Chương 25: Độc đấu bầy sói (3).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Thất Sắc Lòe Loẹt.

Thay vì đau đớn, nàng thà đấu với bầy sói một trận, biết đâu có thể lấy lại hai cây dược thảo.


Nghĩ vậy, mắt phượng của Nam Cung Phượng Tuyết ngưng thần, gắt gao nhìn chằm chằm Lang Vương, tại thời điểm không ai chú ý lặng lẽ bẻ một nhánh cây cầm sẵn. Hiện tại thân thủ nàng không thể lấy nhánh cây làm kiếm, nhưng có thể cùng sói vật lộn.


Lang Vương bên dưới nhìn thấy Nam Cung Phượng Tuyết mắt tràn đầy sát ý, lập tức ôm giỏ thuốc thối lui. Cùng lúc, mấy con sói trưởng thành đứng chắn trước Lang vương, cùng Nam Cung Phượng Tuyết giằng co.


Quyết định cùng bầy sói chiến một trận, Nam Cung Phượng Tuyết tràn đầy khí thế, sát khí không hề che dấu cứ như vậy phát ra trước mặt lũ sói, đọ phân với chúng.


Nam Cung Phượng Tuyết một thân khí thế, bầy sói dưới tàng cây cũng không hề kém cạnh, cùng nàng giằng co. Khí thế càng ngày càng mạnh, khí tràng càng lúc càng lớn. Đột nhiên, khí trên người Nam Cung Phượng Tuyết dâng lên, thừa dịp này, Nam Cung Phượng Tuyết chuyển động.


Cầm nhánh cây, bàn tay ngọc nhẹ giơ, từng mảnh lá cây phiêu tán tỏa ra, giống như thiên nữ tán hoa hướng bầy sói bay đến. Nhìn lá cây nhẹ bay kia, ngay lúc tiếp cận bầy sói lại hóa thành lưỡi dao sắc bén, trong nháy mắt bắn vào người bọn chúng.


Tức khắc, từng đợt sói tru truyền đến, bầy sói xám bạc bên dưới trên thân điểm đầy vết máu.


Nam Cung Phượng Tuyết động tác nhanh lẹ, bầy sói cũng không hề chậm, lúc nàng bắn lá cây về phía chúng, mấy con sói trưởng thành đứng trước mặt Lang vương đồng thời bật chi sau, nhào tới Nam Cung Phượng Tuyết ở đại thụ.


Nhanh như tia chớp, khi Nam Cung Phượng Tuyết giơ nhánh cây ra, một con sói xám đã bổ nhào tới trước mặt nàng. Hai móng chụp phía trước, duỗi đến trước ngực Nam Cung Phượng Tuyết.


Vuốt sói gần trong gang tấc, Nam Cung Phượng Tuyết cả kinh, vội vàng lui một bước, khó khăn lắm mới né được một trảo, đồng thời nhánh cây trên tay liền động hướng tới đầu sói bổ xuống.


Nam Cung Phượng Tuyết luôn biết bầy sói không dễ đối phó, cũng biết bầy sói là quần thể giỏi nhất trong việc phối hợp đoàn đội. Mới vừa rồi phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn, mấy chi sói đồng thời nhào tới đại thụ, chúng lợi dụng lúc Nam Cung Phượng Tuyết không thấy rõ ràng liền biến hóa vị trí, con này chồng lên con kia leo lên cây.


Từng con từng con dẫm lên người con trước, thẳng đến khi nhảy được tới Nam Cung Phượng Tuyết, lập tức tiến hành lần công kích thứ nhất.


Nam Cung Phượng Tuyết dùng nội lực đánh rớt con sói trên người, tức khắc quăng nó xuống đất, rơi phịch một tiếng thật vang.


Nhìn chính mình một chiêu đắc thủ, Nam Cung Phượng Tuyết nghĩ tới rút lui khỏi chỗ đại thụ, thân mình vừa động, bên sườn một đạo kình phong đánh tới, làm nàng không thể không xoay mình che chở phần eo.


Không ngờ quay đầu, cổ nàng vừa vặn ở trước nanh sói, nhìn nanh sói trắng đục, Nam Cung Phượng Tuyết trong lòng cả kinh, nhưng không hoảng loạn. Nàng không chút hoang mang đảo thân một cái, chân trái đá trúng bụng sói.


Phịch một tiếng, con sói thứ hai rơi xuống đất, bật lên cả cọng cỏ. Lang Vương nhìn Nam Cung Phượng Tuyết liên tiếp đả thương hai cấp dưới của nó liền không vui. Chỉ nghe nó "Ô ngao" một tiếng, hơn mười con sói trưởng thành trong bầy lại đi ra, vây quanh ở đại thụ không hở một khe.


Lang Vương hiểu rằng, lúc trước chúng đơn độc chiến đấu không thể làm tổn hại Nam Cung Phượng Tuyết, giờ bắt đầu liên hợp lại, khiến Nam Cung Phượng Tuyết hai mặt giáp công.

Thất- 2.31am 18/5/19. Thường Vân Các.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net