Chap 8: Quyết định

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Title: NGHỊCH CẢNH

Author: Sóii

Pairings: Đẩu Tuấn x Tuấn Hưởng

Disclaimer: nhân vật không thuộc người au và không có mục đích lợi nhuận.

Category: cổ trang, giang hồ

Summary: coi rồi hiểu

NOTE:

+ Đu là Đẩu Tuấn, y

+ Bò là Tuấn Hưởng, hắn

CHAP 8: Quyết định

- Aishh, đau quá, đây là nơi đâu?

- Đây là mật thất của phái Hắc đạo

- Ta sao lại ở đây, chẳng phải ta đang ở Lâm phủ hay sao?

- Ngươi ở đâu làm sao ta biết được ta chỉ biết ngươi ngất xỉu ở ngay con suối gần thôn Hứa Vũ

- Ngươi là....

- Hiền Thắng

- Cao thủ phái Hắc đạo?

- ....

- Hắc đạo cứu người?

- Ngươi nghĩ Hắc đạo ta ai cũng xấu xa hết hay sao? Đừng vội phán đoán một người mà ta chưa từng tiếp xúc chứ. Trong thê gian này có người xấu ắt sẽ có người tốt hà cớ gì ngươi cứ nghĩ sống trong nơi nào thì con người cũng như thế chứ

- Ta xin lỗi, nhưng Hắc đạo nổi tiếng là tàn ác thâm độc khắp thành này ai chẳng biết, chỉ cần người dân nghe đến hai từ Hắc đạo thôi đã không rét mà run rồi

- Người đáng trừng phạt thì trừng phạt ngươi không đáng thì tại sao ta phải ra tay hạ thủ?

- Ta...

- Ta sẽ giữ ngươi lại đây, người về Lâm phủ chẳng khác nào sống trong địa ngục

- Đổi lại ta sẽ làm gì?

- Ta sẽ luyện ngươi về mặt võ công và độc dược, để tiêu diệt Bạch đạo

"Phái Bạch đạo chẳng phải là do Đẩu Tuấn đứng dầu hay sao, ta phải làm sao đây, thật sự là không nỡ để ra tay, suốt những ngày hắn vắng mặt ta thực sự rất nhớ rất nhớ hắn lúc khó khăn đau buồn nhất cũng nghĩ tới hắn mà vươn lên muốn sống theo lời hắn nói làm chủ ván cờ cuộc sống nhưng chính hắn là người đã đạp đổ hết những hi vọng của ta lúc ta cần hắn nhấ hắn ở đâu, hắn mất tích hơn hai tuần khiến ta lo ta sợ. À phải rồi, ngươi nghĩ ngươi là ai mà Đẩu Tuấn hắn phải quan tâm, ảo tưởng vị trí trong lòng hắn có ngươi hay sao hồ đồ thật mà, hắn chỉ xem ngươi là con rối để vui chơi thôi, Bạch đạo chưa chắc đã tốt Hắc đạo chưa chắc đã xấu"

Đó là tất cả những gì mà Tuấn hưởng suy nghĩ cuối cùng hắn cùng có quyết định cho riêng mình

- Doãn Đẩu Tuấn?

- Không sai, thêm một người nữa là Diệu Tiếp

- Thúc thúc của tên Hách Vương thối tha?

- Xem ra ngươi cũng biết nhiều quá nhỉ

- Ngươi thông minh một chút đi, ngươi nên nhớ ta là nô tài của phủ hắn

- Vậy ngươi có đồng ý?

- Ta đồng ý

- Tốt

- Ta sẽ trả thù tất cả những kẻ đã gây tổn thương ta, tất cả tấ cả, các ngươi hãy đợi đấy

Trong mắt Tuấn Hưởng giờ đây không có gì khác ngoài hai chữ trả thù, nghịch cảnh sẽ xảy ra nhanh mà thôi

Em đi rồi , với tôi , yêu và ghét có lẽ sẽ phân minh 
Em đi rồi , với tôi , buồn vui không còn khác biệt

(Dạ khúc – Châu Kiệt Luân)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net