Ngẩng đầu lên là bầu trời xanh thẳm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ thành phố tấp nập, anh từ bỏ tất cả, công việc gia đình nhà cửa, bạn bè, các mối quan hệ, trên tay chẳng có gì ngoài 1 số giấy tờ tùy thân, số tiền bản thân giành giụm được trong mấy năm làm công chức nhà nước anh lên xe đi về vùng quê nghèo khó.
Đẩy cánh cửa gỗ mục vì mưa gió, căn nhà hoang bụi bặm rộng chừng 50m². Bắt tay vào lau dọn 1 mình, làm đến tối muộn vẫn chưa xong, anh nằm ngay lên cái tấm gỗ đã được lau sạch và ngủ đến sáng. Đêm gió lạnh thổi rít vào, tiếng ếch nhái kêu ing ỏi báo hiệu mùa mưa sắp tới làm anh không ngủ nổi. Anh ngồi ra đầu hè, gió thổi táp vào mặt những mát lạnh. Anh nhớ cậu ấy, cậu sinh viên mới ra trường làm anh say đắm, rồi lại vội ra đi mang theo bao yêu thương của anh chỉ để lại những nỗi nhớ chưa ngoai.

Sáng. anh dọn dẹp đến gần trưa mới xong rồi đi tìm quán ăn quanh khu chợ làng, cả khu chợ đơn xơ bán vài loại xôi cháo hay chè, anh mua lấy vài cái bánh ngọt ăn tạm rồi đi hỏi cửa hàng bán đồ làm nông. Khi mua được đủ dụng cụ cần thiết, anh về cái mảnh vườn rất to, rộng chừng 1ha bắt đầu đi làm cỏ và vỡ đất. Mùa mưa, đất mềm nên dễ vỡ, chỉ có có là mọc khá cao, anh dùng liềm gặt cỏ cả buổi mới xong rồi nhổ gốc cũng mất cả tối. Mệt mỏi, anh đi tắm, nhà tắm mạng nhện chăng đầy cũng đã được quét dọn sạch, anh xả nước đi tắm rồi vào ăn bánh mua lúc sáng. Cả ngày dài mệt mỏi được nghỉ ngơi làm anh thấy thoải mái. Bố mẹ anh may là chưa bán đất bán nhà, từ lúc anh còn nhỏ đã đi lên thành phố kiếm sống, trời phù hộ thế nào giầu lên nhanh chóng, nhưng lại quên mất căn nhà mảnh đất này.

Ngày thứ 3, anh dậy sớm đi mua ít đồ dùng trong nhà, mua mấy bóng đèn mới thay vào những cái đã hỏng, mua nồi cơm điện, mua gạo, mua mấy cái bát đũa đơn giản để trong nhà, mua thêm cái ổ khóa cửa, thêm mấy gói hạt giống hoa cánh bướm, hoa ly và cả các cây su hào con bé bé. Tiền anh gửi hết vào ngân hàng ở tận trên huyện, cũng may vùng nông thôn này cũng hiện đại hóa nên anh may mắn tìm r 1 cái ngân hàng, chỉ cầm trên tay đúng 2 triệu, anh quay về nhà làm đất và bắt đầu gieo trồng các hạt giống.

Xung quanh bắt đầu để í đến sự có mặt của anh, nhiều người lớn xung quanh nhận ra anh, những người trẻ thì không, những người bạn thân ở đây cũng không còn nhớ, chỉ duy nhất 1 người. Lúc rời đi anh đã học xong lố 5, cậu bé kia mới chỉ học lớp 1, nhà 2 người cách nhau 30 bước đi bộ. Bố mẹ cậu nhận ra anh, anh cũng nhận ra cậu, cậu cũng nhận ra anh quá tốt rồi, ít nhất là anh lại có 1 người bạn ở chốn này.
Chiều anh nấu cơm rủ cậu bạn kia sang, 15 năm làm con người thay đổi cũng không ít anh đã 26 tuổi cũng đã từng mấy năm làm công chức nhà nước, cậu mới 22 tuổi, tốt nghiệp đại học nhưng chưa có việc làm.
-Em chưa xin được việc làm hả
-Vâng ạ, chắc em về làm nông giúp bố mẹ em thôi.
-Vậy rảnh qua giúp anh nhé.
-Vâng ạ
-Có phiền em không
-Không, bố mẹ em trồng lúa cả nuôi lợn gà nên ko tốn nhiều thời gian anh làm gì.
-Nói ra đừng cười anh nhé.
-Không, có gì mà ngại
-Anh trồng hoa, trồng các cây ngắn ngày nữa.
-Hoa à, em chỉ xợ em không biết kĩ thuật trồng hoa thôi.
-Anh biết mà, anh sẽ bảo em dần dần.

Rồi cứ sáng sáng, anh bón thuốc kích thích mọc rễ, cậu tưới nước, đến trưa, 2 anh em đi nấu cơm ăn. Chiều đến lại tưới nước, làm cỏ. Chả mấy chốc đẫ đến mùa xuân, xu hào cũng thu hoạch được mấy vụ, hoa cánh bướm bắt đầu mọc nụ liti. Cậu phụ gia đình gieo mùa lúa mới, đàn lợn đông đúc cũng bắt đầu bán đi gần 1 nửa, đàn gà cũng bán chỉ còn lại những con to đẹp nhất. Anh bắt đầu đi tìm những đầu ra cho ruộng hoa. Bà con lối xóm đi qua thấy hoa đẹp đều đặt mua 1 bó. Đến khi hoa nở rộ, nhiều người đến thu hoạch hoa rồi đưa anh tiền. Chạm xuân, còn lại 2 luống hoa nở muộn, anh mua giấy mua dây về gói từng bó mang tặng bà con xung quanh, cái bó hoa đẹp nhất, anh mang sang bố mẹ cậu
Những người nhận được đều cảm thấy rất vui. Số tiền kiếm được anh lại mua thêm hạt giống, phân bón rồi cầm 1 ít số còn lại để vào ngân hàng.

Qua năm đầu tiên khó khăn, những năm sau càng ngày càng thuận lợi. Anh bây giờ đã 30 tuổi, cậu cũng đã 26, 1 lần bố mẹ anh biết chuyện con trai sau khi bỏ đi về quê trở thành 1 nông dân thành đạt. Ông bà đánh xe về, nhìn lại căn nhà vẫn thế nhưng sạch sẽ, sửa sang lại vững chắc hơn nhìn đến rơi cả nước mắt.
Vào trong nhà vẫn như xưa nhưng khang trang hơn nhiều lần, kỉ niệm như ùa về thật khiến con người xúc động.
Anh và cậu đang ở vườn, nhìn ngắm ruộng hoa cánh bướm đủ màu sắc rộ lên tươi thắm, ngồi dựa lưng vào gốc cây bàng rợp bóng, cậu ngại ngùng nói
-Em nghĩ em là gay anh ạ
-Có lẽ em đang thích ai đó
-Vâng, em yêu anh
-Uhm, anh cũng yêu em
-Anh có chê em quê mùa không
-Anh thành đạt hơn em về làm nông nên anh quê mùa hơn em
-Vậy là tốt rồi
-Uhm tốt quá rồi.
Anh hôn cậu 1 cái rất sâu, chả ai hiểu đc cảm xúc của 2 người lúc này, từ xa bố mẹ cậu nhìn thấy, họ nhớ lại cậu bé năm xưa từng bị mk ép đến nỗi phải tự tử, chàng trai kia sao lại giống như thế, 4 người 8 mắt nhìn nhau, anh giật mình lo xợ, cậu hoang mang, còn 2 ông bà đứng mìm cười ra hiệu về phía căn nhà rồi bỏ đi, anh thở dài nhìn lên bầu trời trong xanh đầy nắng gió, cảm giác yên bình đến lạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net