Chap 5: Sân ga 9¾

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1 lần nữa tới ga 9¾

   Scarbert gặp Draco và Harry, 3 người rất ngạc nhiên khi thấy Scarbert và Harry giống nhau y đúc. Cả 3 bối rối nhìn nhau, bỗng cậu đứng lên, phủi phủi quần áo rồi chìa tay ra, nói:
- Xin chào, tôi là Harry Blue, cậu là..?
- À à tôi là Scarbert Potter!- Nói rồi nhóc Potter cũng chìa tay ra bắt tay cậu, cảnh này làm Draco chướng mắt không thôi.
- Còn tôi là Draco Malfoy. Rất vui được gặp cậu.- Nhóc bạch kim đứng phắt dậy rồi bắt tay Scarbert, 2 cậu nhóc thì vẫn chưa hiểu gì.
- Harry, tớ dẫn cậu với 'khách' đi uống trà nhé- Draco quay sang Harry cười tươi rói.
- Ờ ừm được.
   Rồi nhóc bạch kim nắm nay Harry nhẹ nhàng đi tới bàn trà sang trọng ở trung tâm khu vườn, vừa đi Draco vừa quay lại nở 1 nụ cười khinh bỉ với nhóc Potter. Cả ba vào bàn ngồi, Draco bảo Dobby đi lấy trà và bánh tới, Dobby lấy xong trà bánh thì 3 người họ nhận lấy, vừa ăn bánh uống trà vừa trò chuyện. Nói là trò chuyện chứ thật ra chỉ có Harry và Scarbert nói, họ xem nhóc bạch kim như người vô hình, lâu lâu nhóc Potter còn liếc nhìn Draco rồi cười nhếch mép, nhóc cũng tức chứ nhưng chẳng làm được gì. Draco chỉ lấy miếng bánh quy rồi đút cho Harry, cậu đỏ mặt:
- Không cần đâu! Tớ tự ăn được mà!
- Há miệng ra...!
  Harry run nhẹ rồi cũng há miệng, Draco vui vẻ đút bánh cho Harry, lại liếc sang Scarbert, nhóc Potter lúc này trừng mắt nhìn Draco, mặt đằng đằng sát khí, nhóc hận không thể bóp chết Draco!
- Ồ Malfoy, vẻ quý tộc của 1 Malfoy nên có đâu rồi?
- Tôi sợ bạn thân của mình không còn hồn nhiên đáng yêu nữa nên phải như thế.
   Scarbert biết Draco ý chỉ nhóc không quan tâm Harry, mặt nhóc đen lại, cậu thấy thế thì hỏi:

- Này Potter, cậu sao vậy?
- À không, không có gì, cứ gọi mình là Scarbert được rồi.- Nhóc cười cười.
--------------------------------------------------
- Ai da, chắc đến giờ mình phải về rồi. Tạm biệt 2 cậu nha Draco, Scarbert!- Cậu nói rồi hớt hải chạy về.
   Cậu về đến nhà, gõ cửa, Alisanarie ra mở cửa rồi ngạc nhiên nói:
- Sao con về sớm vậy con yêu, sao không chơi tới ngày mai rồi hẳn về?
- Không sao đâu ạ, con muốn về giúp mẹ mà!- Cậu nở nụ cười tươi như hoa mới nở
- Ôi đáng yêu chết mất! Thôi vào nhà nào.
   Cậu bước vào nhà thì mẹ cậu lại nói:
- Lên phòng nghỉ ngơi đi rồi chuẩn bị hành lý, mai chúng ta đưa con tới sân ga 9¾.
- Vâng ạ!
   Cậu chạy lên phòng, mở cửa rồi nằm trên chiếc giường mềm mại của mình, dần chìm vào giấc ngủ. Ngủ được nửa tiếng, cậu dậy, tắm rửa rồi ra thay đồ, chải chuốt lại tóc, cậu chuẩn bị hành lý để đến Hogwart rồi xuống nhà ăn trưa.
   Tối tối, cậu lên phòng, đọc sách Những Sinh Vật Huyền Bí Và Nơi Tìm Ra Chúng. Cậu đọc đến tối muộn, cậu bất giác nhìn đồng hồ rồi dẹp sách đi ngủ. Dù ngủ muộn nhưng sáng sớm cậu đã dậy, có lẽ vì quá phấn khích chăng? Không nghĩ nhiều cậu vào nhà vệ sinh để đánh răng, tắm rửa, cậu chọn mặt 1 chiếc áo Hoodie với quần short, cậu cũng chải tóc rồi cột lại gọn gàng, vì chiếc áo khá rộng nên giờ nhìn cậu rất giống con gái. Cậu bước xuống nhà, thấy mẹ đã dậy rất sớm và đang nấu bữa sáng:
- Con chào mẹ!
- Chào con Harry, dậy sớm nhỉ?
- Vâng cảm ơn ạ.- Cậu cười cười.
- Hay con gọi cha dậy giúp ta đi, ta bận nấu ăn rồi.
- Vâng ạ!
  Thế là cậu bước vào phòng cha, căn phòng u ám, đồ trang trí toàn là vật dụng ma thuật hắc ám, cậu cũng chẳng ngạc nhiên vì Konryder là Tử Thần Thực Tử mà.
- Cha ơi dậy đi, mẹ bảo đi ăn sáng kìa!
- Ừ, ta biết rồi, cảm ơn con.
   Cậu ra ngoài để cha chuẩn bị, cha cậu chuẩn bị xong thì 2 cha con cùng nhau ăn sáng. Cả nhà vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ. Ăn xong, vợ chồng Blue dẫn con mình đi tới sân ga 9¾. Vừa tới nơi Harry thấy hoài niệm vô cùng.
- Con chỉ cần đi vào giữa sân ga 9 và 10 là sẽ tới ga 9¾, nào, con đi thử đi.- Konryder nói.
- Vâng ạ.- Harry đáp.
   Cậu đi theo lời dẫn của cha và tới nơi, cảm xúc của cậu vẫn như lần đầu: ngạc nhiên! Cậu quay đầu nhìn lại, là bảng ghi số "9¾".
/ Đúng là nơi này, sân ga 9¾/.

19/06/2022



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net