MÙA THU.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 15/9/2021. Trở về sau một ngày dài bận bịu trên con đường theo đuổi ước mơ của mình.

Mùa thu đối với tôi thật tuyệt vời. Tại sao anh lại nói vậy ư?

Bởi vì tôi thích không khí dịu mát, tiết trời ôn hoà, cây cối thì đều chuyển sang gam đỏ,cam,vàng... Hoàng Khoa thích cái cách mà những chiếc lá bị làn gió thổi bay rồi đáp đất trong im lặng.

Và cuối cùng là em-Lan Ngọc, người đã cho tôi thấy cảm giác chìm đắm và lạnh lẽo là như thế nào! Hôm đó là một ngày đẹp trời của mùa thu, tôi lặng lẽ rảo bước vô tư trên con đường quen thuộc nơi tôi sống.

Bầu trời hôm đó được một dải lụa xanh trải đến tận chân trời, chỉ có vài đám mây bông bềnh trôi nhẹ nhàng từ tốn. Phố xá không mấy đông đúc, bởi đã hết tháng du lịch và nơi tôi khá vắng người sống.

Những điều đơn giản như vậy cũng đủ làm tôi vui sướng đến lạ kì, trong lòng tôi lúc nào cũng dấy lên một ý nghĩ "nhất định phải đi dạo".

Tôi cứ đi mãi như vậy đến chỗ quen thuộc của tôi, nơi tôi có thể thưởng thức quang cảnh tuyệt vời, nơi tôi có thể nở nụ cười thật sự mà không phải gượng ép, nơi tôi nghĩ mình có thể hoà chung làm một với thiên nhiên xung quanh, nơi tôi có thể mở lòng đón nhận tất cả những làn gió dịu nhẹ lẫn rít gắt vào lòng.

Lạ thật, tôi đã từng muốn chiếm hữu mọi thứ ở đó thành của riêng, có thể sẵn sàng đuổi mọi người xung quanh đi để giữ cho mình bản thân. Buồn cười thật đấy! Tôi đến nơi ấy và tôi đã thấy Lan Ngọc- người con gái đang ngồi đọc sách. 

Hôm đó,em mặc một bộ váy dài màu trắng quá đầu gối cùng chiếc áo khoác có vẻ khá mỏng, mang theo một cái túi nhỏ cùng quyển sách. 

Tôi tiến lại gần hơn và ôi, gương mặt của em có phải được trời ban? Một gương mặt đẹp với những đường nét ánh lên vẻ dịu dàng,đơn thuần làm tôi lưu luyến mãi. Đôi mắt của em ấm áp và toả sáng đến lạ thường, tôi sẽ yêu nó mất thôi. Mái tóc của em dài ngang lưng, chúng có màu đen tuyền kì lạ đến huyền bí, thật là đẹp.

Em bỗng đứng lên,cùng lúc đó,một cơn gió nhẹ thổi qua khiến tóc và chiếc váy em mặc thoáng bay theo làn gió. Một viễn cảnh thật đặc sắc. 

Hóa ra tôi và em cũng có rất nhiều người bạn chung, qua lời kể của họ có thể thấy gia đình em là gia đình khá giả bậc nhất Hà Nội, còn tôi thì sao, một rapper chả ai biết đến cũng chả ai quan tâm...

Nhờ những cuộc đi chơi chung với bạn bè, tôi và em trở nên thân thiết hơn, càng tiếp xúc với em, tôi càng thấy em đẹp hơn. Lan Ngọc luôn là người lắng nghe những bản nhạc của tôi, lắng nghe tôi tâm sự , cũng càng khiến tôi mê em nhiều hơn nữa.

Nhờ em mà tôi có đc thành công như bây giờ, một nam rapper có tiếng trong showbiz. Có thể nhận ra dù cả thế giới có quay lưng lại với tôi đi chăng nữa, em vẫn sẽ ở bên tôi lúc khó khăn nhất.

Hôm nay, ngày 15/9/2022, cũng là kỉ niệm 1 năm tôi và Lan Ngọc gặp nhau, lấy hết dũng khí để tỏ tình với em. 

Nhưng ông trời biết trêu ngươi người khác thật đấy. Hôm đó tôi hẹn em ở một công viên gần nhà, lấy hết dũng khí để có thể gặp em nhưng điều tôi thấy được chính là cảnh em ngã khụy xuống ghế rồi từ từ mất đi , đau thật đấy. Tôi buông bỏ tất cả chạy đến gần em, chỉ mong còn chút hi vọng nào đó mang em trở lại, nhưng đáp lại tôi chỉ là cơ thể đã lạnh dần đi. 

Thì ra em mắc bệnh ung thư máu, đây là căn bệnh di truyền từ đời ông ngoại , đến mẹ rồi tới em. Em lẳng lặng chịu những cơn đau dày vò mà không nói với bất cứ ai. 

Ngốc thật đấy, em mang hạnh phúc tới cho người khác, rồi lại ôm nỗi bất hạnh một mình.Ngày tang của em, tôi không đến. Chỉ lẳng lặng ngồi lại ghế đá em đã ngồi một năm trước. 

Em đi thật rồi sao, tại sao lại là hôm đó, cái hôm ông trời đã đưa em tới với cuộc đời tôi. Không có em thì sao có một Karik như bây giờ. Em đi thật rồi, để lại tôi với ôm mộng mối tình này, thực hiện được ước mơ thật đấy, nhưng lại đánh mất em....

------------------------------------------------

Tác giả: minhchouuu1911


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#karik