ngoại truyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

title: Nghịch cảnh

au: Sóii

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Đẩu Tuấn ơi, người ngươi yêu nhất là ai?

- Tuấn Hưởng

- Vậy người ngươi hận nhất là ai

- Tuấn Hưởng

- Tuấn Hưởng sao? ta không hiểu

- Ta thương Tuấn Hưởng điều đó không cần phải nói, nhưng ta hận Tuấn Hưởng là vì hắn không bao giờ dừng chút lại suy nghĩ tại sao lại như thế, không chịu tin ta cứ cả tin vào những người khác, và ta hận nhất là tại sao hắn có gì cũng giấu không cho ta biết lúc ta chưa mất trí nhớ hay mất trí nhớ đi chăng nữa, là do hắn không yêu ta hay do hắn sợ ta buồn phiền?

- Không còn thời gian nữa ngươi hãy mau mau uống Canh Mạnh bà đi

- Dù ta có uống thì hình ảnh Tuấn Hưởng ngươi vẫn sẽ mãi mãi trong tim ta, ta nhất nhất thương ngươi

Nước mắt y rơi, lòng y vẫn còn gì đó hối tiếc phải chi lúc còn sống y nhớ và biết hết tất cả mọi chuyện thì tốt biết mấy, chắc rằng mọi chuyện sẽ không thành ra như thế này, tại sao ông trời lại tàn nhẫn với y và hắn như thế, biết bao nhiêu ngươi có được hạnh phúc còn y và hắn phãi nhận biết bao nhiêu là đau khổ

- Đúng là nghịch cảnh mà

Y quệt nước mắt rồi cười lớn, một hơi uống cạn, hi vọng kiếp sau gặp lại y nhưng là một kết cục hạnh phúc chứ không phải là một kết cục đau buồn


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net