Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Lúc tỉnh dậy Châu Kha Vũ ôm Lâm Mặc trong vòng tay, điện thoại có hơn ba mươi cuộc gọi nhỡ. Châu Kha Vũ cẩn thận ém chăn cho Lâm Mặc, rón rén đi tới phòng vệ sinh.

Số điện thoại người đại diện gọi tới cậu nhanh tay bắt máy.
“Alo, chị.” Châu Kha Vũ nhỏ giọng nói, ánh mắt thỉnh thoảng hướng về phía cửa phòng ngủ.

"Đừng gọi tôi là chị, tôi không phải chị cậu. Tôi nói cậu nghe nhiều năm qua người khiến tôi an tâm không phải lo nghĩ biến đi đâu rồi, ký được hợp đồng cùng Alpha đỉnh cấp, lại còn một lòng chuyên tâm diễn xuất, tôi chuẩn bị cả đơn vị quan hệ công chúng ngừa sập phòng cho cậu bây giờ đều vô dụng. Hóa ra cậu đã sớm cùng đồng đội cũ ở bên nhau? Giọng điệu người đại diện rất nghiêm khắc

"Chị đừng nói khó nghe như vậy được không", Châu Kha Vũ cau mày, "Em cũng sắp 30 rồi, có đối tượng chẳng phải là điều rất bình thường à"

 

"Tôi không nói cậu không thể có đối tượng, lăn lộn trong giới giải trí lâu như vậy, không biết chú ý chuyện riêng tư sao? Rèm cửa sổ cũng không kéo? Sáng nay thức dậy trên điện thoại tôi video cùng những ảnh chụp khiêu khích kia dẫu mờ tôi cũng rõ ràng nhận ra cậu, có biết công ty tốn bao nhiêu tiền mua lại đống tư liệu đó không? Cậu mở điện thoại ra nhìn chút xem, chỉ riêng paparazzi thả ra tấm ảnh mờ ảo không rõ xác thực cũng làm cho cậu 3 chữ - Châu Kha Vũ "bạo" bùng nổ trên top tìm kiếm weibo'', Người đại diện đầy bất lực cùng đắc dĩ, "Tôi nhiều năm dẫn dắt cậu, tôi biết cậu không phải là loại nghệ sĩ thích làm bậy bên ngoài, bây giờ cậu không phải là thần tượng dựa fan kiếm tiền, ở tuổi này yêu đương cũng không phải chuyện gì nghiêm trọng, suy nghĩ thật kỹ viết một bài đăng weibo đi, thời buổi này chân thành mới là tuyệt chiêu thu phục lòng người."

Châu Kha Vũ luôn miệng cảm ơn. Bọn họ sống ở tầng 45, xung quanh hầu như không có tòa nhà nào có cùng chiều cao, cũng không rõ bị paparazzi chụp trộm ảnh từ góc nào. Anh bấm vào mục tìm kiếm nóng nhất Weibo, là một tấm ảnh mờ ảo hai người ôm hôn nhau, không nhìn rõ mặt nhưng thân hình lại vô cùng xứng đôi. Châu Kha Vũ nhớ lại nụ hôn thơm mùi hoa hồng ngày hôm qua, ngượng ngùng khép mắt thở sâu vội vàng chạy vào nhà vệ sinh ......... giải quyết.

Châu Kha Vũ còn chưa kịp nghĩ ra nội dung bài đăng weibo, Trương Gia Nguyên thiếu chút nữa đập nát cửa nhà Lâm Mặc. Ầm ầm nện cửa một trận, Châu Kha Vũ vội vã xách quần lên nhanh chóng vọt tới, để tránh bị paparazzi chụp trộm, miễn cho một màn mọi người lại kéo nhau lên mục tìm kiếm nóng. 

Cửa lớn vừa mở ra, Dennis cuối cùng cũng chịu tụt xuống khỏi vai Trương Gia Nguyên, tung tăng lao về phía phòng ngủ.

"Đừng!" Châu Kha Vũ không kịp ngăn cản bé con.

"Daddy~", Dennis ngọt ngào gọi Lâm Mặc, "Daddy không mặc quần áo, xí hổ, xí hổ!" vừa nói bé con vừa lấy ngón trỏ chọc vào má phính của mình.

Trương Gia Nguyên - người đang phừng phừng khí thế đến hỏi tội, một chân bước tại ngưỡng cửa phòng ngủ chân kia đặt tại phòng khách, bị một chân Châu Kha Vũ ngáng lại, chớp mắt biến thành cục diện khá căng. 

"Chuyện đó .... vậy .... tự mà chăm con trai anh đi .... Lưu Vũ còn đang ở nhà chờ em..." Trương Gia Nguyên vội vàng chạy biến.

"Bảo bối", Châu Kha Vũ bế Dennis lên, hai cặp mắt giống nhau như đúc đang nhìn nhau trìu mến, Dennis đột nhiên vươn cánh tay nhỏ bé ôm lấy cổ Châu Kha Vũ, hương thơm mùi sữa đặc trưng của trẻ con trong nháy mắt quấn quanh bao phủ Châu Kha Vũ.

"Gọi bố một tiếng được không nào?", Châu Kha Vũ nhẹ nhàng vuốt ve lưng bé con. 

“Đa Nheo (Daniel)~” 

"Gọi bố!" 

“Đa Nheo~Đa Nheo~Đa Nheo~"

"Bố...... bố..... bố...... bố......"

Lâm Mặc vẫn còn chưa tỉnh ngủ đầu óc mơ hồ: Chuyện này......



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net