Chương 3: Ký Ức (Phần 3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

3 cô gái đang tám dốc tại nhà ăn nhăm nhi bánh kẹo thì bỗng một giọng nói trong trẻo thân thiết vang lên:

- Chào mấy cậu, mọi người đang làm gì đó?
- "Hở?" Tôn Lục giật mình ngước mặt lên.
- "À! Thanh Dao tiên nữ~ sao hôm nay có nhã hứng xuống nhà ăn thế~" Thư Diệp từ khi gặp mặt Thanh Dao đã không ưa nổi rồi, nên cứ nói chuyện với cô ta là bắt đầu đung từ ngữ thâm sâu ý độc.
- "Này người đẹp! Bộ cậu không có mắt à! Đương nhiên là đang ăn rồi!" Tôn Lục quơ quơ bịch bánh tráng trên tay.

Dạ Bạch biết 2 cô bạn mình thấy Thanh Dao là tâm trạng biến đổi 180 độ nên liền chuyển đổi chủ đề nhanh chóng, thôi không lại có tai họa trong chốc lát nữa, phiền lắm...

- Thanh Dao! Chào cậu, rất ít thấy cậu xuống đây mua đồ, cậu đi mua đồ ăn hả?
- Không, mình đi mua quyển tập ấy mà! Thôi tạm biệt mọi người~
- Ờ! Bye! Not see you again~
- "Pí pi" Thư Diệp xua tay đi tứ tung như đuổi ma đi, còn lời cô nói ít ai biết được ý thật của nó có nghĩa là "Piến Piến"

Dạ Bạch cô lại phải lắc đầu với 2 người bạn của cô lần nữa, lời nói hành động của họ thật "thâm" mà. Mình mà chơi với họ mãi thì chắc mở miệng ra toàn nói lời cay ý đắng! Thật đáng sợ! Bệnh truyền nhiễm... Thanh Dao quay lưng bước đi, thì sắc mặt liền tráo trở trong chốc lát, từ một nụ cười tiên nữ giờ hoá thành một người nhà có.
(Tráo trở: thay đổi, lật mặt, v.v)

-Này! 2 cậu sao thế, rõ ràng người ta lại chào hỏi, thế là 2 cậu vừa mở miệng ra là thổ tào người ta!
(Thổ tào: châm chọc chê bai)
- "Tiêu Bạch à~ cậu bị cái đẹp của cô ta làm mù mắt rồi" Tôn Lục mắt liếc bóng lưng Thanh Dao.
- Cái đẹp!? Tiên nữ!? Cái đó nổi danh đường! (Nổi danh đường: hàng dỏm)
- Đúng! Dù cô ta có tặng tiền để thân thiết thì tớ cũng chẳng có một tí cảm tình với cô ta!
- "Tớ nhìn thấy cô ta rất giống hư tình giả ý! Tốt nhất đừng nên dính líu đến cô ta, Tiểu Bạch! Cậu nên tránh xa cô ta ra đi!" Thư Diệp nắm tay cô, ánh mắt kiên định. (Hư tình giả ý: giả dối, không có ý tốt)

Đúng là chơi với dân chuyên Văn thật là hại não mà, sử dụng những câu phải làm não người ta tốn chất xám, mai mốt cô chắc chắn sẽ giỏi Văn lên cho mà xem. Dạ Bạch nhìn Thanh Dao đang mua quyển tập, nụ cười tràn ngập ánh nắng thật dễ làm người ta hạnh phúc. Nhưng tại sao 2 cô bạn của mình lại nghĩ cô ta là người vậy chứ!? Rõ ràng là đang ghen tỵ đây mà!

- 2 cậu đang ghen tỵ với cô ấy!?
- Này! Cậu nói vậy là có ý gì! Cậu phải tin bọn tớ chứ!
- Con nhỏ ngốc này! Cô ta là dạng người di tình biệt luyến đó! (Di tình biệt luyến: thay bồ như thay áo)
- Đừng có mà sử dụng từ ngữ khó hiểu! Tớ rất ngu chữ đó!
"Ahiuhiu :"< nữ chính ngu học ư?" Tác giả say~

Cuối cùng cô và Viên Triệt cũng đã quen nhau được 1 tháng, miệng thì nó sẽ không bao giờ thích hắn nhưng cuối cùng lòng cô cũng đã bị khuất phục. Cô và hắn thế là vẫn tiếp tục bên nhau, một khung cảnh màu hường phấn luôn xuất hiện khi 2 người đi bên nhau. Thư Diệp và Tôn Lục phải từ xa mà ngắm nhìn 2 người, đời người mà, khó mà biết trước, giờ 2 cô đã bị cô cho ra rìa.

Hàng ghế đá cô cùng Viên Triệt ngồi học bài, những giờ giải lao cùng nhau ăn bánh, cùng hắn chơi bóng rổ, những món quà hắn tặng cô, những bức tranh cô vẽ về hắn... Tất cả đều là những ký ức đẹp đẽ...

Bắt đầu từ đó mà họ dần thân thiết với nhau, bạn thân của cô bạn thân của Triệt đều luôn đi bên nhau, nhờ đó mà co đã có thêm một người bạn thân khác đó chính là Triệu Khiêm. Cậu cũng đã dần mở lòng hơn với mọi người, nụ cười cũng hiện lên rất nhiều, và cô cũng đã thấy gương mặt đằng sau cặp kính đó.

- "Triệu Khiêm! Cậu quay qua đây xem nè!" Cô lay cánh tay anh
- "Hửm?" Cậu quay sang, vô tình đụng ánh mắt của cô

Dạ Bạch liền nhân cơ hội cậu chưa biết gì lấy cặp kính xuống đeo vào:

- "Mờ thật! Chẳng thấy gì cả..." Đang nói cô tháo cặp kính xuống nhìn vào gương mặt cậu
- "Umk... Tôi bị cận mà..."

Cô liền bị thu hút bởi gương mặt tuấn tú của cậu... Tim cô đã đánh rơi một nhịp, tại sao một gương mặt đẹp như thế lại phải che dấu biết bao lâu nay chứ!?

- Này! Trả kính cho tôi!
- "Ờ... Ừm..." Cô bị giọng nói của cậu làm cho giật mình liền mang lại cho cậu.
- "Tớ... Tớ... Vào lớp học đây! Tạm biệt" Cô chạy vào lớp thật nhanh.

Tại sao? Tại sao tim cô ngưng đập? Tại sao cô lại thấy nóng thế này? Tại sao cô phải chạy trốn? Tất cả câu hỏi đều xuất hiện lên cùng một lúc!

Trong khoảng thời gian cô bên Viên Triệt, có những lúc đau buồn hay khó khăn, cậu luôn là người đến an ủi cô, cho cô mượn bờ vai của cậu mà khóc. Luôn giúp cô, quan tâm cô...

Giờ cô ngồi lại nhìn ra trời trong xanh nhớ lại những ký ức đó, thật vui vì đã có một người mình yêu thương kề bên, thật vui thì đã có thêm 2 người bạn thân đó là Triệu Khiêm và Thanh Dao. Một năm học đã kết thúc và một năm học mới lại bắt đầu.

Hết Chương 3~
Cuối cúng cũng hết nội dung của phần Ký Ức :"< I'm very very happy!
Và chương sau sẽ nói về hiện thực của cô! May nghĩ sẽ có nhiều chuyện xảy ra bắt đầu từ chương sau đó! Nhớ chuẩn bị trước tinh thần nhé!
Chúc các anh chị -99 thi tốt ❤️❤️❤️
May đi ngủ đây~ mọi người ngủ ngon!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC