9.Cuộc sống này có yên bình thật không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng ngày hôm đó đại sảnh bị sụp không tệ lắm chỉ đến nỗi tan tành.Nhiều môn sinh ở gần đó phải chuyển qua dãy nhà hướng tây.

Ngày qua ngày họ sống rất bình thường.Ban ngày nghe tiếng nhạc sáo vi vu vang khắp sơn môn cùng với tiếng kiếm va chạm vào nhau,cón về đêm sau khi dùng bữa xong cũng chuẩn bị đi săn đêm còn các môn sinh được ở lại sẽ học sáo.

——————————
Tại hồ Ca Ly

"Lam Hi Thần,ngươi nghĩ sao về nơi này?"Giang Trừng nhấp ngụm trà rồi quay ra chỗ Lam Hi Thần hỏi.

"Ta thấy chỗ này cũng không tồi,phong cảnh đẹp,rất tĩnh."Lam Hi Thần trên tay cầm tách trà để xuống.

"Hi Thần ca ca,Giang ca ca."Cái giọng bé nhỏ ấy phát lên,Ngụy Vô Tiện cầm cuốn sách chạy tới.

"Ngươi gọi ta có chuyện gì."Giang Trừng quay qua trên tay vẫn cầm tách trà.

Bây giờ Ngụy Vô Tiện cũng lớn lên một chút cũng nhờ vào kim đan mà Kì Song luyện lại cho y.

"Giang ca ca,Kì Song tỷ tỷ muốn gặp 2 người."Ngụy Vô Tiện(10 tuổi) cười hì hì gãi đầu nói.

"Ừm,Lam Hi Thần chúng ta đi thôi."Giang Trừng vừa nói với Ngụy Vô Tiện xong quay mặt nói với Lam Hi Thần.

——————————
Tại đại sảnh

"Vong cơ/Lam Vong Cơ sao lại ở đây?"Lam Hi Thần và Giang Trừng đồng thanh hỏi.

"Huynh trưởng,đại tẩu."Lam Vong Cơ đứng dậy hành lễ.

"NGƯƠI NÓI AI LÀ ĐẠI TẨU CỦA NGƯƠI MỊE NÓ"Giang Trừng nghe xong chữ đại tẩu liền phát hỏa.

"Vãn Ngâm ngươi ...."Lam Hi Thần chưa nói xong đã bị Kì Song nhảy vào nói.

"Cứ kệ họ đi."Kì Song vừa nói xong liền ngồi xuống.

"Được sao?"Lam Hi Thần nói xong cũng ngồi xuống.

Cứ thế cả hai người kia cũng ngồi xuống.

"Cho ta mạn phép hỏi một câu."Kì Song vừa nói tay phải vẫy vẫy phía Ngụy Vô Tiện,ý "lại đây."

"Mời hỏi"Lam Hi Thần vẫn vậy mặt ôn nhu nói.

"A Anh ngoan,chuyện là vào hôm kia ta đi xuống núi ta thấy một đám người choàng áo đen ở trong ngõ hẻm tối,ta có nhìn sơ sơ qua người đó mặc y phục của Ôn thị.Ta thấy nghi ngờ nên ta đi theo nhưng vừa vào con hẻm thì lại không thấy ai.Các người nghĩ sao?"Kì Song vừa nói vừa chải tóc cho Ngụy Vô Tiện.

Vừa kể xong mặt ai cũng tối sầm lại ong Ngụy Vô Tiện vẫn ngồi im để cho Kì Song chải tóc.

"Không lẽ.............









































Hết rùi

































































































































Đừng kéo nữa.
























































































































Cố chấp thuế.









































































Hổng giỡn nữa

"Không lẽ lại giống như năm xưa."Giang Trừng nhìn về phía Ngụy Vô Tiện.

"Chúng ta cần phải ngăn chặn chuyện này."Lam Hi Thần mặt rất nghiêm trọng.

Vậy là họ thức cả đêm để bàn luận,Ngụy Vô Tiện thì ngủ trong lòng Kì Song.Còn hai ông thụ kia đi săn đêm cùng môn sinh rùi

————————
Mị đã quay trở lại và ăn hại hơn xưa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net