Cảm giác cô đơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những hạt mưa lấm tấm rơi trên bờ vai nhỏ nhắn của cô gái,mái tóc nâu ướt sũng,đôi mắt nặng trĩu vẻ mệt mỏi.Và hình như cô đã quen với cảm giác phải một mình chạy giữa mưa chiều tháng 8.

Hà Nội vào những ngày mưa dai dẳng,mưa không ngớt.Thành phố bắt đầu lên đèn,người người bắt đầu vội vã.Bên vỉa hè hẹp và cũ ấy,bên dàn hoa giấy trắng đang ướt sũng vì mưa,một cô gái đang cố rảo bước thật nhanh qua cơn mưa trắng xoá,bước những bước chân nặng nhọc vì mệt mỏi.

19 giờ 30 An về đến nhà.
để chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp cấp ba sắp tới nên cô phải học thêm cả ngày ngay cả những ngày nghỉ hè. 18 tuổi,nhiều hoài bão và ước mơ.Nhưng cũng vất vả khi vừa phải lo cho việc học của mình,vừa là một người chị đảm đang chăm lo cho cậu em trai đang học lớp 9 và hai cô em gái sinh đôi mới 5 tuổi.Vì bố mẹ luôn bận rộn công việc và phải về muộn.

Nguyễn An người ướt sũng,vội mở cửa vào nhà

"Chị về ~ ~ Người chị ướt hết rồi kìa! "hai đứa em gái ríu rít chào chị

"Biết ngay là chị sẽ chẳng mang theo cái gì cả" - Cậu em trai 14 tuổi đang ngồi ghế vọng ra ngoài cửa.Một cậu em nhỏ tuổi nhưng luôn tỏ ra già đầu khi phát chán với một người chị gái suốt ngày quên cái này cái nọ.

An vừa trả lời vừa thở dốc : "Chị...quên mất,cứ tưởng bỏ ô vào túi rồi ...Thế đã cắm cơm chưa?"

"Rồi"

Như mọi ngày,vì bố mẹ phải đi làm về tối muộn.An luôn chăm lo cho các em,bảo ban các em học hành,cho các em ăn,nhắc nhở các em đi ngủ đúng giờ,...Mấy đứa cũng hiểu chuyện nên rất biết nghe lời chị,nhất là Huy - anh ba trong nhà,có nó cũng đỡ được phần nào đó cho chị gái sau một ngày vật vã với đống bài vở.

__________

Buổi tối bố mẹ về và khi ăn tối xong.
cho các em ngồi học bài,An về phòng mình.Cô về ngồi học tiếng Trung, đây là thời gian cô cảm thấy thích nhất.Tiếng Trung-một thứ tiếng không có trong chương trình giáo dục.Nhưng cô vẫn tự tìm tòi và tự học nó,bởi từ nhỏ An đã được gặp một vài người Trung Quốc,cô gái cảm thấy họ vô cùng tốt bụng và đã có ấn tượng tốt về đất nước hơn tỉ người này. Cô thích văn hoá Trung Quốc và đặc biệt hơn là mê mẩn mấy cô gái và chàng trai xứ Trung Hoa,họ rất đẹp.

21 giờ có tiếng chuông cửa,An có thể đoán được người đó là ai

"Ta da...cô bạn đáng yêu của mày đến rồi đây"

Phải rồi một cô bạn đáng yêu và cũng đáng ghét. Đó là Yến Nhi,người bạn thân nhất trong nhóm bạn thân của An. Rất thích trọc ghẹo người khác nhưng cũng rất tốt bụng. Nhi luôn đến giúp đỡ cô công việc nhà và chăm sóc các em.Nhưng đó là trước đây,còn bây giờ thì...từ khi cô bạn thân này "có bồ là bơ bạn"

Và hôm nay ngoài một cô bạn nhí nhảnh này ra thì ngoài cửa thấp thoáng một người con trai nữa đang vội cất xe.

"Sao mày đến còn dẫn theo bạn trai? tao không muốn xem cẩu lương nữa"

An nói xong quay đi vào nhà.Cô bạn thân theo sau cười gượng vẻ mặt dỗ dành

"H...haa..còn việc gì cần tao giúp không nè?"

"Xong hết rồi,khỏi cần"

__________

Hà Nội về đêm đẹp và nhộn nhịp quá.Dưới ánh đèn, người người tướp nượp qua lại,gánh hàng rong nặng trĩu phảng phất mùi hương đâu đó quen thuộc.Trên phố là những cặp đôi đang rảo bước vui vẻ nắm tay  .Nhớ đến cảnh một mình ôm túi xách chạy qua cơn mưa chiều nay,bỗng trong lòng An cảm thấy trống trải quá,đó có phải là cảm giác cô đơn không?

"Mày vẫn đang học tiếng Trung đấy à?" tiếng của Nhi hỏi

"Này!!!"

An giật mình quay sang nhìn Nhi

"Đang nghĩ cái gì mà thẫn thờ thế kia! nghĩ đến anh nào đúng không ? Mau khai!" Nhi ghé sát lại nhìn vào vẻ mặt ngơ ngác của An tra hỏi.

"Anh nào chứ,con bé này suy đoán linh tinh"

"Thế sao khi không lại thẫn thờ?,
Mày cũng sắp 18 rồi mà, kiếm anh nào đi để đỡ phải một mình nữa"

"Yêu đương gì chứ,đang lo học mà"

"Học thì vẫn học,nhưng cũng phải yêu chứ,chẳng nhẽ cô mãi.
Một chàng trai luôn quan tâm mày này,Người ấy sẽ trở mày đi lang thang khắp Hà Nội này.Và những lúc mày khó khăn nhất cũng có anh ấy bên cạnh và nói : "🎶không sao mà,anh đây rồi . . .🎶""

Không hiểu sao những câu nói của cô bạn thân ấy lại khiến cho An phải suy nghĩ nhiều đến vậy.Cô còn không hiểu được nổi bản thân mình.Cô chưa từng trải qua một mối tình nào cả và cũng chưa từng thích một ai.Nhưng An vẫn muốn đợi,đợi chàng trai của đời mình đến. bởi trong sâu thẳm trái tim, cô vẫn luôn tin vào chữ duyên.

__________

* Một buổi sáng chủ nhật *

Một buổi sáng mùa thu thoang thoảng gió, se chút lành lạnh. Hôm nay An không phải đi học thêm,mấy đứa em cũng không phải đến trường.Một ngày cuối tuần không căng thẳng,cũng không phải vùi đầu bên đống sách vở

Cho các em ăn sáng xong An bắt đầu dọn nhà.

"Chị ơi,em muốn ăn kem"   hai cô em Linh và Lan đang vẻ mặt đáng yêu, thuyết phục người chị gái để được đi mua đồ ngọt

"Giờ chị bận quá .Huy! dẫn hai đứa đi mua kem nhé"

"Tại sao lại là em?"

"Vậy ở nhà dọn nhà!"

"Em đi"

__________

Xong việc, An ngồi nghe nhạc Trung. Một cô gái cuồng Trung Quốc đang ngồi cạnh khung cửa sổ, lặng nghe từng nốt nhạc du dương trầm lắng.Ánh mắt cô gái đang chăm chú vào chiếc điện thoại,hình như là đã nhìn thấy điều gì đó khiến cô phải để tâm đến. An đang lướt bảng tin trên hello talk - một app ứng dụng học tiếng nước ngoài,có thể trò chuyện, nhắn tin,sửa lỗi và giao tiếp với người bản ngữ. Cô dùng nó để giao tiếp tiếng Trung và muốn có thêm nhiều người bạn Trung Quốc.

Nhưng điều đáng quan tâm là An dừng lại ở bảng tin trước tấm hình của một chàng trai Trung Quốc. Đăng với dòng trạng thái:  一个晴天(một ngày nắng đẹp)
Một chàng trai với vóc dáng thư sinh mảnh khảnh. Khuôn mặt tỏ ra vẻ lạnh lùng đằng sau lớp khẩu trang trắng. với tóc nâu mái ngố thưa ,ánh mắt lạnh lùng của anh như lờ đi với cả thế giới.An thấy ấn tượng về chàng trai này không chỉ về vẻ bề ngoài ngầu và đẹp đẽ kia mà về cả giọng nói ấm áp khi cô nghe đoạn ghi âm bằng tiếng anh của anh

Như những lần khác, An sẽ nhắn tin làm quen để biết thêm nhiều bạn người Trung .Và lần này cũng vậy, tại sao lại không chứ! Lại còn là một chàng trai"xinh đẹp" nữa^^

"你好" (xin chào)

"我可以认识你吗?" (tôi có thể làm quen với bạn không?)

"你叫什么名字? " (bạn tên là gì?)

"你住在哪里?"  ( bạn sống ở đâu?)

Những dòng tin nhắn đã được gửi đi từ cô gái và chưa một lời hồi đáp từ chàng trai ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net