Chương 9: Ng thừa kế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó sau khi xử lý xong ả ta thì lên xe trở về ngôi lâu đài nguy nga của mk. Bước vào nhà nó như 1 bà nữ vương. Tất cả đều cuối đầu chào cung kính. Trong sảnh có 1 ng đàn ông trung niên đang vui vẻ uống trà nhìn nó đang đi lại ngồi đối diện ông
- Đúng là con gái của ba mà. Chỉ có con ms giải quyết dc mọi chuyện_ ông cưng chiều đứng lên lại quầy rượu rót cho nó 1 ly rượu vang đỏ nói
- Con mà. Ba đấy lúc nào nhẫn nhịn riết mốt chắc con phải phái ng theo dõi ba qá.  Để có zì cứu cho lẹ_ nó lắc đầu ngao ngán cầm ly rượu nói
- Zậy sao. Nè ba có đề nghị này_ Ba nó thì thầm
- Chuyện zì. Con nói trc nha chuyện ba chuyển tài sản bắt con quản lý cty là con ko chịu á_ Nó liếc xéo nói
- Con gái à. Dù zì con cũng 18t rồi chứ có ít zì. Ba chuyển nhượng 90% tài sản cho con là chuyện đương nhiên. Còn nữa nha ba cũng đã 37t rồi chứ có ít ỏi zì nữa. Ba mún nghỉ hưu sớm để đi du lịch_ Ba nó như con nít giương đôi mắt cún già nhìn nó. Vâng ng tàn độc nhất Ai Cập đây sao. Ng đã từng giết ng bằng những hình phạt đây sao. Sao h như con mèo zậy tr
- Thui dc sòi. Con mà ko nhận lời chắc ba nang nỉ tới tối wá. Thui con đi shopping đây bye ba iu_ nó nói sòi chuồng đi lun
Trên dg nó phóng chiếc siêu xe Ferrari thân yêu của mk trên con dg và thắng gấp tại 1 hãng quần áo hàng hiệu. Nó đậu xe trong bãi vì ăn mặc giản dị nên khi bước vào trong ai cũng nhìn khinh bỉ. No nhìn ngắm đồ đạc 1 chút zòi đi cùng 2 cô nhân viên chỉ lia lịa vào những thứ mk mún mua.
- Chà lâu zòi chưa tậu đồ. Hôm nay tát cả là của mk_ Nó vừa đi lại chỗ thử giày 2 tay đan vào nhau sung sướng nói.
Lúc thử giày cũng bị trục trặc nữa. Tự nhiên ở đâu 1 cô gái ăn mặt mo mấy là lòe loẹt đi vào chảnh chọe nhìn đôi giáy nó đang định thử nói
- Tôi mún đôi đó_ Cô ả nói chỉ vào đôi giày của nó

- Dạ đây là đôi giày duy nhất vô này đã chọn zòi_ cô gái nhân viên nói
- Người như cô ta có đủ tư cách để sử dụng hàng của các ng à. Các ng ko thấy hãng của mk bị hạ thấp sao. Con ả nhà quê này sẽ làm ô quế nơi này mất
_ ả nói trợn mắt nhìn nó
- Cô nói ai thế. Cô nghĩ cô là ai mà dám bốc mẻ tôi_ Nó nhìn cô ả nói
- Dựa vào tiền bạc là tôi hơn cô zòi. Ko những zậy. Đây là thẻ vip của hãng tôi có quyền ưu tiên_ cô ả ngang ngc móc ra 1 tấm thẻ vàng nói
- Cô gái này nhìn cô lúa thế thì thui chọn cái khác đi chứ mấy thứ này cũng ko hợp vs cô_1 nhân viên hùa theo
- Cô ta có. Chắc tôi ko có nhỉ. Ko những có thẻ mà các ng xem thẻ này là zì_ nó nói trong bóp móc ra 1 cái thẻ trên đó có ghi hàng chữ mạ vàng chủ tịch hãng VK
- Cái thẻ này chắc có thể mua dc tất cả các món hàng ở đây chứ_nó nhếch miệng nói
- Chẳng lẽ cô là....._cô ả hốt hoảng nói
- Chính xác tôi chính là ng thừa kế VK và tập đoàn Desk. Các ng hãy nhớ rõ tên tôi là Chanh Lik_ Nó nhìn tất cả tợn mắt chỉ và mặt cô ả nói
Họ lập tức chuyển từ cái mặt hớn hở thành cái mặc ms vừa đi đám ma về hãm tài sao đó hướng đến nịnh nọt nó
-Ôi chủ tịch. Ng thk đôi này sao tôi có thể tặng người_ cô ả nịnh lìn ôm tay nó nói. Bít nó là ng ko nên đụng chỉ nên nịnh
- Ghê qá ng cô toàn vi khuẩn lây bệnh ko. Cô chờ về nhà ăn xi. Đi. Còn nữa các cô bị sa thải tháng này ko dc đồng nào_  nó đẩy cô ta ra như đẩy tà phủi phủi như mk vừa lỡ chạm vào 1 thứ rất kinh khủng nhìn cả đám nói rồi nó xách túi đi về lun ko qay lại mà lấy đồ mk ms ưng ý lun


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#như