✿9. Dreamer

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

NCT xuất hiện : Jaehyun, Jungwoo, Yangyang

Profile

• Lee Hana (𝙇𝙚𝙤𝙣) : Sinh viên năm tư (Ngành Marketing)
• Jung Jaehyun (𝘿𝙞𝙢𝙥𝙡𝙚𝙨𝙥𝙚𝙖𝙘𝙝) : Sinh viên năm tư (Khoa IT - Trường Khoa học thuộc làng Đại học Seoul)
• Kim Jungwoo (𝙕𝙚𝙪𝙨) : Sinh viên năm ba (Khoa Kinh tế đối ngoại - Trường Kinh tế thuộc làng Đại học Seoul)
• Park Sooha (𝘽𝙖𝙠𝙨𝙪𝙝𝙖𝙝𝙖) : Sinh viên năm hai (Khoa Truyền thông - Trường Kinh tế thuộc làng Đại học Seoul)
• Jang Miseol (𝙎𝙚𝙤𝙡𝙩𝙖𝙣𝙜) : Sinh viên năm hai (Khoa Mỹ thuật - Trường Văn hóa Nghệ thuật thuộc làng Đại học Seoul)
• Kim Yujeong : Sinh viên năm hai (Khoa Quản trị kinh doanh - Trường Kinh tế thuộc làng Đại học Seoul)
• Liu Yangyang (𝙎𝙝𝙞𝙥𝙨𝙝𝙞𝙥) : Sinh viên năm hai (Ngành Quản trị khách sạn - Du lịch)
• Lee Jeno (𝙇𝙚𝙚𝙣𝙤𝙟𝙖𝙢) : Sinh viên năm hai (Ngành Quản trị kinh doanh)
• Na Jaemin (𝙉𝙖𝙣𝙖𝙙𝙤𝙣𝙜) : Sinh viên năm hai (Ngành Khoa học thực phẩm)
• Huang Renjun (𝙈𝙤𝙤𝙢𝙞𝙣) : Sinh viên năm hai (Khoa Diễn xuất - Đại học Nghệ thuật Daegu)

• 𝙍𝙞𝙣𝙧𝙞𝙣 : Sinh viên năm hai (Khoa Thiết kế thời trang - Đại học Nghệ thuật Daegu)
• Zhong Chenle (𝙇𝙚𝙇𝙚𝙚), Park Jisung (𝙅𝙬𝙞𝙨𝙪𝙣𝙜𝙞𝙚) : Học sinh phổ thông năm cuối

Hội HomeHaveMoney trong game LOD

• 𝙇𝙚𝙤𝙣 : Hội trưởng. Bà mẹ của mười đứa con, luôn luôn online luôn luôn lắng nghe sẵn sàng chia sẻ dù có bồ hay không có bồ, đơn giản vì sức chịu đựng của chị cao vl.
• 𝘿𝙞𝙢𝙥𝙡𝙚𝙨𝙥𝙚𝙖𝙘𝙝 : Hội phó "lớn". Có như không có, vì rank cao nhất hội nên được bầu làm hội phó, thoắt ẩn thoắt hiện. Muốn biết bao giờ hội phó online ư? Hỏi bạn gái ảnh ấy :D
• 𝙕𝙚𝙪𝙨 : Hội phó "nhỏ". Tuổi lớn thứ 2 trong hội, tính cách không uy tín cho lắm nhưng rank chỉ sau 2 người lớn nhất. Bị anh trai guột đùn đẩy danh phận hội phó.
• 𝙅𝙬𝙞𝙨𝙪𝙣𝙜𝙞𝙚, 𝙇𝙚𝙇𝙚𝙚 : Út vàng út bạc út đồng út kim cương đều là chúng nó cả. Bình thường thì được cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa nhưng cứ có sự vụ là lại bị lôi ra làm bao cát xả giận, mà chủ yếu là bị thành viên mới cho ăn hành?!??
• 𝙈𝙤𝙤𝙢𝙞𝙣 : Cựu thành viên năng nổ, từ khi đi đóng phim thì tần suất offline nhiều hơn cả hội phó lớn.
• 𝙍𝙞𝙣𝙧𝙞𝙣 : Em gái cưng của hội trưởng, tính tình cục súc, động là sẽ chửi. Thanh mai trúc mã của chàng diễn viên triển vọng tương lai.
• 𝙎𝙝𝙞𝙥𝙨𝙝𝙞𝙥 : Hội viên phụ trách cà khịa, sở trường là thọc gậy bánh xe nhà hàng xóm, sống nhờ uy của hội trưởng kiêm con gái bạn bố kiêm cả chị gái nhà bên. Mồm mép tép nhảy và thích chị gái hội trưởng chết đi được.
• 𝘽𝙖𝙠𝙨𝙪𝙝𝙖𝙝𝙖 : Thành viên kì cựu, có mặt từ thời sáng lập hội, uy quyền ngang bằng hội trưởng nhưng cực lười chat???
• 𝙉𝙖𝙣𝙖𝙙𝙤𝙣𝙜, 𝙇𝙚𝙚𝙣𝙤𝙟𝙖𝙢 : Cặp đôi trời đánh không tránh lúc nào, tận dụng mọi cơ hội để được chat liền nhau mà không cho bố con thằng nào phá đội hình chen vào giữa. Đôi khi chả phân biệt được nick nào là của thằng nào vì chúng nó tiện nick đứa nào dùng nick đứa đấy. Yêu nhau vào nó khổ bọn xung quanh thế đấy.
• 𝙎𝙚𝙤𝙡𝙩𝙖𝙣𝙜 : Ma mới, không có giờ online cố định nên không xếp đội, thích đội nào thì cứ lon ton chạy vào đội đấy chơi. Gần đây thì chủ yếu chơi thế chỗ 𝙈𝙤𝙤𝙢𝙞𝙣 đi đóng phim.

Hội thường chia thành hai đội, vì tính chất lịch học của mọi người nên dựa vào thời gian online của mọi người để cùng nhau lập đội đi làm nhiệm vụ, đánh boss kiếm xiền.

• Đội 1 : 𝙇𝙚𝙤𝙣, 𝙎𝙝𝙞𝙥𝙨𝙝𝙞𝙥, 𝙈𝙤𝙤𝙢𝙞𝙣, 𝙍𝙞𝙣𝙧𝙞𝙣, 𝙇𝙚𝙇𝙚𝙚, 𝙅𝙬𝙞𝙨𝙪𝙣𝙜𝙞𝙚

• Đội 2 : 𝘿𝙞𝙢𝙥𝙡𝙚𝙨𝙥𝙚𝙖𝙘𝙝, 𝘽𝙖𝙠𝙨𝙪𝙝𝙖𝙝𝙖, 𝙕𝙚𝙪𝙨, 𝙇𝙚𝙚𝙣𝙤𝙟𝙖𝙢, 𝙉𝙖𝙣𝙖𝙙𝙤𝙣𝙜

✿ ✿ ✿

- Nào đừng có phi vào chỗ đầm lầy đấy.

- Đồ ở trên cây kìa, thứ ngu ngục.

- Vãi, bay máu rồi, chờ tao đã thằng đần này.

Kí túc xá nam, phòng 127B. Một giờ sáng.

Thanh niên năm ba ngồi ở giường trên đeo tai nghe, vừa gõ bàn phím lạch cạch miệng vừa mắng chửi không hề nể nang vị tiền bối trường Khoa Học nằm giường dưới đang rất khó khăn để chìm vào giấc ngủ. Jaehyun thò mặt lên trên, ánh mắt nhìn cậu em cùng phòng không một chút thiện cảm.

- Nửa đêm rồi đấy, ngủ đi.

Jaehyun thấy hậu bối không có vẻ gì là đã nghe thấy lời anh nói, thuận tay cầm cái gối ném thẳng vào giữa mặt người đang chơi game.

- Kim Jungwoo.

Người được gọi tên vốn định nổi quạu lên với thằng cha nào dám ném gối vào mặt cậu trong lúc cậu đang đánh game, nhưng ngay khi nghe thấy một chất giọng âm trầm đáng sợ giống như vừa lội lên từ dưới âm ti địa phủ gọi họ tên đầy đủ của mình, thanh niên giường trên vội vàng tháo tai nghe, run rẩy một trận.

- Mày có đi ngủ không?

- Anh. Cho em thêm năm phút.

- Bốn phút.

- Năm phút đi anh, em đang mở nốt cái rương.

- Ba phút. - Jaehyun tuyệt đối không nhượng bộ. Tiết lập trình sáng mai anh không thể ngủ gật, nếu không nguy cơ thi lại môn sẽ không phải chỉ là lời đe dọa suông.

- Được được, đúng ba phút.

Jaehyun sau khi thỏa thuận xong, liền trở về giường trùm chăn nhắm mắt, mặc cho cậu em năm ba ấm ức thoát game tắt máy.

══ ❊ ══ ❊ ══ ❊ ══

Land of Dreamers (L.O.D) - một trò chơi nhập vai mới nổi lại trong thời gian gần đây, đặc biệt được sinh viên của các trường đại học nằm trong khu phức hợp ưa chuộng. Đồ họa sắc nét sống động, thường xuyên cập nhật giao diện theo các ngày lễ hội và thiết kế kĩ năng chiến đấu lộng lẫy, mỗi nhân vật đều được xây dựng hình tượng riêng, còn có kết hợp nhiều khu vực dành cho người chơi những trải nghiệm đặc biệt. Ngoài các khu vực trung tâm như 'Sky City', 'Underground City', 'Undersea Kingdom', 'Lost Island', 'The Forest' và các hang động, thung lũng lớn nhỏ, nhà sản xuất còn tạo một khu riêng biệt chuyên dành cho người chơi kết đôi kết cặp với nhau, thậm chí NPC quản lí khu vực đó còn được thiết kế theo vị thần Cupid dưới hình hài một đứa trẻ với chiếc cung tên trái tim màu hồng. Thủ phủ của tình yêu mang tên 'Red Heart' sở hữu nhiều hoạt động thú vị như ngắm sao, tặng quà Valentine, đi lễ hội, đính hôn, xem mắt... Khỏi phải nói 'Red Heart' nổi tiếng đến như thế nào trong cộng đồng người chơi ở làng đại học Seoul, bởi lẽ nơi hội tụ đầy những anh tài đây cũng chính là nơi mà có đến chín mươi chín phần trăm nhu cầu tìm kiếm tình yêu.

- Tao thề với mày luôn. Đảm bảo L.O.D sẽ giúp mày thoát khỏi kiếp ế đau ế khổ.

Sooha ngồi vắt vẻo trên ghế trong phòng kí túc xá, trước mặt là màn hình laptop đang chờ chuyển khu vực game, tay cầm chiếc kẹo mút phe phẩy về phía Miseol cong lưng gấp quần áo trên giường.

- Tin mày thì tao bán nhà ra đường ở lâu rồi.

- Mày làm như mày có nhà để bán đấy.

- Mở mồm ra là khịa, bạn với chả bè. - Miseol bĩu môi. - Tao là ế vui ế khỏe, chứ không phải là ế đau ế khổ như mày, nhé.

- Nào. Cho mày nói lại. - Sooha với tay lấy cái gối ở đầu giường giơ lên, sẵn sàng phi vào mặt con bạn chung phòng. - Chị đây thoát kiếp ế từ đời nào rồi cưng ạ.

- Thế có thời gian thì đi mà tâm tình giữ chân anh người yêu của mày đi, không khéo lại bị cô em ất ơ nào cuỗm mất thì ngồi đấy mà khóc.

Miseol nhìn con bạn đang cố gạ gẫm mình tải game với nó suốt gần một năm trời, cười giả lả rồi bê đồ đi cất trước khi Sooha kịp cầm thêm bất cứ một thứ gì ở trên bàn táng thẳng vào mặt cô.

Nhắc đến người yêu, Miseol vẫn cảm thấy con bạn cô thật sự kiếm được người yêu theo một cách nào đó rất phi thường. Năm cuối phổ thông, khi mà hàng ngàn bạn học vẫn còn đang quay cuồng trong việc chọn ngành chọn nghề thì Sooha tối ngày cắm mặt vào L.O.D mặc dù thành tích của nó vẫn cao một cách khó hiểu. Miseol từng thắc mắc vì sao mới đầu năm còn nghe Sooha than thở về tương lai sau kì thi chuyển cấp sắp tới, mà chỉ gần hai tháng sau nó đã có dự định và mục tiêu rất rõ ràng, học tập cũng nhờ thế mà có sức sống hơn hẳn. Nhưng tất cả những gì Miseol biết về quãng thời gian dậy thì thành công xuất sắc của cô bạn đều chỉ là hai từ "bí mật" cho đến tận khi hai đứa cùng nhau xách vali lên kí túc xá sinh viên làng đại học Seoul. Lúc ấy Miseol mới biết, hai tháng kia chính là do anh bạn trai quen qua game hồi đầu hè của con nhỏ đã tư vấn tuổi hồng giúp Sooha định hướng bản thân và theo đuổi đam mê của mình, và anh ấy lại chính là một sinh viên nằm trong khu phức hợp, vậy nên có duyên có phận, hai người đã lén lút gặp nhau trước cả khi Miseol kịp nhớ được bản đồ các trường đại học. Có điều chân tướng của anh bạn trai đại thần nào đó vẫn còn là một ẩn số rất lớn với Miseol bởi vì lúc ấy, tất cả những gì cô biết chỉ là cái tên Jung Jaehyun - sinh viên trường Khoa Học, một tiền bối lớn hơn họ hai tuổi.

══ ❊ ══ ❊ ══ ❊ ══

Mùa đông năm nay ở lại Seoul muộn hơn thường lệ, những tán lá xơ xác trên hàng cây vẫn còn chưa được hưởng chút gió xuân nào. Mới quay lại học được chưa đầy hai tháng, sinh viên đi dưới sân trường rộng thênh thang đều vùi mặt vào khăn choàng dày cộp, hận không thể đào tổ trong chiếc chăn bông ấm áp. Ở phòng 225A kí túc xá nữ, có hai cô gái nằm chung giường tầng đang cố gắng lấy chút sinh khí ít ỏi của mình cuộn người lại, trùm chăn kín mít tránh gió từ cửa sổ.

- Đóng cửa sổ lại đê, lạnh thấy mẹ.

Nữ sinh họ Park nằm ở tầng trên thốt ra một lời ai oán với Kim Yujeong - người vinh hạnh được nhận chức trưởng phòng 225A vào một năm trước, trong khi Yujeong thì chẳng mảy may bận tâm, tiếp tục công việc soạn sách vở chuẩn bị cho tiết học buổi sáng.

- Tập làm quen với cái rét đi. Trường con Miseol học giờ sao hỏa không nói, nhưng trường tao với mày học kì sau học sáng không thôi đó bạn học Park.

- Đến lúc đấy thì tính sau chứ. - Sooha ngọ nguậy trong chiếc chăn to đùng ở giường trên, kì kèo vọng xuống, giọng nói run cầm cập vì lạnh. - Mùa đông thật sự con mẹ nó rất tra tấn tinh thần sinh viên.

- Đóng cửa vào đi. - Jang Miseol, người ngái ngủ vừa được xướng tên nằm thẳng chỗ gió lùa giường dưới, cuối cùng cũng mơ hồ lên tiếng biểu tình.

- Không dậy thì đừng có mơ.

Cô nàng trưởng phòng dứt khoát đeo túi lên vai, tiến đến giường Miseol giật chăn ra làm con lợn nào đó phải bật người dậy vì mất đi tổ ấm.

- Yujeong à, mày biết cái gì còn lạnh hơn cả mùa đông không? - Miseol mắt nhắm mắt mở, ngơ người nhìn cô bạn đang đứng sừng sững trước mặt.

- Hửm?

- Lòng người đó. Lòng người thật sự rất lạnh lẽo đó... Trong các loại lòng người lạnh lẽo thì lòng của mày là lạnh nhất đó...

Sau câu nói của Miseol, cả căn phòng cứ như được đóng thêm một lớp băng nữa, gió thổi vù vù. Giả sử như nếu bọn họ đang ở trong một bộ truyện tranh, thì đôi mắt đang nhìn Miseol của Sooha sẽ biến thành hai dòng kẻ, và trên đầu Yujeong sẽ xuất hiện thêm mấy cái vạch đen.

"Rầm."

Cánh cửa phòng bị dập vào không một chút thương tiếc cho bản lề, kèm theo đó là làn gió phũ phàng Yujeong để lại. Sooha ậm ừ chúc trưởng phòng đi vui vẻ rồi nằm xuống đắp chăn, ném xuống giường dưới một câu nói mỉa mai đớn lòng.

- Năm mới nhớ đi mua muối đi. Mày nhạt lắm rồi đấy con ạ.

***** *****

Yujeong thường dậy rất sớm dù có tiết vào buổi sáng hay không, cô nàng đi chạy bộ, về kí túc thay quần áo và soạn sách vở, sau đó sẽ kiên nhẫn đứng xếp hàng ở quán nhỏ trong khu chợ cạnh làng sinh viên mua về một suất ăn sáng nóng hổi ngon bổ rẻ. Và dĩ nhiên toàn bộ thời gian hoạt động buổi sáng hiệu quả ấy của Yujeong, hai con lợn trong phòng sẽ nằm ấp trứng đến tận trưa.

Nhưng hôm nay lại là một ngoại lệ nhỏ.

Sau khi Yujeong rời khỏi phòng khoảng nửa tiếng, Miseol đột ngột bật dậy, đập đầu vào giường trên cái rầm, khiến cho Sooha không muốn cũng phải tỉnh lần nữa. Sooha mơ màng nhìn con bạn đang cuống cuồng miệng ngậm bàn chải đánh răng, hai tay buộc tóc, đi đi lại lại quanh phòng thì ú ớ vài câu.

- Hôm nay mày đi xem mặt đấy à?

- Mày nhắm có thằng nào đủ tiêu chuẩn để tao đi xem mặt hả?

- Thế sao phải vội vàng như sợ có người cướp dâu thế?

- Thì đi rước dâu về đây, đến muộn sợ em nó giận chết mất.

Mặc dù vẫn biết là con máy cũ của mình dùng không được bao lâu nữa, nhưng Miseol vẫn cố đấm ăn xôi tải thêm một đống ứng dụng về, và hậu quả là máy tính xách tay đi đời nhà ma ngay thời gian nước sôi lửa bỏng. May mắn làm sao cô vẫn kịp đi xem máy, và cũng đã đặt hẹn đến lấy máy mới với một cửa hàng cách trường chừng một cây số.

Cửa hàng này khá lớn và đặc biệt có uy tín với làng sinh viên, vậy nên cô cũng không suy nghĩ quá nhiều về chất lượng, giá cả ở đây còn vô cùng phải chăng. Và tất nhiên, đã là chỗ thân quen thì dù ít hay nhiều cũng sẽ có thể đụng mặt vài người cùng khu đại học.

- Anh cho em gửi tiền.

- Anh cám ơn. Máy của em đây. - Anh bán hàng niềm nở đưa mã chuyển tiền rồi in hóa đơn, vui vẻ nói với Miseol. - Em mua máy mới để chơi LOD hả?

- Dạ?

Anh trai chỉ tay về phía hai cậu bạn đang lúi húi trước khu máy tính giống với loại cô mua.

- Bọn họ cũng mua máy để vừa học vừa có thể chơi game. Loại này và loại ở kia, sinh viên trong làng độ này hay đến hỏi, vì hình như hãng có hỗ trợ phí nạp một số tính năng VIP lần đầu tải game hay sao ấy. Em lấy máy này mà không chơi game là tiếc lắm đó.

Miseol liếc nhìn theo hướng chỉ tay của anh, một cậu bạn cao kều cùng một cậu bạn be bé đi bên cạnh, cả hai đều mặc áo khoác của trường Kinh Tế - cùng trường với Yujeong và Sooha, ồ lên một tiếng, sau đó quay sang anh bán hàng cười cười rồi nhận máy đi về.

***** *****

- Đâu, xem cháu yêu của cô nào....

- Bỏ cái tay ra.

Sooha đang đau đầu làm bài tập nhóm được phân công, nhìn thấy Miseol vác laptop mới về liền quăng hết sạch bài vở ra sau, sấn sổ chạy tới hóng hớt nên bị Miseol đập một phát vào tay. Miseol mở máy lên, lạch cạch vài phút rồi đứng dậy lấy khăn mặt vào phòng tắm, nhờ Sooha cài đặt nốt cho máy mới như chiếc laptop cũ cô đang dùng. Đến khi Miseol thay xong quần áo, ra khỏi phòng tắm thì đã nhìn thấy Sooha ngồi ôm máy mới ở trên giường, quay ra nhìn cô cười chân chó. Miseol nghi hoặc tiến lại gần mới phát hiện ra là màn hình đang hiển thị đã cài đặt gần xong chiếc game ruột 「Land Of Dreamers」 của nó rồi.

- Cái con này....

- Nào nào, cấm mày manh động, tải gần xong rồi.

Miseol bất lực nhìn con bạn đang ôm khư khư máy tính của mình, sau đó hai giây rất nhanh giật lại máy. Sooha bất lực nhìn chủ sở hữu, chỉ sợ Miseol sẽ nhẫn tâm hủy luôn quá trình tải game.

- Mày không chơi thì cho tao chơi. Acc cũ của tao đang bảo trì rồi.

- Đừng có vớ vẩn, người yêu không online không vả được quái thì có. Vẽ chuyện.

- Thì mày cũng có chơi đâu, cho tao mượn tí thôi.

- Ai bảo mày là tao không chơi?

Sooha nghe thấy câu nói vừa rồi, tròn mắt nhìn Miseol trôi chảy trơn tru đăng nhập game, cài đặt ảnh đại diện rồi tạo hình nhân vật mà cảm thấy sốc tận óc, vì cô không nghĩ cái đứa "ăn chay" cách ly trò chơi điện tử này lại có thể thuần thục đến thế.

Ừ thì đúng là Miseol cách ly trò chơi điện tử thật, nhưng đó chỉ là từ khi cô quen Sooha, chứ Sooha không hề biết, trước kia Miseol cũng từng thức xuyên đêm cày bảy bảy bốn chín cái game nhập vai rồi sẽ ngủ bù hết cả buổi chiều những ngày cuối tuần. Đương nhiên, với tần suất chơi như vậy thì hầu như chẳng có cái trò chơi nào mà cô gắn bó lâu dài được cả.

══ ❊ ══ ❊ ══ ❊ ══

Jungwoo đang lang thang dạo một mình ở dưới biển để kiếm ít tiền mua đồ sự kiện, sau khi lấy đủ đồ liền thoát về trang chủ, mở khung trò chuyện ra lướt một vòng bạn bè thì thấy gợi ý kết bạn vài người mới. Cậu bỗng thấy một tài khoản có ảnh đại diện và tên nhân vật trông rất quen mắt. Trí tò mò dâng lên, Jungwoo vào hồ sơ nhân vật xem thử, suy nghĩ vài giây rồi bấm nút kết bạn, sau đó gập lap cho vào túi để đi học.

Vài ngày sau khi lập tài khoản L.O.D, Miseol mới bắt đầu vào cày tiền để nâng cấp nhân vật, mở danh sách bạn bè ra thì đã thấy ngay một lời mời kết bạn. Miseol là ma mới, cũng cần có thêm bạn bè, mà vừa hay người mời kết bạn cũng là người trong hội, nên cô không ngần ngại chấp nhận ngay, rồi tiện tay gửi cho người ta một cái nhãn dán thay lời chào.

19:03

𝙎𝙚𝙤𝙡𝙩𝙖𝙣𝙜: 'hello sticker'

19:31

𝙕𝙚𝙪𝙨: Chào em gái.

𝙎𝙚𝙤𝙡𝙩𝙖𝙣𝙜: Sao anh nghĩ em nhỏ hơn? Biết đâu em lớn hơn anh thì sao?

𝙕𝙚𝙪𝙨: Ồ, thế thì phải gọi chị rồi =.=

𝙎𝙚𝙤𝙡𝙩𝙖𝙣𝙜: Sao chấp nhận nhanh quá thế?????

𝙕𝙚𝙪𝙨: Làm vui lòng phái đẹp là sứ mệnh của em mà, chị gái.

𝙎𝙚𝙤𝙡𝙩𝙖𝙣𝙜: Em đùa chút thôi.

𝙎𝙚𝙤𝙡𝙩𝙖𝙣𝙜: Em nhỏ hơn anh một tuổi, là bạn của 𝘽𝙖𝙠𝙨𝙪𝙝𝙖𝙝𝙖.

𝙕𝙚𝙪𝙨: Ừ, anh biết :)))

𝙕𝙚𝙪𝙨: Anh cũng đùa thôi, 𝘽𝙖𝙠𝙨𝙪𝙝𝙖𝙝𝙖 nói với mọi người em là bạn em ấy rồi.

𝙎𝙚𝙤𝙡𝙩𝙖𝙣𝙜: Em thấy anh ở trong công hội, anh đã vào game lâu chưa ạ?

𝙕𝙚𝙪𝙨: Anh chơi đến giờ là đã được gần bốn năm, từ hồi LOD mới ra mắt và còn chưa nổi cơ.

Miseol đọc xong dòng tin nhắn mới lẩm nhẩm tính, như vậy tức là anh trai này cũng chơi vào khoảng thời gian Sooha vào game và gặp được anh Jaehyun.

Dù là mới nói chuyện với nhau lần đầu tiên và cũng chỉ qua màn hình máy tính, thậm chí đến cả mặt mũi đối phương ra sao cũng không hề biết, thế nhưng Miseol cùng người con trai có tên game 𝙕𝙚𝙪𝙨 kia đã ngồi nhắn tin với nhau cả tối, mãi đến tận khi Sooha chạy xong bản kế hoạch của câu lạc bộ thì mới dừng lại và chúc nhau ngủ ngon. Tuy là mới quen, nhưng hai người nói chuyện cũng cảm thấy có khá nhiều điểm chung, thành ra thiện cảm tăng lên không ít. Cô cũng từng nghĩ đến việc hỏi cao danh quý tính của vị đứng sau nickname kia vì nghe nói anh ấy học cùng khu, nhưng suy đi tính lại, Miseol nhất thời không muốn hỏi nữa, thôi thì cứ làm bạn qua mạng với nhau trước vậy.

***** *****

Jungwoo thời còn học phổ thông có niềm đam mê với thiên văn học. Cậu tham gia rất nhiều diễn đàn, nhóm kín và theo dõi các trang mạng về thiên văn, vũ trụ, và tình cờ Jungwoo đăng ký được một buổi nói chuyện trực tuyến với những người bạn cùng hâm mộ thiên văn học. Buổi giao lưu hôm đó, Jungwoo có ấn tượng đặc biệt với cô bé kém cậu một tuổi, tóc búi củ tỏi hai bên, mặt mũi sáng sủa đáng yêu với chiếc răng nanh thu hút, có ảnh đại diện là một lọ kẹo đường màu hồng và biệt danh "Seoltang".

Sau đó một thời gian, thành viên trong nhóm đều dần rời đi để có thể tập trung hơn vào cuộc sống của bản thân, vậy nên những người quen biết qua màn ảnh như cậu họa hoằn lắm chỉ có ba bốn người là gặp được nhau ngoài đời, còn lại thì mỗi người một ngả, cũng chẳng ai nhớ được bao nhiêu về hội nhóm ấy nữa.

Cho đến khi Jungwoo cảm thấy một tên gọi khá quen thuộc trên danh sách gợi ý kết bạn game, cậu cũng không biết là cùng một người hay chỉ đơn thuần là trùng tên với nhau; nên vì có chút tò mò, cậu liền bấm gửi lời mời kết bạn, không ngờ đối phương cũng không ngần ngại mà đồng ý, lại còn chủ động nhắn tin trước. Jungwoo cảm thấy, nói chuyện với cô nhóc này cũng khá vui vẻ.

Suy nghĩ một thôi một hồi, Jungwoo cũng bước ra khỏi phòng tắm với chiếc khăn vắt qua vai.

- Mày hẹn hò với cái bồn cầu luôn rồi hay gì mà ủ trong đấy lâu thế?

Jaehyun đang làm bài, nghe tiếng lạch cạch của cửa phòng tắm thì liếc mắt sang cằn nhằn. Thằng nhóc này, chuyên gia nghĩ ngợi trong phòng vệ sinh, làm anh nhiều phen đến là khốn khổ.

- Hì hì.

Đối mặt với đàn anh, Jungwoo chỉ gãi đầu cười xòa. Thì đâu phải mới lần một lần hai, riết Jaehyun cũng quá quen với việc ấy rồi, và cậu cũng đã cố gắng chọn khung giờ vắng vẻ để đi tắm cho đỡ bị càm ràm.

- Ban nãy mẹ Kim gọi đến đấy, anh bảo mày đang tắm. Liệu mà gọi lại cho cô đi.

- Có việc gì hả anh? - Jungwoo hỏi, một tay lau đầu, một tay bấm bấm điện thoại.

- Ai biết. Lúc đấy anh đang bận, vâng dạ cho cô biết thôi.

- ...

Jungwoo á khẩu, lười để ý đến bộ dạng "con ngoan trò giỏi người người nhà nhà phải noi theo" của Jaehyun theo như mẹ Kim vẫn luôn nói. Cậu cầm điện thoại ra ban công, màn hình kết nối cuộc gọi tới mama đại nhân.

.

..

- Lại chuyển nữa ạ?

Jungwoo đỡ trán não nề sau một hồi vâng dạ với mẹ và bố, nghe dặn dò thêm lúc nữa rồi mới chào tạm biệt hai đấng sinh thành mà bước vào phòng.

Jaehyun vươn vai dãn cơ, cuối cùng cũng xong được bài tập, giờ chỉ còn chờ cho mấy đứa chung nhóm làm xong phần của chúng nó thôi. Anh nâng mí mắt nhìn qua thằng em, hỏi bâng quơ.

- Nhà có việc gì à?

- Bố mẹ em lại chuyển nhà rồi.

- Lại

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net