chap 1: Cuộc đời mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chap này dùng để sơ lược thế giới nên chắc sẽ hơi khô khan tí, thông cảm nhé. Chap buộc phải có để tránh người đọc éo bt cái mẹ gì :>

ok, vô truyện!

****************
Âm thanh cuối cùng mà tôi có thể nghe được đó là tiếng "tít" của quả bom sắp nổ. Và bây giờ tôi không còn nghe thấy gì nữa nghĩa là tôi đã "banh xác" rồi đúng không?

Hỏi vậy thôi chứ tôi thừa biết là sẽ không có ai đáp lại tôi cả.

Khá kì lạ khi tôi vẫn có thể suy nghĩ được dù cơ thể và bộ não đã "bay màu".

Có thể nói rằng tôi đã giải đáp được câu hỏi thắc mắc về việc sau khi chết chúng ta sẽ cảm thấy gì rồi nhỉ?

Không biết tôi sẽ lên thiên đàng hay xuống địa ngục đây. Chắc là lên thiên đàng đấy, vì tôi vừa lập công lớn mà. Với cả tôi cũng đâu có làm việc xấu gì đâu, ngoài việc hùa theo thằng Hiro giả gái đi cua trai thôi.

Cái đó chắc không tính là 1 tội ác đâu ha? Tôi chỉ giúp những người đó để họ nhận ra cái xã hội này dối trá đến nhường nào thôi mà.

Coi như đó cũng là một việc tốt đi.

Mà tại sao tôi lại suy nghĩ đến mấy vấn đề đó chi, trong khi tôi là người theo chủ nghĩa vô thần, tức là không tin vào mấy chuyện thần thánh mà chỉ nghe theo khoa học thôi.

Chả có lí do gì để tôi phải kể lể mấy việc tốt của mình ra cả.

Coi như nãy giờ tôi chưa nói gì đi. Bây giờ nói đến tình trạng của tôi cái đã.

Lúc này tôi có cảm giác như cơ thể của mình đang rất mệt mỏi, và còn đau nhức khắp người nữa. Dư âm sau của vụ nổ à?

Từ đã...

Chết rồi mà sao vẫn còn cảm giác?

Chờ tí! Tôi cảm thấy 1 thứ gì đó đang chạm vào đầu mũi tôi.

Khoan...

Cái cảm giác này...

!!!

*HẮT XÌ*!!!

Mẹ kiếp phấn hoa!!! Tôi bị dị ứng với nó.

Cú hắt xì làm tôi nhắm nghiền mắt và bật dậy. Tôi phải nhăn mặt lại vì mũi tôi ngứa không chịu được!! Chắc phải để một lúc mới đỡ.

Nhưng trong lúc đó ta bàn đến vấn đề gây hoang mang nhất ở đây đi.

How to chết rồi mà vẫn hắt xì được?!!

Sao càng lúc càng có nhiều thứ không thể dùng khoa học để lý giải được vậy??

Hay là tôi chưa chết?

Có thể là do mấy quả bom ấy không phát nổ chăng?

Rồi có thể là do quá căng thẳng nên bộ não đã khởi động chức năng tự vệ bằng cách đưa tôi vào cơn hôn mê sâu?

Cơ thể đau nhức có thể là do tôi phi từ độ cao ngang với độ cao của 2 tầng xuống mặt đất.

Mọi lý giải đều hợp lý với tình hình hiện tại của tôi.

Tôi đoán bây giờ tôi đang ở bệnh viện nhỉ? Kiểu gì khi gặp lại người thân cũng bị ăn chửi ngập đầu cho coi, ai biểu tôi vừa làm 1 pha hú tim tất cả những ai chứng kiến chi.

Hi vọng lúc mở mắt ra tôi sẽ thấy người quen của mình ở bên cạnh-

?

- tôi.

Tôi vừa mở mắt ra sau khi khoang mũi tôi dịu lại.

Ập vào mắt tôi là nguyên khu rừng chỉ cách tôi tầm chục mét.

Lại vụ gì nữa đây? Bệnh viện chuyển công tác từ làm ăn trong thành phố giờ vô rừng làm luôn à?

Không đúng, quanh đây chả có bất kì ai cả chứ đừng nói đến có cái bệnh viện nào ở đây.

Trước mặt tôi là một khu rừng trải dài như bức tường Berlin vậy.

Đưa mắt nhìn xung quanh thì tôi chỉ thấy toàn là cánh đồng cỏ thôi, chả có bất kì thứ gì cả, đến cả động vật cũng thế.

Thời tiết khá mát mẻ. Có nắng nhưng không quá gắt. Nói chung đây là kiểu thời tiết lí tưởng để mọi người ra đường đi chơi mà chẳng cần ngại nắng mưa gì cả. Nhưng với tôi thì đây là thời tiết lí tưởng để nằm nhà ngủ.

Tôi ngước lên phía trên thì không thấy được bầu trời vì đang bị một tán cây che mất tầm nhìn.

Quên để ý đến phía sau tôi còn có một cái cây nữa, nó nằm tách biệt với khu rừng kia và mọc trên một mỏm đất nhô lên.

Còn nguyên nhân dẫn đến triệu chứng dị ứng phấn hoa của tôi là do 1 con bướm ban nãy đậu lên mũi.

Nhìn sơ qua thì nó chả khác gì mấy con bướm tôi từng thấy cả.

Nhưng nếu nhìn kĩ thì lại thấy nó to hơn một tí so với loại bướm thông thường. Cánh nó cũng rất kì lạ, nếu bướm bình thường thì chỉ có 2 cánh thôi, đằng này thì lại có tới 4 cánh lận. Và trên hết tôi cũng thấy nó có nhiều mắt hơn, 8 con mắt nếu tôi nhìn không nhầm.

Chẳng lẽ chỉ cần hít phấn hoa thôi là tôi lạc vô cơn ảo giác luôn à?

Bỏ qua đi, quay đi quẩn lại thì trong đầu tôi giờ đây chỉ còn một câu hỏi duy nhất thôi.

Là...

Tôi đang ở đâu vậy?

Quay lại câu hỏi ban đầu. Tôi đang ở trên thiên đàng à? Tại thấy nơi này yên bình quá, với cả không khí cũng trong lành nữa.

Không có nơi nào trên Trái đất được như thế này đâu. Cánh rừng và đồng cỏ thì mênh mông bát ngát, trên trời thì không có máy bay qua lại.

Cơ thể cũng đỡ nhức rồi, thử đứng lên xem sao.

Tôi chống hai tay xuống đất để có thể đứng lên. Tuy đã đỡ hơn tí rồi nhưng cơ thể vẫn còn mỏi lắm.

?

Ngay khi tay tôi gần chạm đến bãi cỏ dưới đất thì tay tôi hình như vừa chạm vào thứ gì đó trước.

Sờ vào cảm giác lạ lạ ấy, tôi liền đưa mắt sang xem nó là thứ gì.

- Một lá thư và một quyển sách? [Ebisu]

Không nhầm đâu, ngay bên cạnh tôi là 1 lá thư và một cuốn sách, trông cuốn sách giống cuốn từ điển hơn vì nó rất dày.

2 thứ đó nằm khá ngổn ngang, chắc ban đầu chúng nằm trên người tôi nhưng rồi do pha bật dậy kia đã vô tình làm rơi chúng xuống đất.

Cơ mà ai để chúng ở đây? Quanh đây làm gì có ai đâu? Hay tôi bị bắt cóc?

Dẹp mấy suy nghĩ đó qua 1 bên đi, coi phim hành động nhiều quá rồi.

Trước tiên thử mở lá thư ra xem để biết bên trong nó viết gì.

Tôi lấy tờ giấy bên trong lá thư ra sau khi cố gắng khui bao bì bên ngoài ra bằng tay không mà không để cho thứ bên trong bị hư hại.

Điều đầu tiên mà tôi nghĩ đến sau khi nhìn vô bức thư đó là:

- (Giun à?) [Ebisu]

Cái tôi nói đến ở đây không phải là "con giun" mà là cái chữ xấu không khác gì "giun bò" kia.

Viết cho người mù đọc à?

Tuy nó xấu thật nhưng cũng không đến nỗi không đọc được.

Nhưng nhìn sơ qua thì tôi có thể nhận ra 1 điều rằng...

... đây không phải là tiếng Nhật. Và cũng chả phải bất kì ngôn ngữ trên thế giới cả.

Tôi cũng đang băn khoăn tại sao dù nó không viết bằng tiếng Nhật nhưng tôi vẫn có thể đọc hiểu được chúng. Hiểu như thể nó là ngôn ngữ mẹ đẻ của tôi vậy. Thật kì lạ.

Thôi, để tôi đọc qua bức thư này để xem nó nói cái gì:

"Xin chào, lúc cô đọc được bức thư này thì tôi rất tiếc khi phải nói rằng cô đã chết.

Do cô chết mất xác luôn nên tôi không thể hồi sinh cô được. Nhưng vì số cô chưa tận với cả trước khi "banh xác" cô đã lập được một công lao rất lớn nên tôi quyết định sẽ đưa linh hồn cô qua thế giới này, đồng thời bỏ công tạo ra một cơ thể khác giống hệt như cơ thể cũ của cô.

Quá trình chế tạo cực lắm đấy nên xài cho cẩn thận vào nhé! Hư là không có chỗ sửa đâu.

Nói vui vậy thôi, tôi hi vọng cô có thể buông bỏ cuộc sống và thân phận trước kia để hoà nhập vào một cuộc sống mới. Níu kéo quá khứ không làm tiến lên được đâu vì vậy hãy quên nó đi nhé.

Tôi không muốn xoá đi kí ức đơn giản vì đó là bằng chứng cho sự dũng cảm của cô.

Tâm sự đến đó chắc đủ rồi, sau này có dịp tôi sẽ nói tiếp. Giờ đến việc chính thôi!

Cô thấy cuốn sách kế bên chứ? Cô có thể coi nó như một cuốn bách khoa toàn thư về thế giới này.

Tuy nhiên ban đầu nó vẫn là một cuốn từ điển trống trơn thôi, sau này cô tìm ra những thứ mới thì cuốn sách sẽ lí giải chi tiết thứ đó cho cô.

Nói chung là khi không biết hoặc thắc mắc thứ gì thì lật sách ra mà xem! Một phần là nhà bao việc nên tôi không có thời gian viết toàn bộ "1001 điều cần biết về thế giới này", phần còn lại là do tôi lười.

Ghi nhiều quá bút sắp hết mực rồi nên tôi sẽ kết thúc nhanh thôi! Cuốn sách và lá thư này nhớ đừng vứt đi nhé!! Tôi sẽ liên lạc qua bằng lá thư và mọi thứ cô thắc mắc sẽ nằm trong cuốn sách. Ngoài ra tôi có tặng cho cô 1 phần thưởng cho sự dũng cảm của cô đấy, lát cô sẽ biết thôi.

Chốt câu cuối trước khi bắt đầu đưa cô xuống thế giới mới: Hãy tận hưởng thế giới bì̶n̶h̶ ̶y̶ê̶n̶ này một cách chọn vẹn nhất mà cô muốn, nếu có thể thì tôi khuyên cô nên lấy 1 thân phận khác, 1 cái tên khác để sống tiếp.

Vậy nhé! Bye~

- Nữ thần của Era, Astesia -

"


Đọc xong bức thư, tôi có nhận xét 1 điều về người viết cái này.

Bố con hâm!

Không biết con dở hơi nào lại tự đi xưng mình là thần nữa. Tôi mà gặp nó ngoài đời chắc tôi sẽ thông não nó bằng 1 bài văn nghị luận xã hội dài 200 chữ quá!

Chưa kể, trong thư bả toàn gọi tôi là "cô" trong khi tôi là trai hẳn hoi. Thôi kệ đi, vẻ ngoài này dễ khiến người khác hiểu lầm giới tính của tôi mà, bị riết cũng quen rồi.

Cơ mà tại sao chữ "bình yên" lại bị gạch vậy?

Thôi, bây giờ nói qua cuốn sách hay có thể gọi là cuốn bách khoa toàn thư kia đã. Lăn tăn với bức thư của "1 con giở người" kia thì có gì vui.

Tôi cầm cuốn sách ấy lên rồi bắt đầu lật trang đầu tiên ra.

Trang đầu tiên của nó là lời giới thiệu:

" Đây là cuốn..."

Không quan trọng, qua trang thứ 2.

Trang thứ 2 là về cách sử dụng của cuốn sách ấy. Có vẻ quan trọng nên chắc tôi sẽ đọc nó kĩ hơn.

Vì nó khá dài và chi tiết nên tôi chỉ tóm tắt lại mấy điều như sau thôi:

1. Cuốn sách sẽ giải đáp thắc mắc của tôi

2. Mọi thông tin về kĩ năng, sinh vật, thế giới... đều sẽ có trong sách, nhưng chúng sẽ chỉ xuất hiện khi tôi bắt gặp hoặc đặt câu hỏi cho những thứ ấy.

3. Số trang có thể sử dụng là vô hạn nên không cần phải xoắn khi dùng.

4. Có thể dùng cuốn sách để kiểm tra thể trạng của tôi. Câu lệnh xuất hiện bảng trạng thái được tôi tùy ý lựa chọn. Và thứ xuất hiện chỉ có mỗi tôi thấy. sử dụng suy nghĩ hoặc lời nói hay mở sách xem để biết thông tin về bản thân.

Tôi chọn là {Check}. Lát làm thử xem sao.

Và điều cuối cùng làm tôi khó hiểu nhất đó là:

5. Đây là vật phẩm thuộc quyền sỡ hữu riêng của [Aoki Ebisu].

Tuy câu đã rõ nghĩa rồi nhưng tôi vẫn chưa hiểu nó ám chỉ điều gì.

Tôi sẽ coi nó như g**gle đi cho dễ hiểu.

Đọc hướng dẫn xong rồi, giờ qua đến trang tiếp theo.

Kể từ trang kế tiếp là bắt đầu vào phần "giải đáp" rồi.

Đầu tiên là về thế giới. Tôi sẽ tóm tắt cho nó ngắn gọn:

+ Thế giới này có tên gọi là Era

Từ đã, nãy bà điên kia cũng tự xưng mình là nữ thần của Era đúng không? Nếu đúng thật thì chẳng lẽ tôi vừa chửi người "không nên chửi"?!

Tuy tôi theo chủ nghĩa vô thần, nhưng qua những việc vừa rồi tôi đã suy nghĩ lại rằng liệu mình có nên thay đổi chủ nghĩa sống không? Thôi, để đọc tiếp.

+ Thế giới này to hơn 1,5 lần so với Trái Đất.

Đồng nghĩa với việc trọng lực sẽ lớn hơn.

+ Nơi này có tồn tại thứ gọi là ma thuật, và cách để sử dụng chúng là thông qua thứ gọi là mana để chuyển hoá từ trí tưởng tượng sang thực tại.

Tôi khá tò mò với cái thứ gọi là "ma thuật" với "mana" kia, không biết nó có giống như trong mấy cuốn tiểu thuyết mà thằng Hiro nó kêu tôi đọc không. Thật đáng mong chờ.

+ Thế giới này có tồn tại nhiều chủng tộc khác nhau bên cạnh con người, họ được gọi là các á nhân. Còn về việc bọn họ trông như nào thì tự đi gặp rồi biết!

Trong sách nó ghi thế luôn đấy, tôi không có chế thêm đâu.

+ Ngoài các sinh vật có trí tuệ, còn có rất nhiều loài quái vật khác mà Trái đất không có. Nói chung cứ thấy là biết, thấy rồi quay lại đây tra cứu thông tin của nó.

Tôi nghĩ mình nên xé cuốn sách này luôn sau khi đọc xong.

Mà thôi, vẫn còn đất dùng nên chưa thể chơi ngu như thế được.

Ngay sau câu cuối cùng của phần "Khái quát về thế giới Era" có mấy dấu "?", tôi đoán là mình cần phải tự tìm kiếm thì nó mới hiện ra thêm.

Kế đến là phần "giống loài". Phần này thì chỉ mới hiện mỗi đặc điểm của nhân loại thôi, mấy chủng loài khác đều hiện dấu "?".

Nói sơ qua về con người ở thế giới này luôn vậy:

1. Về mặt hình thái thì không khác gì so với con người ở Trái đất.
2. Nhân loại chiếm số đông ở thế giới này.
3. Về tuổi thọ thì nhân loại là thấp nhất với tuổi thọ trung bình là từ 50 đến 60 năm.
4. Về sức mạnh thì nhân loại được xếp vào loại trung bình kể cả về thể chất hay ma thuật. Họ thường được dùng như là mốc để so sánh với các chủng loài khác.

Qua mấy điều trên tôi rút ra một kết luận là "nhân loại nơi này được mỗi cái số lượng". Nghe hơi phũ nhưng đó là đánh giá ban đầu của tôi, sau này gặp được hi vọng họ có thể thay đổi suy nghĩ của tôi về nhân loại ở thế giới này.

Phần "nhân loại" có vẻ khá chi tiết chắc có thể do tôi cũng là "nhân loại".

Phần "chủng loài" chả còn gì khác nên tôi sẽ qua phần "kĩ năng" luôn. "Kĩ năng" thì tôi sẽ gọi nó là "skill" luôn cho ngắn.

Skill thì có phân ra 2 loại tách biệt hoàn toàn. Một là skill thông thường, 2 là skill đặc biệt.

• Skill thông thường: đây là skill mà tất cả giống loài đều có thể sử dụng được nếu họ có mana và được học về chúng.

• Skill đặc biệt: Đây là skill mà chỉ có những cá thể đặc biệt mới có thể sử dụng, không cần phải học vì nó có từ lúc sinh ra, và tất nhiên cũng không thể dạy cho người khác vì có dạy người đó cũng không xài được. Điều khiến skill này đặc biệt hơn đó là khi chủ sở hữu nó bị 1 cá thể khác giết chết thì skill sẽ tự động chuyển sang cho cá thể đó.

Để dễ phân biệt thì tôi sẽ gọi "skill thông thường" là skill.

Còn "skill đặc biệt" tôi sẽ gọi là gift, với ý nghĩa là quà tặng cho những cá thể được coi là "đặc biệt".

Ngay khi tôi suy nghĩ đến việc chỉnh sửa tên của 2 loại skill đó thì cuốn sách cũng thay đổi theo suy nghĩ của tôi luôn. Ảo vậy??

Chẳng lẽ nó có khả năng đọc suy nghĩ của tôi hay là nó liên kết với tâm trí của tôi?

Ah~ rối não quá nên cho qua đi, có dịp sẽ nghiên cứu sau.

Qua đến skill có nói đến trong sách. Nó có hiện ra vài dòng chữ mà theo tôi đoán đó là những skill tôi có. Quà tặng của bà nữ thần kia nói đến là đây à?

Đầu tiên là cái gọi là {Storage space}.
(tác: dịch nôm na là không gian lưu trữ)

Bên cạnh tên của nó có 1 chữ "gift" nên tôi đoán đây là 1 ma thuật khá tiện ích theo như cái tên của nó.

• Skill cho phép người chủ sở hữu cất trữ tất cả những đồ vật hay nguyên liệu không nặng quá 100kg cho mỗi vật. Skill không cho phép chứa đựng sinh vật sống. Và điều kiện tối thiểu để có thể đưa đồ vào đó là thứ đó phải do CHÍNH NGƯỜI NẮM GIỮ GIFT TẠO RA.

Mấy điều trên thì khá rõ rồi, kho đồ có thể chứa vô hạn thứ miễn là thứ tôi cho vào không phải là sinh vật sống và không được nặng quá 100kg.

Thế nhưng cái "do chính người nắm giữ gift tạo ra" kia khá là khó hiểu. Cái này chắc phải cần thời gian để hiểu thêm vì sách không lí giải cho tôi.

Lừa đảo!!! Bảo rõ ràng sẽ giải đáp thắc mắc cho tôi mà giờ như thế đó!!

Qua skill kế tiếp. Skill này cũng thuộc dạng gift luôn. Tôi không biết tỉ lệ để 1 người sở hữu gift là bao nhiêu, nhưng dựa vào tôi để suy đoán thì chắc tỉ lệ cũng cao thôi.

Gift này có tên là {Gacha}, nhìn cái tên là tôi hiểu nó muốn nói điều gì rồi. Không phải do tôi là một thằng chuyên chơi mấy game gacha đâu mà là do thằng Hiro nó giới thiệu cho tôi đấy.

Nó giới thiệu khá chi tiết nên tôi nghe muốn thấm nhuần luôn rồi. Nó cũng rủ tôi cùng tham gia nhưng tôi đành từ chối vì tôi không có dư thời gian để làm mấy việc vô bổ đó, thà dành thời gian để học có phải hơn không?

Cách nó rủ tôi như sau: "Mày chơi thử thể loại này đi Ebi, rất hay và tao đảm bảo với mày là không bị nghiện đâu! Tao chơi 5 năm nay rồi mà vẫn chưa bị nghiện nè!".

Nó quảng cáo kiểu đó thì bố con thằng nào dám chơi?!

Quay lại vấn đề chính, để tôi đọc chi tiết của gift:

• Đây là skill cho phép người sở hữu quy đổi ma hạch sang 1 vật phẩm quân dụng đến từ Trái Đất. Tuy nhiên tất cả đều dựa vào vận may của người sở hữu. Nếu muốn sử dụng gift chỉ cần nghĩ hoặc nói {Gacha} là sẽ sử dụng được gift, khi sử dụng sẽ hiện ra 1 khối lập phương nên người khác có thể thấy được nó. Nói chung là chúc may mắn.

Tôi không nhìn nhầm đó chứ? Gift này đòi hỏi cần có ma hạch để sử dụng ư? Mà ma hạch là cái quái gì?

Nhưng mà thứ nó quy đổi sang là khí tài quân sự đúng không? Đọc xong cuốn này phải test luôn mới được cho nóng!

Cơ mà ma hạch đâu?

Và cuốn từ điển chỉ nói đến thế thôi, phần còn lại của nó chỉ là những trang giấy trống.

Tôi đóng cuốn sách lại rồi bắt đầu test những thứ có trong sách vừa được đề cập.

- Đầu tiên là gì nhỉ? À! {Check}!!! [Ebisu]

Mặc dù có thể dùng suy nghĩ thay vì dùng lời nói, nhưng tôi vẫn thích hét to lên để tinh thần phấn chấn hơn. Hơn nữa quanh đây cũng chả có ai nên tôi không ngại gì cả.

Một tấm bảng trong suốt hiện ra và trên đó cũng có ghi vài thông số cộng với bức ảnh chân dung của tôi.

Trông khá giống những game nhập vai đó chứ!

Để xem trong đây có những gì nào.

• Cấp: 1/100
• Chủng loài: con người
• Tình trạng: đang đói, khát, mệt mỏi
• Mana: 46/200
• Sức khỏe: ổn
• Trang bị: Quần, áo, giày học sinh

Huh? Không có cái gọi là Hp à? Thường trong game phải có cái đó chứ?!

À mà đây là thực tại mà.

Cấp 1 thì tôi không cần nói vì mới tới thế giới này nên cấp như thế cũng hợp lý.

Cơ mà tại sao điểm mana của tôi còn lại ít vậy? Chẳng lẽ đó là nguyên nhân dẫn đến việc cả người tôi mệt mỏi nãy giờ?

Tôi chưa thể so sánh chỉ số của tôi liệu có tốt hay không vì chưa kiếm đối tượng so sánh được.

Qua tới gift {Gacha} trước đã, hiện tại tôi chưa có gì để test gift {Storage space}.

- {Gacha}!!! [Ebisu]

Cảm giác hét lên như này đã quá, như đang xả stress vậy.

Một khối lập phương hình vuông màu đen có cạnh màu vàng xuất hiện trước mặt tôi.

Ngay chính giữa nó cũng có 1 viên ngọc màu đen, nhưng hiện trên viên ngọc ấy có hiện số 10. Nghĩa là sao? Được gacha 10 lần á?

Thế nhưng sách chỉ dạy tôi cách triệu hồi nó ra thôi chứ chưa dạy tôi cách sử dụng nó.

Tôi sẽ thử ra lệnh bằng suy nghĩ xem vì từ đầu tới giờ làm việc gì cũng đều có thể dùng suy nghĩ để ra lệnh hết.

- (Ờ... toàn bộ?) [Ebisu]

Tôi đã đoán đúng, khối lập phương ấy bắt đầu tách ra rồi ánh sáng màu trắng từ trong nó chiếu thẳng ra ngoài.

Do quá sáng nên tôi buộc phải dùng tay che mắt lại, chỉ mở ra hi hí để xem việc gì đang diễn ra.

Thứ tôi thấy giờ đây không chỉ có mỗi ánh sáng trắng ban đầu không mà giờ còn có cả ánh sáng xanh lá cây cùng với ánh sáng xanh dương nữa.

Khi đạt đến độ sáng cực đại, chiếc hộp liền đóng lại như thể chưa có chuyện gì xảy ra.

- Ơ? [Ebisu]

Đồ đâu? Làm tí ánh sáng cho bay lắc rồi tắt điện luôn à???

[Vật phẩm đã được chuyển vào {Storage space}]

Một âm thanh như thông báo xuất hiện trong đầu tôi. Âm thanh ấy không thông qua màng nhĩ rồi mới đến não bộ, mà xuất hiện ngay bên trong tâm trí của tôi luôn.

Bây giờ tôi thử tưởng tượng bản thân mình như thể đang lấy 1 thứ gì đó ra từ hư không để xem liệu làm vậy có được không.

Để dễ tưởng tượng thì tôi nhắm mắt lại rồi liên tưởng đến việc tay mình sẽ cầm vào 1 thứ gì đó.

Quả nhiên tôi có thể sử dụng trí tưởng tượng để đưa mọi thứ trở thành hiện thực.

Tay tôi cảm giác như đang cầm mấy lá bài vậy.

Mở mắt ra để xác nhận thì tôi thấy đúng là mình đang cầm mấy lá bài thật, nhưng chúng đang được tôi lôi ra từ một cái lỗ trông như lỗ đen vậy.

Tôi kéo tất cả lá bài ra khỏi cái lỗ ấy xong thì nó tự thu nhỏ lại rồi mất đi.

Cầm trên tay là 10 lá bài nhìn khá giống với kích thước của lá bài Tarot.

Mặt sau của chúng hoàn toàn giống nhau, giờ tôi sẽ xem mặt trước của chúng.

Lật các lá bài lên thì tôi thấy đó là hình ảnh của những thứ tôi có được sau khi Gacha. Ảnh nền phía sau vật phẩm ấy có in các màu trắng, xanh lá, xanh dương tương đương với màu của ánh sáng ban nãy.

Tôi mạnh dạn đoán đây là cách thức biểu thị cho cấp độ hoặc độ hiếm của từng vật phẩm.

Do nó chỉ ghi màu thôi nên để kể từng cái sẽ khá dài

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net