Chap 25. Ra mắt không thuận lợi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuần rồi bận thi cuối kì nên không viết được. Để xem nào rảnh cố gắng bù thêm chap.

"[???]" sẽ được dùng cho các nhân vật quần chúng và các nhân vật chưa biết tên.

****************

*Mở cửa*...

- Đông khiếp! [Chloe]

Tôi quay trở lại công hội mạo hiểm giả vào sáng hôm sau theo lời chị kia để tiến hành kiểm tra năng lực.

Chỉ là không ngờ so với buổi trưa thì buổi sáng ở đây đông dã man, vừa mở cửa ra là màng nhĩ bị tra tấn rồi.

- Huh? Em đến rồi đấy à. Cứ lên thẳng tầng 2, phòng thứ 3 đếm từ ngoài vào trong bên tay trái, tranh thủ vô đó làm quen với mấy tân binh khác nhé. [Rina]

- Hiện tại bọn chị hơi bận chút nên sẽ tốn ít thời gian mới lên phổ biến hình thức kiểm tra được. [Rina]

-  Vậy em lên đây, lát gặp ạ. [Chloe]

Nhìn mấy chị ấy làm việc lưu loát lắm, chắc tại sáng nào cũng tấp nập như thế nên quen rồi.

Nếu không nhầm thì tôi có nghe được là ngoài tôi ra còn có những tân binh khác nữa. Trước hết cứ lên phòng đã.

À, nhân tiện để tôi tóm tắt chút buổi tối hôm qua và 1 chút sáng nay.

Tối qua sau khi về dinh thự thì trời cũng sẫm tối rồi nên tôi gửi phần bánh mới mua cho ông quản gia còn mình thì lượn vô bếp làm bữa tối.

Tối đó tính làm tô mì ăn vì nhớ hương nhớ vị thế là lấy bột ra nặn thành sợi mì giống bữa làm mì Ý, đúng lúc có ông bếp trưởng đứng kế nên tôi chỉ ổng cách làm mì sợi luôn.

Làm xong mì thì đến phần nước dùng, tôi bỏ gia vị với xương vô ninh rồi thay vì đứng chờ thì đi tắm.

Tắm xong thì vừa kịp giờ dùng bữa nên lấy nước chan vào tô mì luôn, ninh không đủ lâu nên ăn nhạt toẹt. Nhưng không ảnh hưởng mấy vì có ăn cho đỡ thèm là vui rồi.

Ăn xong thì tôi cùng Sara đi vệ sinh cá nhân, sau đó thì dắt nhau vô phòng tôi chơi như mấy bữa trước.

Đang lúc chuẩn bị quay Gacha thì có tiếng gõ cửa vang lên, cứ tưởng người hầu đem sữa tới nhưng không.

Đó là cậu lính tên Ardler, cái người được tôi tặng súng ý, tới xin lại khẩu súng. Tôi chả biết đêm hôm lấy súng làm moẹ gì nhưng thôi cứ thay đổi phụ kiện bên ngoài rồi đưa luôn. Tất nhiên là đã gỡ toàn bộ đạn ra.

Cơ mà tôi mặc đồ ngủ ra tiếp khách thì phải... Nó cũng khá mỏng nữa chứ. Sau này phải lưu ý về vấn đề ăn mặc rồi, còn là trai nữa đâu mà cứ phơi ra cho người ngoài nhìn.

Tạm biệt cậu ta xong thì tôi quay về giường tiếp tục công việc đập hộp của mình. Ngoài mấy cái lặt vặt ra thì tôi quay ra được 2 khẩu súng khác, Glock 19 và Benelli M4, 1 lục 1 shotgun thêm vô bộ sưu tầm sặc mùi thuốc súng.

Gacha xong thì tôi vệ sinh súng, chơi với Sara tí rồi cả 2 ngủ luôn.

Đến sáng nay vì hôm qua bên mấy người lính nhậu say bét nhè ra nên chả ai còn sức dậy tập cả nên được off 1 ngày.

Do có lịch hẹn khá sớm với bên mạo hiểm giả nên tôi dùng bữa sáng trước luôn rồi gửi lời xin phép đến Nam tước thông qua ông quản gia.

Nếu hôm nay về sớm được thì tốt vì chiều nay có buổi học của Sara và tôi thì không tin tưởng vào trình độ giảng dạy của ông gia sư kia cho lắm.

Quay về hiện tại.

- Phòng thứ 3 bên tay trái... đây rồi. [Chloe]

*Gõ cửa*...

- Xin phép. [Chloe]

Tôi gõ cửa để thông báo cho người bên trong biết trước rồi mới mở cửa bước vô.

Tôi đã rất mong chờ những tân binh giống tôi kia sẽ là những con người hoà đồng, thân thiện và đầy nhiệt huyết.

Cơ mà... việc gì đang diễn ra trước mắt tôi thế này?

- Mày nói ai ngu cơ?!! [???]

- Ở đây có tôi với cô đấy. [???]

Có tui nữa nè.

- Muốn đánh nhau? [???]

- Đầu chỉ suy nghĩ được đến đó thôi à? [???]

- Ờm... cho hỏi tí được không? [Chloe]

Nhiệt huyết thì có đấy, nhưng sao tôi thấy quan ngại thế này.

Trong phòng 1 nam 1 nữ, cậu trai kia thì ngồi ung dung trên ghế, còn cô gái kia thì đang nắm cổ áo cậu trai. Nhìn kiểu gì cũng giống sắp bem nhau đến nơi.

- Hả!? Cô là người giám sát à? Nhỏ thế. [???]

Người vừa nói là cô gái có hơi bạo lực kia. Mà theo tôi thấy cô ấy cũng chả cao hơn tôi là bao đâu, chỉ có vòng 1 là hơi vãi chưởng thôi.

Để dễ hình dung thì là thân hình học sinh riêng ngực là phụ huynh.

- À không, là tân binh đến đây để kiểm tra năng lực thôi. 2 người là...? [Chloe]

Sau khi để ý sự hiện diện của tôi thì cô gái kia cũng ngồi ngay ngắn lại.

- Tôi là Clyde, Clyde Harrison, chuyên dùng dao và cũng là tân binh như cô. Rất hân hạnh được làm quen. [Clyde]

- Gọi tôi là Chloe, hãy giúp đỡ nhau. [Chloe]

Tôi với cậu ấy bắt tay làm quen.

Nhìn kĩ lại mới thấy cậu trai trước mặt tôi đây cũng bảnh phết, tóc nâu, tuy rất trẻ nhưng rất ra dáng trưởng thành.

- Còn cậu này là... [Chloe]

- À, con nhỏ này là— [Clyde]

- Tôi tự làm! [???]

Gái đứa gì dữ vậy trời...

- Liza, hân hạnh. [Liza]

- Ờm... hết rồi? [Chloe]

- Chứ cô còn muốn gì nữa? [Liza]

- Chắc là không... cảm ơn. [Chloe]

Tôi không nhớ là mình có đắc tội gì với cô ấy đâu mà sao cứ cảm thấy ánh mắt cổ chứa ác ý khi nhìn tôi vậy nè?

Chắc vẫn đang điên do vừa cãi nhau nên thôi đừng đôi co làm gì.

- Để tôi nói cho. Tên đầy đủ của nó là Liza Keylen, con lai giữa Elf với người. [Clyde]

- Ohh! [Chloe]

Nhắc mới để ý, tai cổ đúng là nhọn hơn so với con người, tóc màu hạt dẻ. Cũng xinh nhưng cái nết hơi kì.

- Nhìn gì? Thích nhìn không?! [Liza]

- Rồi rồi, xin lỗi. [Chloe]

Ngắm tí gì căng.

- Xin lỗi vì đã để cô thấy cảnh gây gổ ban nãy. Nhưng thực ra tôi với nó là bạn thuở nhỏ với nhau, chỉ là đôi lúc có hơi bất đồng chính kiến thôi. [Clyde]

- Không sao, tôi không để ý. Mà bất ngờ thật, hoá ra 2 người biết nhau từ trước rồi. [Chloe]

- Hứ! [Liza]

Khổ với má này thật. Mà tôi cũng tìm chỗ ngồi xuống thôi chứ đứng hoài cũng mỏi.

Đầu của bả đang nóng như bếp gas thế nên tôi quyết định ngồi mé bên tay trái của cậu trai kia, cách xa cái bếp gas kia ra cho lành.

Khoảng thời gian sau đó tôi với cậu trai kia ngồi cười nói với nhau mà không để ý đến 1 thứ sắp sửa bùng nổ.

----------------

- Hoá ra cô ấy cũng đảm nhiệm vai trò xạ thủ à. [Chloe]

- Cũng? Cô cũng giống vậy à? [Clyde]

- Uhm. [Chloe]

Nói hết chuyện nên bọn tôi mới đánh sang bàn về cô gái bán elf kia.

- Thế cung hoặc nỏ của cô đâu? Chẳng lẽ cầm đá ném? [Clyde]

Sao ai cũng mở mồm ra là hỏi tôi có cầm đá ném không vậy?

Tôi rút khẩu M1911 ra cho cậu ấy xem. Dù hôm qua mới nhận được khẩu G19 nhưng tôi cảm thấy dùng khẩu ban đầu bắn vẫn êm tay hơn.

Tiện nói luôn giá của 1 viên 9x19mm Parabellum dùng cho G19 và 12GA cho Benelli M4 lần lượt là 4 mana và 12 mana.

Nhưng tôi nghĩ từ giờ trở đi không cần quá bận tâm vào mức giá của từng loại đạn nữa vì tôi có rất nhiều "thẻ cung cấp đạn dược".

- Cậu chỉ cần biết thứ này sử dụng giống như nỏ vậy là được. [Chloe]

- À uhm. [Clyde]

Cứ vậy cho lẹ, đỡ mất thời gian với công giải thích.

- Chúng ta có cùng nhiệm vụ là hỗ trợ tầm xa thế nên có gì giúp đỡ lẫn nhau nhé. [Chloe]

Suy đi nghĩ lại thì khả năng cao sắp tới chúng tôi sẽ đi chung với nhau thành 1 tổ đội, mà đã là đồng đội thì nên có sự đoàn kết. Vì vậy tôi hi vọng có thể làm lành được dù không biết mình đã làm gì nên tội.

- Tốt hơn hết cô cứ ôm chân cậu ta rồi lẽo đẽo chạy theo là tôi biết ơn lắm rồi, đừng có cản trở vì mũi tên của tôi không có mắt đâu. [Liza]

- Tôi chỉ muốn hòa thuận với cả 2 thôi mà? Có nhất thiết phải làm quá đến vậy không? [Chloe]

Tôi đã gỏ lời với thiện chí nhưng đối phương không hề quan tâm mà còn cố ý xúc phạm. Kiểu này coi bộ khó làm quen rồi đây.

- Làm quá?! Cô đang muốn kiếm chuyện với tôi à! [Liza]

- Không hề, sắp tới chúng ta là đồng đội của nhau nên tôi tin rằng thân thiết với nhau hơn thì sau này sẽ phối hợp ăn ý hơn. [Chloe]

- Cô không cảm thấy bản thân hơi bị thừa à? [Chloe]

- Thôi nào 2 người. [Clyde]

Con nhỏ này bị sao vậy?

- Cô hơi quá rồi đấy. Từ lúc bước vô phòng này tôi không nhớ là mình đã làm gì khiến cô tức giận mà sao cô cứ hạch sách tôi mãi vậy? [Chloe]

- Hạch sách cô á?! Không tự nhìn lại bản thân xem rồi hẳn nói chuyện. [Liza]

Cổ đứng phắt dậy chỉ tay thẳng mặt tôi rồi quát.

- Tôi như nào? Cô nói xem. [Chloe]

- Tôi nhịn nãy giờ coi như giữ mặt mũi cho cô mà giờ cô thích tôi nói thẳng chứ gì! [Liza]

- Thế giờ nói được rồi đấy, tôi đang nghe đây. [Chloe]

Tôi ngã lưng vào ghế, 1 chân vắt lên chân còn lại và nhìn thẳng vào mắt cô ta. Hổ không gầm mất công nó tưởng mèo nhà.

- Cả 2 nhường nhịn nhau chút đi! Cô đừng quan tâm cậu ấy nói làm gì. Còn cậu thì ngồi xuống đi hoặc tớ sẽ nói lại với ba mẹ cậu. [Clyde]

- Cậu không cần can ngăn, tôi muốn nghe xem cô ta nói gì về tôi. [Chloe]

- Sống đến giờ lần đầu tôi thấy người thích bị nhục mạ đấy. [Liza]

- Ôi trời 2 cái người này... [Clyde]

Bản chất của tôi là không bao giờ chịu thua ai cả, bất đắc dĩ lắm mới xuống thang nhằm giữ gìn mối quan hệ. Nhưng cô ta từ chối thì tôi biết làm gì ngoài làm 1 trận võ mồm?

- Cô không thấy bản thân có hơi lẳng lơ và sống bám à? [Liza]

- Cô nói ai lẳng lơ, ai sống bám cơ?! [Chloe]

Tôi mặc đồ kín mít cộng thêm 1 cái áo chống đạn hạng nhẹ thì lẳng lơ chỗ nào???

Tôi đập bàn đứng thẳng dậy, tay siết thành nắm đấm. Chỉ thiếu nước vồ tới tặng vài đấm làm quen.

- Không phải à? Vừa bước vào phòng thì đã dán mắt nhìn cậu ta, sau đó còn ngồi sát vào người cậu ta rồi cười đùa. Đây không phải là tìm cái chân để ôm à?! [Liza]

Lạy mẹ, mẹ không đi viết truyện thì đúng là phí phạm tài năng!

- Này nhé... Chào hỏi và giới thiệu nhau nếu không nhìn mặt thì cô muốn tôi nhìn đi đâu? [Chloe]

- Còn vụ ngồi gần nữa, ban đầu tính ngồi cạnh cô nhưng tâm trạng của cô có khác gì bếp lửa đâu nên sao tôi dám ngồi cạnh cô. Với cả tôi cũng ngồi cách cậu ta cả 1 cánh tay mà. [Chloe]

Tới nước này tôi chỉ còn cách ngồi phịch xuống ghế rồi lấy tay xoa thái dương thôi.

Tưởng như nào hoá ra cái đầu vẫn là của đứa trẻ.

- Giờ cô nói cái gì mà chả được! [Liza]

- Trời cho cô bộ ngực to tròn nhưng lại không cho cô cái đầu to chút. [Chloe]

Ngực to mà óc như quả nho. Kể ra cũng nể thanh niên kia thật, có thể chịu đựng được cô bạn này coi bộ không dễ dàng gì.

- Ý cô là sao? [Liza]

- Ý cô ấy là cậu ngu ý. [Clyde]

- Ê... [Chloe]

Ai mượn giải thích vậy?

- Được... Tôi với cô, ra ngoài nói chuyện. [Liza]

- Có gì nói ở đây luôn đi. [Chloe]

- Không, nói ở đây tôi sợ hư đồ đạc. [Liza]

Cô ấy tiến lên nắm lấy cổ áo tôi rồi buông lời thách thức đó.

- À... thèm đánh nhau thì nói thẳng. [Chloe]

- Thiếu nữ không dùng mấy từ thô tục như vậy. [Liza]

- Tôi không nghĩ trên đời này lại có thiếu nữ nào nắm cổ áo người khác đâu. [Chloe]

- Bà đây chưa ngán ai bao giờ đâu. [Liza]

- Chúng ta có điểm giống nhau rồi đấy. [Chloe]

Cái phòng giờ nồng nạc mùi thuốc súng luôn rồi.

- Hừm... [Liza]

- "Hừm"? Cô bỏ cái tay— [Chloe]

*Rầm*!

Cô ta túm cổ áo tôi rồi lôi từ chỗ tôi đang ngồi sang tận chỗ cô ta. Vì bất ngờ nên không kịp phản ứng thành ra bị ném thẳng xuống sàn, bộ chén trà trên bàn cũng bị tôi lôi theo rồi vỡ dưới đất.

Không ngờ con đó khoẻ thật!

- Đừng gây hấn nữa!!! Muốn tớ báo cáo lại cho ba mẹ cậu lắm à?! [Clyde]

- Thả ra! Muốn báo gì cứ báo đi, nhưng tôi hôm nay phải đập nát cái mặt còn phò kia ra để nó biết những ai không nên ve vãn!!! [Liza]

Đang trong cơn điên thì có bật cả loa thét vô tai nó cũng không lọt đâu. Tôi ghi nhận sự cố gắng của cậu ấy.

- Thả RA!!! [Liza]

Clyde vô tình để trượt 1 bên tay nên con điên kia thoát được sự khống chế liền lao về phía tôi luôn.

Do mò dậy kịp nên ả ngồi lên người tôi, vì đang ở thế hạ phong nên tôi chỉ có thể đưa tay ra đỡ.

Cũng may nó đánh chả có kĩ thuật gì mà chỉ đánh như mấy đứa con gái chuyên đi bắt nạt ở thế giới cũ của tôi.

Kiểu đè xuống rồi nắm tóc mà tát lấy tát để ý. Nên cũng dễ chặn.

Ngay lúc chân tôi vừa vòng qua được cổ của cô ta để chuẩn bị thực hiện đòn khoá tay thì...

*Rầm*!

Lần này thứ phát ra tiếng động là cái cánh cửa cơ.

- CHUYỆN QUÁI GÌ ĐANG DIỄN RA ĐÂY?!! [Avelen]

Tình huống bất ngờ nên cả 4 người, 8 con mắt, đơ ra nhìn nhau.

- CÒN KHÔNG MAU RỜI KHỎI NGƯỜI CÔ ẤY!!! [Avelen]

Lần đầu gặp cứ ngỡ hiền, ai ngờ 1 quát cả phòng im ru.

- Tsk... may cô cho đấy. [Liza]

- Ha... chậm 1 chút không biết ai nằm dưới đâu. [Chloe]

- THÔI NGAY KHÔNG?!! [Avelen]

- Dạ... [Liza/Chloe]

Nói thật chứ chị này tôi không dám bật nóc.

- Liza, ba mẹ em nhờ chị quan tâm em nhưng không đồng nghĩa với việc em muốn làm gì thì làm! [Avelen]

- Dạ... [Liza]

Đáng đời!

- Chloe! [Avelen]

- Có em!!! [Chloe]

- Rõ là chị bảo lên trên trước làm quen với mọi người mà giờ nhìn xem, cái quái gì vừa diễn ra đấy?! Em đang tính làm gì vậy? Không đánh không quen à?! [Avelen]

- Thì... ai biểu cô ta xúc phạm em trước chi, với cả người đánh trước là cô ta, em đã đánh lại được phát nào đâu. [Chloe]

Vừa rồi sơ suất thật, cứ nghĩ là cô ta không dám đụng chạm ai ngờ làm luôn 1 cú lau sàn với giẻ lau là tôi luôn.

- Haiz... Ngồi dưới mà cứ tưởng mấy đứa đang bay lắc trên này. [Avelen]

- Tốt hơn hết 2 đứa nên làm hoà đi, chuyện hôm nay chị xem như tranh chấp ngoài ý muốn, nếu còn lần sau thì chuẩn bị sẵn tinh thần cuốn gói đi. [Avelen]

- Vâng ạ... [Liza/Chloe]

Gây gổ đến cái mức bem nhau luôn thì làm gì có chuyện làm hoà dễ thế được. Nhưng tôi không nói ra đâu mất công ăn chửi tiếp.

- Trước khi vào việc chính thì để chị nhắc nốt cái này. [Avelen]

- Bộ chén trà đó vỡ hết rồi, 5 đồng bạc, mấy đứa muốn tự gom vô trả hoặc trừ vào tiền thưởng nhiệm vụ thì tùy mấy đứa. [Avelen]

Tự nhiên rước hoạ vào thân.

- Chắc tớ chết mất... thề với ba mẹ tự ra ngoài kiếm tiền mà chưa kiếm được đồng nào đã phải nộp 5 đồng bạc rồi... [Liza]

- Không cần lo đâu, vụ ẩu đả ban nãy tới tai phụ huynh cậu thì cũng đủ chết rồi. [Clyde]

- Thôi đừng nói mà!!! [Liza]

Cái dáng vẻ chó điên ban nãy đâu rồi? Mà thôi, cái đầu hạ nhiệt được là tốt rồi.

- Số tiền đó em đóng thay bọn họ. Chỗ nộp ở đâu vậy ạ? [Chloe]

- Chắc chưa? 5 đồng bạc lận đó, tuy không phải quá nhiều nhưng cũng khá đáng kể với cái nghề mạo hiểm giả này. [Avelen]

- Chỉ là chút tiền thôi, với cả em làm nghề này vì đam mê mà. [Chloe]

Có tiền thở câu nghe mát tai thiệt!

- Hmph~ nếu em đã nói vậy thì thôi. Lát nữa cứ xuống quầy lễ tân nộp là được. [Avelen]

- Việc đền bù bàn xong rồi, không phải chị nói có việc chính ư? [Chloe]

- Giờ nói liền đây. [Avelen]

Nói rồi chị ấy đứng né qua 1 bên nhường đường cho người phía sau bước vào phòng.

- Chị xin được giới thiệu người sẽ giám sát lần kiểm tra này của mấy em! [Avelen]

— Mẫu chuyện nhỏ về tối qua —

<<Khu phòng ngủ chung của đội kỵ sĩ>>

- Nào anh bạn, biết nhau cũng chục năm rồi nên là mượn tí có sao đâu. [???]

- Có cái quần què! Tôi mới vô có nửa năm thôi! [Ardler]

- Tôi nói cậu này. [Gideon]

- Thôi đừng nói, súng của tôi, ai mà không biết mấy người đụng vô cái gì thì hư cái đấy! [Ardler]

Cậu lính trẻ quyết chết không buông khẩu súng trong tay mình ra.

Vốn dĩ cậu chỉ muốn đem nó theo để ôm mà vừa đặt lưng xuống giường thì cái đám đi nhậu ấy cũng vừa về.

- Cậu hư quá nha~ [Gideon]

- TỞM QUÁ! [Ardler]

Mấy người kia cũng say bét nhè rồi nên cái gì nghĩ trong đầu thì cũng phun hết ra luôn.

- Công sức mọi người góp vô, cậu làm thế là không được rồi. [Gideon]

- Cái này... [Ardler]

- Thế cho mượn nhé, yên tâm mỗi người chỉ sờ chút thôi. [Gideon]

- Vậy chắc được... nhớ đấy, 1 CHÚT thôi. [Ardler]

- Yên tâm, "chỉ 1 chút". [Gideon]

Cậu ta dù không muốn nhưng cũng phải đưa cho mấy người kia.

Ngay khi vừa nhận được hàng liền bu lại nghịch hết chỗ này đến chỗ nọ, tháo cả bộ phận bên trong súng ra lúc nào không hay. Chỉ tháo chứ không lắp.

Chơi 1 hồi chán rồi lăn ra ngủ luôn, để lại 1 người bần thần ngồi nhìn đống linh kiện rơi vãi dưới đất.

****************
3k4 từ

Nói 1 chút về thay đổi trước rồi hẳn up ảnh súng sau.

Suy 1 thời gian delay khá lâu thì tác quyết định sẽ bỏ bớt những yếu tố bên ngoài (như kiểu nhân vật game ý [trừ nhân vật từ game Girl's fronline]), cách gọi ma thuật là Art cũng bỏ luôn. Nhưng tên chủng loài thì vẫn giữ, dù sao chỉ bỏ bớt chứ có bỏ hết đâu( ͡° ͜ʖ ͡°)

Hi vọng đây là lần thay đổi cuối cùng 🐧

*G19:

*Benelli M4:

(Tác không chắc sau này vẫn có thể up ảnh súng có tùy chỉnh phụ kiện hay không vì app có giới hạn súng, ko phải khẩu nào cũng có mặt)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net