Chap 19: Một chút bình yên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vài ngày sau, Sen chủ động xin xuất viện để cùng Gaara trở về Bão Cát. Khi vừa nhìn thấy hai người nắm tay nhau, Naruto đã gào toáng lên:

- Hai người hẹn hò từ bao giờ thế?

- Tên ngốc này

Sakura cốc biêu trán Naruto, mỉm cười đưa cho Sen một chiếc khăn quàng cổ:

- Tớ không có gì tặng cậu, chỉ là Sasuke có gửi cho tớ cái này. Anh ấy lo cậu ốm khi đi xa.

Sai đứng cạnh cũng đưa cho Sen một bức tranh tự họa và nở nụ cười không hề giả trân:

- Tặng cậu cái này. Coi như là quà cưới sớm của tớ

Naruto lúc này phụng phịu như một đứa trẻ:

- Ai cũng có quà. Vậy mà không nhắc tớ gì hết. Biết thế tớ đã ghé qua Ichiraku mua cho Sen một bát ramen cỡ lớn rồi.

Mọi người đều phá lên cười vì câu nói hài hước của Naruto. Hokage đệ Lục Kakashi bắt tay từ biệt Gaara và chúc bọn họ lên đường thượng lộ bình an. Sen nắm tay Gaara bước lên xe. Hành trình trở về với Sen dường như đã quá lâu rồi. Ngồi trong xe, Gaara khẽ siết chặt tay cô lại:

- Viên ngọc em cho anh đã vỡ rồi. Em có tính đền cho anh điều gì không?

- Chẳng phải em theo anh về đây rồi sao?

Sen chun chun mũi nhìn Gaara ánh mắt có chút tinh nghịch. Gaara khẽ cúi xuống hôn nhẹ lên trán Sen thì thầm:

- Bây giờ anh sẽ không bao giờ buông tay em ra nữa.

Khi họ vừa bước xuống khỏi xe, một đoàn người đi đón kazekage đã có mặt. Gaara vẫn nắm chặt tay Sen khi tiến vào bên trong làng khiến ai cũng xì xào chỉ trỏ. Bởi họ đã quen với một vị kazekage lạnh lùng không thể hiện cảm xúc với bất cứ cô gái nào. Vậy mà bây giờ họ lại đang nhìn thấy vị kazekage ấy đang nhẹ nhàng mỉm cười, nắm tay với một cô gái. Kankuro cùng Temari thấy em trai bình an trở về cũng thở phào nhẹ nhõm:

- Cuối cùng em cũng chịu về rồi hả?

- Xin lỗi anh chị, em đã đi hơi lâu rồi

Gaara cúi đầu chào hai người họ và định giới thiệu Sen là vị hôn thê của mình thì Temari đã nhanh tay kéo Sen về phía mình:

- Nó có ức hiếp gì em không, Sen?

- Dạ?

- Nếu Gaara có ức hiếp gì em. Cứ nói với chị, chị sẽ xử nó.

Temari vẫn tiếp tục trêu trọc. Gương mặt Sen thoáng đỏ ửng lên như mặt trời mọc. Cô chưa biết nên đối diện với chuyện sẽ kết hôn như thế nào. Gaara khẽ mỉm cười nhẹ, cậu cảm thấy đầy hạnh phúc khi thấy gương mặt lúc này của Sen. Cậu định nói gì đó thì vừa hay lúc này, một giọng nói vang lên phía xa khiến bọn họ chú ý:

- Sennnnnnn....là em saooooo???????

Sen vừa quay ra thì một cô gái với thân hình có chút đẫy đà lao tới ôm siết cô vào lòng khiến Sen có chút giật mình. Là Kim. Kim đã được ra khỏi tù và đang sống cùng con trai Nim ở rìa làng. Sen ôm lưng Kim mỉm cười:

- Chị vẫn khỏe chứ?

- Chị khỏe. Từ ngày em bị bắt cóc, chị ngày đêm đều thắp hương khấn trời phật. Cũng may ngài kazekage tài giỏi đã cứu được em về đây rồi. Để chị xem nào. Em gầy quá Sen ạ. Thế này chị phải tẩm bổ cho em thật nhiều thôi. Mà sao mắt em nhìn khác vậy?

- Nhiều chuyện xảy ra lắm chị Kim ạ. Nhưng dù ngoại hình em có thay đổi thế nào. Em vẫn là em thôi

Sen nắm tay Kim cười tin cẩn. Kim cúi chào Gaara và khẽ thì thầm vào tai Sen:

- Em làm thế nào cưa đổ được kazekage đẹp trai thế? Chỉ cách cho chị.

- Là tôi thích cô ấy trước

- Hả?

Khỏi nói khi nghe Gaara nhẹ nhàng thốt ra câu nói đó, vẻ mặt của Kim ngỡ ngàng đến thế nào. Cô che miệng cười khúc khích, ôm tay Sen khẽ lắc nhẹ:

- Em đỉnh thật đấy Sen à.

Sen gãi đầu cười gượng gạo. Cô cũng chẳng ngờ Gaara lại có thể chủ động nói ra những lời như vậy. Sen chia tay Kim rồi theo Gaara về phòng nghỉ. Cơ thể Sen vẫn chưa hoàn toàn bình phục, lại đi đường xa, cô cũng có chút mệt. Trước khi rời đi xử lý công vụ, Gaara không quên dặn dò y nhẫn chăm sóc cho Sen cẩn thận. Điều này càng khiến mọi người trong làng tin rằng, vị kazekage đáng kính của họ sắp cho họ một đám cưới linh đình.

Thời tiết ở Bão Cát có chút khác biệt với Mộc Diệp. Ở làng Lá bây giờ là trời lạnh và tuyết phủ kín cả không gian, nhưng ở làng Cát, quanh năm khí hậu nóng ẩm. Sen quen với kiểu thời tiết này hơn. Ngay sau khi cơ thể có chút bình phục, Sen đã cùng Kim đi đến khu nghỉ dưỡng của Bão Cát. Nơi mà trước đây, Sen đã thẳng tay xóa sổ. Cô khá ngạc nhiên khi ở đó không còn là đống hoang tàn nữa. Gaara cũng không xây khu nghỉ dưỡng nào khác nữa. Thay vào đó là một bệnh viện khá hiện đại. Sen thầm cảm ơn Gaara vì cậu đã biến quá khứ đau thương của cô trở thành một nơi tuyệt vời. Sen rảo bước đến khu lăng mộ. Cô đã từng không dám đối mặt với nơi này. Nhưng giờ, sau khi trải qua nhiều biến cố, Sen có đủ dũng khí để đứng trước mộ phần của mẹ. Cô đặt bó hoa cúc lên trước mộ mỉm cười:

- Con gái bất hiếu đã về đây.

Nhờ có Gaara, dù mộ phần của mẹ Sen từng bị cô phá hủy song giờ cũng khôi phục được phần nào. Khả năng ngoại cảm của Sen được phục hồi phần nào. Cô khẽ chạm vào bia mộ rồi đọc được một chút ký ức của Gaara ở đó. Cậu nhẹ nhàng dựng bia mộ lại và cúi đầu hứa chắc nịch sẽ đưa được Sen trở về. Sen càng cảm thấy trân trọng cậu hơn.

Kim đứng cạnh Sen, khẽ lên tiếng:

- Em thật may mắn vì có một người bảo vệ như ngài kazekage.

- Vâng. Em đã mắc rất nhiều rất nhiều sai lầm. Em cũng đã trả giá cho những lỗi lầm đó của mình. Chị Kim này, em đang muốn mở một tiệm wagashi ở Bão Cát. Chị có thể cùng Nim đến đó giúp em được chứ?

Sen quay sang nắm tay Kim, ánh mắt ngập tràn tin cẩn. Kim nheo mắt trêu trọc Sen:

- Chị nói cho em nghe chị ăn nhiều lắm đó. Liệu em có làm đủ bánh cho chị ăn không mà đón bán hả?

- Đủ. Mà Nim năm nay bao nhiêu tuổi rồi nhỉ? Lúc em gặp thằng bé mới chừng khoảng 7 hay 8 tuổi gì đó.

- Năm nay thằng bé lên 13. Nó cao gần bằng chị rồi. Mà nó đẹp trai lắm nhé. Nhưng chị không có tiền nên cũng chẳng cho thằng bé học hành tử tế gì được. Vậy mà thằng bé thương chị lắm. Lúc nào nó cũng sợ chị mệt chị đau ấy.

Vừa nói Kim vừa không giấu được sự hãnh diện xen lẫn nỗi buồn trong đó. Sen mỉm cười khẽ siết chặt tay Kim:

- Hãy để em giúp chị.

Sen vừa chia tay Kim và về phòng nghỉ thì một bóng đen ôm siết phía sau khiến cô giật mình. Là Gaara. Cậu gục mặt lên vai cô nũng nịu:

- Về đến nhà là em bỏ rơi anh luôn thế à?

- Gaara, em tưởng anh đang xử lý công vụ chứ?

Sen vuốt tóc Gaara thì thầm nhẹ. Gaara càng được thể lấn tới, cậu vùi đầu vào mái tóc dài của Sen, ra vẻ giận dỗi:

- Em đó. Rõ ràng biết làm bánh wagashi. Mà không chịu làm cho anh ăn. Tính bỏ đói phu quân tương lai luôn đấy à?

Sen vội đẩy Gaara ra, gương mặt của cô thoáng chút đã đỏ hơn trái cà chua chín và giọng nói có chút hơi lạc đi một chút:

- Anh nói gì vậy? Theo trí nhớ của em thì anh đâu hề thích ăn đồ ngọt. Món yêu thích của anh là lưỡi động vật ướp muối cơ mà.

Gaara mỉm cười đặt tay lên vai Sen:

- Nếu là em nấu, bất cứ thứ gì anh cũng thích ăn.

Đôi mắt trong như ngọc của Gaara khiến Sen cảm thấy yên bình. Có lẽ cậu chính là sự lựa chọn sáng suốt nhất của cô. Sen cũng mỉm cười. Phải chăng đây chính là cái kết ngọt ngào cho cả hai người.

Bên ngoài trời chợt nổi gió, ánh trăng bất chợt bị mây đen che kín. Một cơn mưa trái mùa vội đến mang theo hơi lạnh phả vào không gian. Có điều gì không ổn khiến Sen đang làm bánh wagashi cho Gaara thì vô tình để dao cứa đứt tay. Nhưng Sen không nghĩ gì nhiều bởi hiện cô đang hạnh phúc. Gaara không rời đi. Cậu nghỉ lại luôn trong phòng Sen. Dĩ nhiên trong lúc chờ Sen làm bánh, cậu đã tranh thủ chợp mắt một lát trên ghế sô pha. Gaara chợt giống như một chàng trai bình thường hơn bao giờ hết. Ở cùng Sen, cậu chẳng còn là kazekage cao ngạo lạnh lùng nữa. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net