ba;

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cuộc gọi của gã cùng ai kia bên đầu dây kéo dài không lâu thì có một người mặc vest và đội mũ che kín mặt đến tìm gã, trên tay hắn ta cầm một xắp tài liệu được bao bọc cẩn thận và đưa cho gã. Hanma nhận lấy chúng rồi khép cửa lại, vừa tiến về phía Kisaki vừa gỡ chúng ra xem - hóa ra bên trong đó là toàn bộ thông tin cá nhân của em và về gia đình của em. Gã ngồi xuống cạnh Kisaki làm em sợ hãi, em lo lắng xích xa gã hơn rồi chôn mình vào một góc của chiếc giường to lớn này.

Hanma lướt mắt qua từng hồ sơ lí lịch của em, trên mặt gã hiện rõ vẻ thích thú bệnh hoạn.

"Con cũng thông minh phết nhợ!" Hanma tấm tắt khen.

" Ai là con của chú? Cháu đã đồng ý từ bao giờ đâu!" Kisaki lớn tiếng quát lại, đây là lần đầu tiên em dám quát lại cả người lớn tuổi hơn em.

" Bé cái mồm lại thôi, người ngoài nghe tưởng ta không biết dạy dỗ con cái!" Gã nhìn em, ngón trỏ cái đưa lên giữa môi như hàm ý bảo em nên im lặng.

Kisaki nghiến chặt răng, có chết em cũng không đời nào nhận Hanma làm "bố" của mình. Dù cuộc đời em đã có một ông bố tệ hại nhưng em nghĩ mình đã quen với nó và sẵn sàng bỏ mặc mà không có sự thay mới nào, em càng không muốn một kẻ vừa có "tiền án" lại trở thành một mảnh trong cuộc đời của em. Gã vẫn còn trẻ lại còn có sự nghiệp mà ai ai cũng mong ước, em không thể ích kỷ để mặc gã bỏ bê sự nghiệp về em - ít nhất là em nghĩ vậy

Nhưng em vốn đã nghĩ ra ý định thoát khỏi đây hay xa hơn là tố cáo gã cho cảnh sát, dù có là kế hoạch gì thì em vẫn phải đợi gã hành động trước. Nếu như tính toán của em không sai thì gã sẽ sớm làm giấy tờ giả chứng minh quan hệ huyết thống giữa em và gã trước khi cuối tuần này, vì em nghĩ rằng bố mẹ em sớm muộn cũng sẽ nhận ra sự mất tích của con trai mình và đến báo tin cho cảnh sát.

" Đúng như con nghĩ, bố mẹ thật đã gọi điện cho cảnh sát và phía bên đó đang ráo riết truy tìm con!" Hanma bất ngờ lên tiếng, gã đoán trúng ngay một phần kế hoạch của em mà không cần liếc qua nhìn biểu cảm của em sẽ ra sao.

Thấy Kisaki vẫn im lặng, Hanma nở nụ cười bất lương rồi bồi thêm một "nhát dao chí mạng" vào kế hoạch vốn hoàn hảo em đã vạch sẵn.

" Tao sẽ không để cảnh sát tìm đến đây và mày cũng không có cơ hội gặp bọn cớm đó để tố giác tao, nên đừng có vọng tưởng xa vời, con trai ạ!"

Kisaki vẫn bình tĩnh, em biết nếu giờ trở nên hoảng loạn thì rất có thể đó là "liều thuốc" giúp gã trở nên "hưng phấn" như vừa tóm được cái đuôi của em.

Dứt lời, gã ngồi dậy rồi đem hết tất cả tài liệu ra khỏi phòng, trước đó còn không quên dặn dò: "Quần áo trong tủ đồ, nếu muốn tắm rửa thì cứ tự nhiên. Dù sao từ giờ trở đi đây cũng sẽ là phòng của con!"

Tiếng đóng cửa vang lên, Kisaki mới dám thở ra một cách nhẹ nhõm. Em thật sự sợ cái cách gã liếc nhìn em, sợ những cử chỉ của gã và cả cách nói chuyện thân thiết không dành cho hai đối tượng vừa mới gặp nhau cách đây vài giờ. Kisaki hiểu rằng em không thể rời khỏi đây một sớm một chiều được, em phải chấp nhận hoàn cảnh có chút éo le để cố gắng tóm được cái đuôi của gã và lôi gã ra ánh sáng - đó là tất cả những gì em nên làm và phải làm ngay lúc này.

Kisaki đặt chân xuống giường, em bước đến tủ đồ cao và to trước mặt. Khi mở cửa tủ ra, một mùi hương thơm ngát xộc thẳng lên cánh mũi. Bên trong chứa toàn áo sơ mi sộc xanh cỡ rộng, em thử lấy một chiếc và ướm thử lên cơ thể nhỏ nhắn của mình và nó thật sự quá rộng và dài đến che khuất cả đầu gối. Nhưng bây giờ em khó mà có thể kén chọn khi lựa chọn duy nhất mà em có là mặc nó lên người, hoặc là một lát sau gã ta lại xuất hiện và thấy em với bộ dạng hôi rình rồi sau đó tát cho em vài cú vào mông vì không nghe lời gã.

Phòng tắm được bày trí khá hiện đại với vòi tắm và cả buồn tắm, còn có chiếc kệ đựng một đống loại sữa tắm khác nhau cùng với những món đồ tẩy trang mà em chỉ được nhìn qua trên các bảng quảng cáo dán tường. Gã là đàn ông và em không nghĩ gã xem trọng ngoại hình đến như vậy, nhưng khi nhìn gã với góc nhìn của người bình thường thì gã thật sự là một doanh nhân thành đạt và khá điển trai để thu hút phái nữ.

Nước nóng xả xuống người em từ vòi sen, em cảm thấy cơ thể mình như nhẹ hơn hẳn. Cảm giác mệt mỏi và khó chịu từ chiều đến giờ như được phủi sạch trong giây lát, em thở ra một tiếng thoải mãn và ngân nga ca khúc mà em ưa thích. Ai mà ngờ gã đã đứng trước cửa phòng tắm từ khi em vừa bước vào bên trong, từ bên ngoài im lặng lắng nghe tiếng hát và hơi thở bên trong vang vọng ra ngoài. Dù giọng em lệch hẳn một tông nhưng đối với gã thì chẳng có ai có thể hát hay hơn em lúc này, gã muốn xông thẳng vào phòng tắm và thấy cơ thể trần trụi không một mảnh vải che thân của em, thấy em đỏ mặt ngại ngùng, thấy em lúng túng che đi cơ thể của mình,...ôi gã cương lên chật cả đũng quần rồi.

Một lát sau, em nhanh chóng mặc chiếc áo sơ mi quá khổ kia vào và bước ra khỏi phòng tắm cùng chiếc khăn quàng ngang cổ, những giọt nước chưa được lau khô cứ thể nhỏ xuống chiếc áo sơ mi làm thấm ướt một vùng nhỏ của chiếc sơ mi. Em lấy khăn lau khô mái tóc của mình đồng thời mắt nhìn sang phía cửa sổ để tránh ánh mắt của Hanma đang nhìn chằm chằm em từ khi em bước ra, ánh mắt gã đục ngầu đầy dục vọng mà bất kì ai cũng dễ dàng nhận ra.

"Lại đây!" Hanma lên tiếng, tay cầm chiếc máy sáy tóc như muốn có ý tốt muốn giúp tóc của em khô nhanh.

Kisaki tiến lại gần Hanma, gã cũng đã thay chiếc áo thun rộng hơn so với cơ thể gã cùng chiếc quần tây dài đến mắc cá, lúc này em mới nhận ra thân dưới của em vẫn chưa được che chắn tử tế ngoài chiếc sơ mi mỏng tanh.

Em ngồi xuống bên cạnh Hanma nhưng gã lại đưa tay ôm lấy eo của em và nâng em lên, Kisaki sợ hãi vùng vẫy hai chân thì vô tình đổ lộ "nó" lọt vào tầm mắt của gã. Em đỏ mặt lấy tay che lại thì gã cười lên bệnh hoạn, đặt em vào ngồi trong lòng gã rồi thì thầm bên tai hết sức gợi tình.

"Hãy để ta sấy tóc cho, hihi!"

Kisaki lạnh sống lưng, tay em vò chặt lấy vạt áo sơ mi em mặc trên người mà không ngừng lo sợ rằng sau đó gã sẽ giở trò đồi bại gì với em hay không, một chút kí ức về cơn ác mộng hồi chiều ập về làm em sợ hãi Hanma hơn bao giờ hết

Tay gã bật công tắt cho chiếc máy sấy, tiếng ồn mà nó tạo ra làm em cảm thấy có chút khó chịu. Bàn tay gã thô to sờ soạn lên mái tóc ướt của em, hơi thở của gã áp sát vào phía bên tai, lưng của em dựa nhẹ vào lồng ngực của gã và cảm nhận được chút hơi ấm ở đó. Kisaki liếc nhìn bàn tay cầm máy sáy của gã có xâm hình chữ "Phạt", em liền nhỏ giọng hỏi.

"Xăm hình có đau không?!"

Hanma cúi đầu xuống nhìn em, rồi nở nụ cười trả lời.

"Cũng không hẳn!"

" Chú xăm từ hồi nào?!" Kisaki tiếp tục hỏi.

" Lâu rồi nên ta cũng không nhớ!" Gã đáp lời, nghĩ rằng em cảm thấy thích thú với nó.

Kisaki không hỏi thêm gì, em im lặng như thế khiến Hanma cảm thấy có chút mất hứng thú. Còn em thì đang nghĩ rằng có khi gã này đã từng có khoảng thời gian hoạt động trong giới bất lương từng làm mưa làm gió thời em còn học mẫu giáo, chắc tên này vẫn còn nhiều mối quan hệ rắc rối nên bây giờ dù đã có công việc tử tế nhưng vẫn vướng bận chuyện cũ mà tìm đến những nơi tối tăm rồi đánh đắm cho thỏa thích.

Tóc của em đã khô, Hanma tắt máy sáy rồi đặt nó vào trong hộc tủ. Kisaki nhanh chóng rời khỏi tầm mắt của gã thì vô tình gã lại tóm được ngay ý nghĩ đó. Hanma nắm tay em lại rồi kéo lại gần gã, tay còn lại ôm chặt lấy eo của em một lần nữa rồi cả người gã ngã ra đằng sau. Lúc này đối với gã thì em thật nhỏ bé, lực tay của gã ôm lấy người em làm việc hít thở của em cảm thấy hết sức nặng nề.

" C-Chú tính làm gì vậy?!" Kisaki hoảng loạn cất tiếng.

" Muốn làm tình với cục cưng của bố!" Gã trơ trẻn đáp, tay gã sờ soạn đùi của em rồi tiến sâu vào trong.

.
Hy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net