Phần 1: lần đầu gặp gỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh hỏi em:" Nhi mập! vì sao em yêu anh??!!"
Em mỉm cười:" Nếu biết sao thì em sẽ bỏ anh".
Anh cười lớn, nghĩ rằng tôi nói đùa nghĩ rằng tôi thật ngốc, thật ngây thơ. Như không thực tế là vậy, không hiểu vì sao lại yêu anh, yêu anh từ lần đầu hai đứa gặp nhau, dù lầu đầu gặp anh trong hơi men nồng. Anh không đặc biệt, không có điểm nào là *gu* của tôi. Lần đầu gặp là trong một buổi liên hoan của chị em trong công ty tôi, anh xuất hiện lúc buổi tiệc đang nhộn nhịp nhất- Anh là bạn của chồng một người chị trong công ty-anh đơn giản bình dị trong chiếc sơ mi xanh và chiếc xe máy màu tím. Mọi thứ của tôi không biết từ khi nào chỉ biết dõi theo anh, khẽ cười...." anh thật đẹp". Có thể tôi *mê trai* thiệt, anh khác với những người tôi từng gặp, tình trường tôi không nhiều nhưng cũng có vài anh miền Tây, anh là người Bạc Liêu, anh có nét bình dị và chất phát của trái miền Tây, có tính phong lưu  tự do của trai Sài Gòn. Anh nhìn bẽ lẽn đến gần:"
_ Em là bạn bé My hả??"
_"Dạ, em là đồng nghiệp chung công ty với chỉ"_tôi đáp
_ " Chà! quê em ở đâu vậy. Con gái mà uống dữ  ta. Uống nhiều thế lát có về được không ??!!"
_ " Không sao đâu anh,...lát chị My đưa em về. Umm, từ đây về quê em có 10 phút đi xe máy à"_ cười tủm tỉm.
Anh nhìn tôi ngu ngơ:" Là sao em, quê em ở Củ Chi hả!!??".

_"Ê! TÀI!!!"_ tiếng anh Vũ-chồng chị My- ảnh vừa cầm ly bia vừa kêu lớn.
_" Nay gan dữ mậy, vợ đâu không dắt theo, dô đây chọc gái mậy"_ anh Vũ quàng tay vỗ vào lưng ảnh.
_" Ầy, bồ tao hôm nay xuống ca đêm rồi, sao dắt đi được. Thấy bé ngồi uống một mình, chắc đang ngại nên nói chuyện mấy câu thôi"_anh Tài đẩy tay Vũ ra.
_ " Thôi đi ba, biết gì không mà bày đặt nói chuyện"_ giọng nói khàn của chị My, chị ấy đứng cạnh tôi từ bao giờ.
Chị My nói tiếp_:" Nghĩ sao vậy, nó là gái Sài Gòn, ngại gì ngại. Ông chọc cho nhiều vô, không khéo tối nay vợ nhìn không ra giờ".
_" Gì, em là người Sài Gòn"_ anh tròn mắt nhìn tôi.
_ " Haha, có gì lại đâu anh, gái Sài Gòn đâu phải cũng thon, cũng trắng, cũng chân dài đâu anh." Tôi cười lớn.
~~Còn tiếp ~~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net