Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày có anh, buồn chẳng có. Chỉ toàn những niềm vui.

Ngày có anh, mọi nẻo đường ta đi đều có tiếng cười.

Ngày có anh, em chẳng phải lo vấp ngã hay lạc lối vì đã có ánh mắt anh dõi theo từng bước chân, có anh nắm tay dẫn em đi.

Ngày có anh, .... giờ đây chỉ còn là 1 mảng kí ức nhạt nhòa!

Em phải tự bước đi một mình, một mình chạy xe qua những góc phố ta từng qua. Trên những con đường ấy, em có thể thấy bóng dáng anh thấp thoáng đâu đó. Cơn gió kỉ niệm lại thổi qua, mang tất cả những gì em cố chôn vùi nó trở về.

"Thôi mày ạ, đùng cố níu giữ nữa. Anh ấy không phải của mày nữa đâu! Mày phải cố sống làm sao để anh ấy thấy hối tiếc khi bỏ rơi mày chứ!" Cố gắng quên thì lại càng nhớ. Tự nhủ lòng bao nhiêu lần thì bấy nhiêu lần thất vọng.

....

"Cảm ơn anh vì những kỉ niệm đẹp ấy! Mong anh sớm tìm được nửa kia vừa ý!"

....

"Ngày không anh đã qua rồi! Giờ đây tôi đã tự tìm được cho mình hạnh phúc. Anh. Cuối cùng cũng đã quên được anh!"

P/s: Đây là lần đầu mình viết truyện dài. Có gì sai sót mong các bạn đóng góp ý kiến để mình có thể hoàn thiện hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net