彡゜nếu như có thể. . .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Credit : Kiminio

Mọi người vừa nghe nhạc vừa thưởng thức truyện nghen !

...

Mùa thu đã qua, nhường đường lại cho một mùa đông dài dăng dẳng và lạnh lẽo.

Tokyo vào ban đêm rất lạnh, nhiệt độ có thể xuống tới âm. Vào cái thời tiết khắc nghiệt này chỉ muốn nằm oách ở nhà trùm chăn hoặc uống một thức uống nào đó nóng hổi để làm nóng người.

Vào buổi tối, ánh đèn thành phố thoắt ẩn thoắt hiện bừng sáng cả một khoảng không.

Gió lạnh rít vào làm run cả người.

A. . . Thật chẳng dễ chịu chút nào cả.

Kuroko Tetsuya ngồi bó gối nhìn khung cảnh vào ban đêm, đôi mắt xanh lơ đễnh nhìn khoảng trời xa xăm. Trên người là chiếc chăn bông ấm áp, kế bên là cốc cacao nóng bốc khói nghi ngút, làn khói trắng tan biến vào hư vô. Căn phòng tối đen như mực, chỉ có ánh sáng mập mờ từ khung cửa sổ hắt vào, nhuộm cả một góc là màu bạc của ánh trăng sáng.

Hơi lạnh làm lông tơ dựng đứng lên, cô gái nhỏ run run áp sát người hơn vào trong chăn, đôi mắt bao phủ một tầng nước.

Không còn cái ôm ấm áp.

Không còn cái hôn ngọt ngào.

Không còn giọng nói trầm ấm kia nữa. . .

Tất cả. . .

Đều biến mất rồi !

Kuroko hít một hơi dài ngăn cho nước mắt không chảy ra, đôi môi mím chặt.

Nếu như cô khóc, anh sẽ rất buồn và sẽ lo lắng lắm. Cô không muốn như vậy chút nào.

Dù có cô đơn đến đâu cũng không được rơi nước mắt, đó là lời hứa mà cô gái nhỏ đã hứa với người con trai quan trọng của cô.

Rất nhớ, rất buồn, rất cô độc, nhưng anh ấy làm gì còn ở đây.

Tự chế giễu bản thân mình yếu đuối, Kuroko gục đầu xuống, siết chặt hai đầu gối khiến bản thân trở nên nhỏ bé hơn.

Rốt cuộc. . . Lúc nào anh mới quay trở về vậy ?

- Kise - kun. . .

...

Trong căn phòng xa hoa tại một chung cư hạng sang kia, chàng trai người mẫu đứng nhìn thành phố sầm uất với đôi mắt đượm buồn. Trên người khoác hờ áo vest, áo sơ mi trắng mở hai cúc đầu và mái tóc vuốt ngược ra sau khiến chàng trai như toát ra một sức hút lạ thường. Kise Ryouta - chàng người mẫu nổi tiếng luôn nở nụ cười tỏa nắng đang làm mưa làm bão tại Xứ sở của sự lãng mạn này. Các bài báo về những người nổi tiếng, những tấm poster không đâu là không thấy Kise Ryouta, dường như chàng người mẫu Nhật Bản này đang được các bạn giới trẻ tại nơi đây yêu thích một cách cuồng nhiệt.

Đứng trên ban công, Kise hít một hơi dài. Trên tay là ly cà phê đã nguội ngắt, chàng trai không khỏi cảm thấy chán nản. Được xuất hiện ở một đất nước nổi tiếng như vậy là ước mơ của nhiều người, và đương nhiên, Kise không phải là ngoại lệ. Ước mơ này, anh luôn muốn thực hiện nó, và giờ đây, anh đang đứng đây, nơi mà anh yêu thích, và trở nên nổi tiếng.

Nhưng. . . Tại sao lại chẳng thấy vui chút nào vậy ?

Kise thở dài, bản thân quả nhiên đến độ tuổi này vẫn quá ngốc nghếch mà.

- Cậu. . . Tuyệt đối nhớ phải giữ gìn sức khỏe đấy ! Và không được quên tớ, nhất định. . . không được quên đâu đấy !

Người nào đó nhắc đi nhắc lại duy nhất một câu nói, áp sát vào người anh mà nước mắt nước mũi cứ sụt sịt mãi. Kise mỉm cười, xoa xoa mái tóc màu xanh lam ngắn và siết chặt con người nhỏ bé trong ngực mình hơn, thật chặt, như không muốn rời xa chút nào.

- Hứa với Kurokocchi, sẽ không bao giờ quên. Hứa với cô gái quan trọng của tớ, sẽ không bao giờ quên !

- Cậu. . . Giờ sao rồi. . .

Đôi mắt vàng kim khép hờ, như để cơn gió cuốn trôi đi phiền muộn. Kise lôi từ áo vest ra một móc khóa gà con, đây là móc khóa đôi của anh và Kuroko khi cả hai đi chơi Giáng sinh mấy năm trước. Nhớ lại vẻ mặt phồng mang trợn má của cô gái nhỏ khi thấy anh ngó lơ món quà của cô, Kise không khỏi cảm thấy buồn cười.

Lúc đấy. . . Thật sự rất đáng yêu nga~~~

Chàng trai người mẫu mân mê cái móc khóa như kỉ vật quan trọng, ánh nhìn ôn nhu khi nhìn món quà mà người kia đã cất công chọn lựa để tặng cho anh.

Một người. . . Chỉ muốn ôm trong vòng tay mà bảo vệ.

Một người. . . Dù ngắm mãi cũng không bao giờ chán.

Một người. . . Mỗi khi giận thì rất dễ thương.

Một người. . . Vô cùng quan trọng với Kise Ryouta.

- Đã đến lúc. . . Phải trở về rồi. . .

...

Mới vậy thôi đã thấm thoát tới ngày Giáng sinh. Ngoài phố, đèn đường lấp lánh vô sắc màu. Bông tuyết phản chiếu ánh sáng trắng xanh, những ngôi sao đỏ và vàng nổi bật trong mưa tuyết trắng phau. Ở giữa trung tâm thành phố, một cây thông Noel với đủ các loại cầu trang trí, bao quanh nó là dây kim tuyến óng ánh và ở chóp đầu cây thông là một ngôi sao màu vàng lớn phát sáng.

Thật là một ngày lễ ấm áp.

À. . . Thật ra chỉ ấm áp với quang cảnh thôi chứ cái thời tiết này thì ấm áp cái nỗi gì ?!

Đó chính là suy nghĩ của Kuroko hiện giờ.

Cô nàng bóng ma thở dài, cắn cắn ống hút, tiện thể nhìn luôn cái đám nháo nhao trước mặt mình.

Có thể nói rằng. . . Kuroko đang cực kỳ bất mãn.

Chỉ vì cái lí do củ chuối là lâu rồi chưa gặp bạn cũ thôi mà cô bị cái đám màu mè này lôi ra ngoài với thời tiết " giá lạnh như băng ". Vốn cơ thể đã yếu đuối rồi, lại còn không chịu được giá rét, đối với Kuroko đây không khác gì địa ngục.

Có thể giết người bằng kiểu này chi bằng đám các người không đi làm sát thủ luôn đi !

- Oi Tetsu, sao mặt mày bí xị vậy ?

Aomine vò vò mái tóc xanh lam ngắn của Kuroko, thắc mắc hỏi.

Cậu nói đúng trọng tâm rồi đó, Aomine - kun.

- Có vẻ như Tetsuya không thích gặp lại bạn bè cũ nhỉ ?

Akashi chống tay lên bàn, đôi mắt Đế vương nheo lại đầy nguy hiểm.

Đừng nói như thể tớ là người xấu như vậy Akashi - kun.

Kuroko đen mặt, hắc tuyển chảy dài xuống. Áp bức, cực kỳ áp bức, nên chuồn đi là vừa.

- Tớ xin phép về trước !

Kuroko kéo ghế đứng dậy, nói một câu ngắn gọn rồi đẩy cửa đi ra ngoài, không quên vứt đi li Vanilla Milkshake đã uống hết vào thùng rác. Bóng dáng nhỏ bé khuất sau cửa kính cửa sổ rồi lẫn vào dòng người tấp nập.

- Kuroko. . . Vẫn chưa quên được cậu ta !

Midorima đẩy mắt kính, giọng nói có đôi phần lo lắng.

- Kise - chin vẫn luôn để người khác lo lắng như vậy !

Murasakibara lười biếng cất tiếng nói, trong miệng anh còn ngậm một viên kẹo vị socola.

- Haha. . . Vẫn luôn là thế mà ! Với lại. . .

Akashi mỉm cười, đôi mắt hướng lấy chàng trai với mái tóc màu nắng đã chạy đi theo cô nàng bóng ma khi cô ấy mới bước ra ngoài cửa.

- . . . Tetsuya, cậu ấy rất may mắn đấy !

...

Grư. . .

Lạnh chết mất thôi.

Kuroko vùi đầu vào khăn quàng để tìm hơi ấm, khuôn miệng nhỏ nhắn nhả ra làn khói trắng, đôi bàn tay chà xát lại với nhau cho nóng lên. Khuôn mặt nhỏ nhỏ ửng hồng vì lạnh, thoạt qua nhìn rất muốn ôm vào lòng mà bảo vệ. Gió lạnh đột ngột thổi qua, lạnh run hết cả người.

Cô nàng bóng ma đi lướt qua những cặp đôi trên đường, họ khoác tay nhau, trao những nụ hôn nồng thắm, trông thật hạnh phúc biết bao.

Giống hệt như những ngày ấy vậy.

Khóe mắt cay cay, Kuroko lúc này đột nhiên rất muốn òa lên khóc.

Đâu rồi ?

Người đâu rồi ?

Đâu mất rồi ?

Cô nàng bóng ma ngồi thụp xuống lề đường, vùi đầu vào đầu gối, mặc cho người qua đường nhìn mình với ánh mắt hiếu kì cũng không có ý định đứng lên.

Nước mắt cứ thế rơi lã chã, cô mím môi để không bật ra tiếng khóc.

Bây giờ yếu đuối rồi, cậu có định xuất hiện ôm tớ vào lòng không ?

Ring. . .

Túi áo đột nhiên rung lên, nhạc chuông đổ lên.

Đó là bài Set it all free.

Kuroko giật nảy mình, bài này, cô chỉ cài duy nhất cho một số.

Không thể nào. . .

Bàn tay run run lấy điện thoại ra từ túi áo, nhấn phím nghe và áp nó lên tai.

Không thể nào. . . Không thể nào. . .

" Cậu vẫn mít ướt như ngày nào nhỉ, Kurokocchi ?! "

Giọng nói trầm ấm truyền đến tai như một bản hòa nhạc, như có một bàn tay vô hình níu lấy, Kuroko từ từ xoay người lại và nhìn qua phía bên kia đường.

Dù đã thay đổi rồi nhưng vẫn là dáng hình quen thuộc ấy, vẫn mái tóc vàng như màu nắng ấy, vẫn đôi mắt sắc sảo ôn nhu tựa như kim cương vàng kim ấy.

Vẫn là. . . Con người ấy.

" Đã mấy năm chưa gặp, cô gái của tớ vẫn như vậy nhỉ ?! "

Không hề thay đổi chút nào.

Kise mỉm cười.

Kuroko ngỡ ngàng.

Là thật.

Đây là sự thật.

Kise cất điện thoại trong túi áo khoác, từng bước từng bước bước đến phía bên kia đường, nơi có người con gái quan trọng đang đứng chờ anh. Khoảng cách cứ thế thu hẹp dần, và bây giờ, anh đã đứng ngay trước mặt cô.

Bàn tay nâng lên, nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt còn đọng lại trên mi, Kise cúi xuống, hôn nhẹ một cái.

- Kise. . . - kun. . .

- Phải, là tớ đây !

- Kise - kun. . .

- Chính là tớ !

- Cậu. . . cuối cùng. . . cũng quay trở về rồi. . .

Kuroko nở một nụ cười thật xinh đẹp, tựa như một con búp bê được khắc tinh xảo từ bàn tay của Chúa vậy. Kise dù có ngắm bao nhiêu lần cũng không khỏi rung động trước nụ cười đó.

Nụ cười. . . Khiến anh như đắm chìm trong cơn mộng mị !

Cảm xúc như vỡ òa, từ cười trở thành khóc, Kuroko lao vào ôm anh, mọi cảm xúc chứa đựng trong tim giờ đây có cơ hội trào ra.

5 năm. . .

5 năm không phải là ngắn cũng không gọi là dài, 5 năm cũng đủ để thấy cô chịu đựng giỏi tới cỡ nào rồi.

5 năm chờ đợi, cuối cùng, anh đã trở về.

Bằng xương bằng thịt, không phải ảo ảnh mà cô gặp trong những giấc mộng.

Kuroko siết chặt tay lại như thể nếu như buông ra, anh sẽ lại biến mất. Kise cũng ôm chặt con người nhỏ bé trong lòng lại, vùi mặt vào mái tóc xanh lam thoang thoảng mùi vani của cô.

Ôm thật chặt, tình yêu nhỏ bé.

Ôm thật chặt, người quan trọng hơn hết thảy.

...

Nếu như có thể. . .

Hãy cho tớ được chăm sóc cậu. . .

Nếu như có thể. . .

Hãy cho tớ được ôm cậu. . .

Nếu như có thể. . .

Hãy cho tớ được nhìn thấy cậu. . .

Và. . .

Nếu như có thể. . .

Hãy cho tớ được yêu cậu !

...

Giờ đây, đang được nằm trong vòng tay ấm áp của người đó, nhận được nụ hôn ngọt ngào lên trán, lên má, lên môi của người đó, cảm xúc chỉ tóm gọn trong hai từ. . .

Hạnh phúc !

Kuroko nở nụ cười dịu nhẹ, hướng lên trán người nào đó một nụ hôn phớt.

Những hành động đơn giản như vậy, nhưng gửi gắm một tình yêu thuần khiết.

Tất cả. . . Chỉ đơn thuần vậy thôi !

- Tớ không trách Chúa không cho tớ gặp cậu sớm hơn, tớ chỉ thầm cảm ơn Ngài vì giờ người đang ở bên cạnh tớ chính là cậu !

Bài Thánh ca cất lên nhịp dạo đầu.

Một mùa Giáng sinh an lành và đầm ấm.

__END__

...

Author's note :

Ư oa. . . Cuối cùng thì kì thi HKI khủng bố đã trôi qua trong nước mắt và sự sung sướng xé hết đề cương của tớ.

Hạnh phúc biết bao~~~

Bữa nay là Giáng sinh, coi như là tặng cho những độc giả luôn ủng hộ tớ một oneshort ngăn ngắn về couple tớ yêu thích - KiKuro nga~~

Cách hành văn vẫn tệ như ngày nào, nhưng vẫn mong sự đóng góp của mọi người nạ.

Thề thật là 99,9% là cái tiêu đề nó méo ăn nhập gì với cái nội dung cả, điều này làm tớ oắn éo quấn quéo suốt mấy bữa liền, ơ mà rốt cuộc cái gì nó cũng xong xuôi hết rồi mà, hè hè :3

( Dành cho những chế nào chưa biết bài Set it all free, nhỏ Rika đang cuồng bài này đến cực độ ! -v- )

Ưm. . . Xàm xàm nhiều rồi, giờ đến lượt màn chúc của tớ !

E hèm. . . Một năm qua thật cảm ơn các độc giả vẫn luôn đồng hành cùng Rika trong suốt thời gian vừa rồi, Rika vui lắm, quả là sáng suốt khi đã gia nhập Wattpad mà, hì hì :p

Dành tặng lời chúc cho những người bạn của tớ

tranthiquynhnhu11

NinaRyota

__Mukuro__

Kiminio

-_Hikawaru_Mikado_-

Kizutori

kylerirving

huynhuyn985512

YukariPis

NghiBich

Kagamimochi

HowaitoSakura

LovelyPiiAquarius

DaLam201

__Shiro__Neko__

azure103

NheiiChers

Và cả team nữa

_BingsuTeam_

TwinkleShop_Team

_LemonHoi_

----Daki3108----

_SF_Team

teamrain

Chúc mọi người có một lễ Giáng sinh thiệt~~~~ là vui vẻ và hạnh phúc hén !! 😄😄😄

Mãi yêu nà~~~~

/ Một mùa Giáng sinh tràn ngập yêu thương /

24.12.2017

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net