Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lạc Băng Hà trên tay vẫn còn cầm một vò rượu chậm rãi tiến về phía hắn .

- Ha sư tôn người có khỏe không , ta hôm nay lại đến thăm người đây.

Thẩm Cửu thủy chung im lặng . Hắn ngẫm nghĩ : " Nghiệt đồ này hôm nay có vẻ khác " . Thấy hắn im lặng Lạc Băng Hà đột nhiên nổi cơn hắn vứt bỏ vò rượu trong tay lao đến nắm lấy cằm của Thẩm Cửu bóp mạnh , khẽ nghiến răng hắn nói đầy vẻ đe dọa :

- Đến bây giờ ngươi còn cố tỏ ra thanh cao ? Đã bị biến thành cái dạng này ngươi nghĩ mình còn là vị phong chủ uy nghiêm ngày xưa sao . Thật nực cười làm sao . Ta nói để ngươi hiểu rõ , ngươi bây giờ cùng lắm cũng chỉ là một con chó được ta thương xót mà nuôi thôi , biết điều một chút..

Thẩm Cửu chỉ biết căm hận nhìn hắn miệng phun ra hai chữ : "Súc sinh"

Lạc Băng Hà lắc đầu nguây nguẩy vẫn không tự chủ mà phát ra vài chữ ngắt quãng :

- Không ...không giống y không như thế..không vẫn là không thể giống ....

Sau đó y cười một cách điên dại rồi quay lại nhìn hắn :

- Sư tôn a~~ ta vừa phát hiện ra một trò chơi vô cùng thú vị ngươi có chơi với ta không ?

Không đợi Thẩm Cửu suy nghĩ Lạc Băng Hà đã áp sát hắn , dùng 1 tay thuận thế ép chặt thân thể hắn xuống nền đá . Đầu y thuận tiện cúi xuống mạnh bạo cắn vào cổ hắn đến bật máu . Thẩm Cửu nhăn nhó , miệng luôn phát ra những tiếng chửi rủa vô cùng khó nghe : " Nghiệt súc , cẩu tặc súc sinh ...đủ thứ mà vị phong chủ kêu ngạo có thể nghĩ ra ...

Lạc Băng Hà chẳng thèm để ý tiếp tục gặm nhấm cần cổ hắn từ trên xuống để lại những dấu hôn ngân đỏ chói mắt trên những vùng da thịt trắng nõn , đột nhiên y gia tăng lực tay " roạt " tiếng xé vải vang lên rõ rệt một kiện trung y lỏng lẻo trên người Thẩm Cửu tuy là hàng thượng phẩm của bậc tiên nhân nhưng qua nhiều năm vốn đã rách nát giờ thêm lực đạo mạnh khi nãy tức thì tan nát thành vải vụn để lộ cơ thể của Thẩm Cửu .

Da thịt hắn trắng nõn nà vòng eo thon gọn trừ những dấu vết đen tím vì bị hành hạ ra thì cơ thể hắn vô cùng hoàn hảo và " ngon miệng "

Thẩm Cửu giận đến tím mặt , vừa căm phẫn lại vừa xấu hổ hắn cố gắng che chắn lại trông thấy cực kì đáng thương

Lạc Băng Hà bình tĩnh liếm nhẹ môi âm trầm nghĩ : " Vẫn biết trước kia ta vô cùng thích hắn bởi vẻ đẹp này nhưng không ngờ ở tình cảnh này hắn vẫn dễ dàng câu nhân như vậy"

Suy nghĩ chán chê Lạc Băng Hà bắt tay vào làm "chuyện chính "

Phía dưới y Thẩm Cửu vẫn không ngừng chửi , hắn vô cùng ngạc nhiên đến khó hiểu vẫn không tìm ra lí do để Lạc Băng Hà làm chuyện này lên người hắn ..

Không muốn kéo dài Lạc Băng Hà trực tiếp nâng cao chân đi vào trong Thẩm Cửu .

Thẩm Cửu quá bất ngờ chỉ kịp kêu 1 tiếng : "A" hết sức chói tai ,cong người lên khó khăn , rồi lại nằm vật xuống nền đất bất tỉnh .

Phía trên Lạc Băng Hà vẫn đang luận động khắp mặc kệ máu tươi từ hậu huyệt Thẩm Cửu chảy ra không ngừng miệng vẫn luôn miệng gọi :"Sư tôn"..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net