No.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Gã hôm nay dậy sớm như mọi ngày , với tay lấy chiếc điện thoại , 05:30 sáng . Lúc trước thì gã đón "bình minh" vào lúc phố đã lên đèn , mặt trời nhường chỗ cho mặt trăng và trời sao...Gã từng hay sống về đêm , ban ngày thì nằm la liệt trên giường sau những cuộc vui thâu đêm cùng lũ bạn.

-Gã-từng là một kẻ kiêu ngạo , đua đòi , thích ăn chơi , điển trai và đa tình...Nhưng lại từng rất chung tình. Đó là một cô gái , không màu mè , không son phấn , không đua đòi , ăn mặc giản dị , tốt bụng , thẳng thắng , không quá nổi bật nhưng lại làm gã phải chú ý đến , không thể rời mắt dù chỉ một giây..

-Từ khi quen biết cô , gã ít đi chơi , ít rượu chè , toàn bộ thời gian của gã đều dành cho cô. Những tin nhắn rủ rê , lôi kéo đến những cuộc vui thâu đêm được thay bằng những dòng tin nhắn quan tâm , nhắc nhở..Những ly rượu được thay bằng những ly trà nóng hay ly cafe do cô đích thân làm..Những giấc ngủ muộn hay những cơn ác mộng được thay bằng những giấc ngủ đúng giờ , không mộng mị như trước đây...

-Cô đến với cuộc đời của gã nhẹ nhàng như một cơn gió để rồi ra đi không để lại chút lưu luyến nào..Không để lại bất kì một dấu tích chỉ gì dù chỉ là một chút..chỉ để lại sự hối tiếc , sự đau đớn như ngàn dao đâm vào lồng ngực , sự đau khổ tột độ của một người đàn ông mất đi một thứ quý giá cứ ngỡ đã là của riêng mình...

-Gã trở lại với ngày tháng ăn chơi quên cả bản thân mình , chỉ biết dồn mình vào những cuộc vui , vào hơi men của rượu để làm  vơi đi nỗi buồn...Có những hôm chợt tỉnh giấc lúc nửa đêm rồi nằm trằn trọc cả đêm nhưng không tài nào ngủ được..Nhiều đêm , về đến nhà , trong cơn say , anh gục xuống và khóc , giọt nước mắt lăn dài trên má nhưng không một ai có thể giúp anh lau đi , tự trách mình không giữ , trách mình vô dụng , trách bản thân , trách chính mình..

-Ngày tháng qua đi , vạn vật theo thời gian mà thay đổi , gã cũng thế , thay đổi thành một con người khác vẫn mang trong mình sự tổn thương không tài nào phải đi theo năm tháng..Nhưng không gã không còn yêu cô , không còn nhung nhớ cái khái niệm quay lại. Gã cố gắng thay đổi để bản thân tốt đẹp hơn , không sa ngã , không ngông cuồng như lúc xưa...Gã muốn quên nhưng không quên được chỉ giá như ngay từ đầu gã không chú ý đến cô. Nhưng. Cũng nhờ có cô mà gã mới có thể thay đổi như ngày hôm nay.

-Chỉ biết thầm cảm ơn những...chuyện cũ...những chuyện của những ngày tháng đã qua.

*NEVERBEENTOLD


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net