Úa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Pháo hoa sáng ngời rồi sẽ lụi tàn,
Nắng đẹp đến mấy rồi cũng vụt tan.
Biển xanh rộng lớn cũng sẽ ngột ngạt,
Ta cố đến mấy cũng chạy không ra.

Ta nguyện ý chấp niệm với đời,
Cũng chấp niệm mai táng nơi đây.
Mai đi cái tuổi xuân sớm tàn,
Táng đi cái hi vọng đã tan.

Ký ức ôm ấp ta vào lòng,
Gắn bó, chống đỡ ta đi tới.
Nhưng lý trí như đại dương vắng lặng,
Con tim cũng như sóng cuộn biển gầm.

Hỡi ơi ngọn gió nhẹ,
Thổi bay ta, hãy cuốn đi ta.
Hỡi ơi giọt lệ ấm,

Ẩn người với mưa để trốn khỏi đời.

Ta trốn tránh khỏi ánh nắng ban trưa,
Ta hòa mình với hoàng hôn xế chiều.
Ta tạm biệt ánh rạng đông rực rỡ,
Và treo mình nơi đầm lầy thâm thẳm.

Ta thèm khát chút lòng người bố thí,
Hèn mọn giấu chút ánh sáng cuối cùng.
Muốn giương cánh mà ôm ấp mặt trời,
Lại tham luyến cái lạnh nơi vực sâu.

Cầu xin người, cho ta chạm vào nắng,
Cầu xin người, đừng thương hại lấy ta.
Này người ơi, đừng vì ta dừng lại,
Đừng vì giọt lệ lăn mà mềm lòng.

Ta nguyện lấy máu ấm tưới hoa tươi,
Ta nguyện lấy thân thể nuôi hoa lớn.
Ta nguyện hiến lòng ta đến cuối cùng,
Nhưng lá rồi sẽ úa, hoa cũng tàn.

Và đó là ngày ta lưu đày nơi tịnh thổ."

8:50 - 18:00 (20/1/2023)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net