gian ba năm trước, khi Lan còn là một du học sinh ở Hàn Quốc, cô cũng đã từng yêu, từng có một mối tình đầu thật đẹp. Nhưng tất cả đều đã là quá khứ khi mà giờ đây gặp lại anh khó như việc chạm tay vào những ngôi sao trên bầu trời đêm. 3 năm là một quãng thời gian không hề ngắn ngủi. Trong suốt ba năm ấy, chưa bao giờ Lan ngừng thương nhớ anh. Nhưng tất cả thứ đó cũng chỉ dừng lại như vậy thôi. Tình cảm của cô dành cho anh thực sự sâu đậm tới mức thật khó để cho cô có thể mở lòng với bất kì người con trai nào khác, trong khi có khá nhiều người theo đuổi cô. Cô thực sự chỉ muốn quên đi anh nhưng lại không thể.....

* Tại công ty nơi Lan làm việc *
       Buổi sáng của Lan thường bắt đầu với việc nhâm nhi một li cà phê vì điều đó có thể giúp cho cô có thể tỉnh táo làm việc trong suốt cả ngày dài. Cô vào phòng pha chế tự tay làm cho mình một li thật thơm ngát.....thì bỗng nghe thấy tiếng thì thào bàn tán gì đó của 2 cô bé thực tập tại công ty khiến cô đứng sững lại:
- Nghe nói công ty chúng ta vừa nhận được hợp đồng làm thông dịch viên cho công ty giải trí nào nghe nói lớn lắm ở Hàn Quốc đó~ 
- Thật á!!! Cậu nghe ra được gì nữa không??? Là công ty nào vậy???
- Tớ chỉ nghe được vậy nên không rõ công ty nào hết. Chỉ biết là công ty ấy to lắm???
- YG??? JYP???........hay là.........SM?????
-Áaaaaaaaaaaa~ an-tuê~ Nếu là YG thì sao~~~ Trời ơi tớ là fan cứng của Winner đó huhuhuhu
- Tớ mong là SM huhu tớ muốn được gặp Taeyong oppa huhu

      Vì tiếng ồn hai cô bé kia gây ra quá lớn nên chị Hương _ trưởng nhóm truyền thông đã phải vào can thiệp thì hai cô gái kia mới ngừng lại câu chuyện của mình rồi quay lại làm việc. Chị nhìn sang Lan vẫn còn đang ngẩn người vì câu chuyện lúc nãy, rồi vỗ vai gọi cô:
- Lan! Em ổn chứ???
- Dạ??? À không~ em không có sao ạ!
- Vậy vào phòng chị đi. Chị có chuyện này muốn nói với em.
- Dạ

* Trong phòng làm việc của chị Hương *
- Lan~ phó giám đốc vừa đưa chị thông báo cần 2 người đi phiên dịch cho sự kiện sắp tới. Chị đã gửi lên phó giám đốc danh sách rồi, có em và Ngọc nhé. Hai đứa cũng làm việc ở đây cũng hơn năm rồi. Kinh nghiệm và năng lực chị khá tin tưởng ở hai đứa nên lần này sẽ do hai đứa phụ trách nhé. Vì là yêu cầu cả ngoại hình nên hai đứa là oke rồi.
- Nhưng là sự kiện gì vậy ạ???
- À là phiên dịch cho nhóm nhạc nam nhà SM trong buổi concert sắp tới ở Việt Nam
       Nghe đến đây thì sự lo lắng của Lan bỗng chốc đẩy lên cao. Sự lo sợ của cô chẳng lẽ sắp xảy ra thật rồi sao???
- Là...là...là nhóm nào vậy chị....
- Là NCT!


*Ngoại truyện*
         Quay trở lại 3 năm về trước sau khi Minju về Việt Nam, mọi thứ gần như xáo trộn hoàn toàn. Sau vụ việc của cô với Jaehyun xảy ra, Mimi thực sự rất hoang mang và sợ hãi. Cô đã quyết định nói lời chia tay với Ten và sang Nhật du học. Cô sợ rằng rồi sẽ có một ngày nào đó cô và Ten cũng sẽ giống như Minju và Jaehyun bây giờ. Rồi sẽ lại chẳng có một cái kết đẹp nào hết mà chỉ toàn là những khổ đau đem lại cho cả hai.......Nhưng gần đây thì Ten đã tìm cách liên lạc được với Mimi và có lẽ hai người vãn giữ được một mối quan hệ tốt đẹp nhưng là tình bạn hay tình yêu thì vẫn chưa có lời giải đáp. Sau chuyến cắm trại trước, Mina và Jisung bắt đầu thân thiết với nhau hơn. Cả hai thường rủ nhau lập thành một team và chơi các trò chơi. Còn về Haechan thì giờ đây đi đến đâu cậu cũng có thể rắc muối và gây hài. Cậu chính là happy virus của nhóm. Các thành viên còn lại thì đã tiến bộ hơn rất nhiều. Họ bắt đầu gặt hái được nhiều thành và đang trên đà trở thành nhóm nhạc Châu Á..........

*Hãy cmt j đi các meme trc khi tui về hưu huhu 😭😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net