Chạp 4:Cố nhân (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng nàng cùng hắn quyết tâm tìm đường rời khỏi đáy vực .Ánh nắng chiếu qua khẽ lá ;sưởi ấm hai con người mày mò trong sương sớm ."Á"nàng thét lên một tiếng .Hoàng Trạc Thần đi phía trước liền khựng lại tiến về phía nàng vừa hỏi vừa băng bó vết thương bị ngã:
_Có sao không
Nàng lắc đầu vịn vào tay hắn cố đứng dậy nhưng cái chân không giữ cho nàng chút thể diện nào cả ;nó không giúp nàng đứng đc mà ngược lại nó khiến mặt nàng nhăn nhó vì đau.Thấy ko ổn hắn bế thốc nàng lên rồi tiếp tục đi .Thân hình cao lớn của hắn át đi hình hài bé nhỏ của nàng .Nàng ôm cổ nép vào người hắn cho đỡ lạnh và cx vì nàng ko muốn rơi giữa đg. Phải ns rằng Hoàng Trạc Thần rất khỏe ẵm nàng nửa ngày mà vẫn chưa kêu mệt .Đúng cái lúc nàng đang mệt muốn ngủ một giấc thì một tràng những tiếng khóc lóc và than thở ập đến tai :
_Hic hic hic điện hạ dù ngài có thất thế thì cx ko đc chết ở nơi rừng thiêng nc độc ko ai hay biết thế này chứ?
_Huhuhu điện hạ sao ngài có thể bỏ chúng thần lại mà đi như thế này chứ Cí chết ngài cx phải chết cho oai phong lẫm liệt để người đời ngợi ca sao lại chết bởi móng vuốt của thú dữ đến nỗi ko còn khúc xương miếng thịt nào thế này.huhu...
_Đại điện hạ thật đáng thương biết mấy .
..................................
Vài câu đầu nàng nghe có vẻ tạm ổn nhưng càng nghe lại càng buồn cười .Chẳng có ai lại khóc lóc vs người đã chết về oai phong vs cả lẫm liệt.Nghĩ vậy,nàng k nhịn dc bật cười. Mặt của Hoàng Trạc Thần lập tức tối sầm lại như trời sắp có bão đến nơi vậy. Hắn ẵm nàng đi theo hướng tiếng khóc ấy rồi như quát:
_Đáng thương tới vậy sao?
Tiếng khóc vẫn chưa dứt. Một trong những ng mặc áo giáp dg quỳ dưới đất nói quả quyết :
_Phải. Rất đáng thương,vô cùng đáng thương, đặc biệt đáng thương
Chợt ,cả đoàn ng mặc áo giáp đồng loạt quay ng lại hét lên:
_Điện hạ ngài chưa chết. Ngài vẫn còn sống. Tốt quá r
Hoàng Trạc Thần k nói rì. Hắn vẫn tức vì những lời lẽ của đám binh sĩ. Lúc này, nàng ms nhìn tới cái áo mà nàng đã vứt lại để cứu Hoàng Trạc Thần, nàng hiểu ra mọi chuyện, quay ra Hoàng Trạc Thần vừa cười vừa nói:
_Chàng có những ng rất trung thành nhưng nhớ chết oai phong 1chút ,đừng để mọi ng ở đây mất mặt
Hoàng Trạc Thần tưởng chừng dập tắt dc cơn thịnh nộ bây giờ lại sắp phát hỏa đến nơi. Chàng quát đám thuộc hạ  :

_Hồi cung
Đám binh lính dạ vang ,hành lễ r hộ tống hắn ea khỏi đáy vực, nàng tranh thủ đi gặp Chu Công
Khi nàng tỉnh lại thì đã ở trog tẩm điện của cung Tuệ Thần. Bây giờ nàng lại cảm thấy mk may mắn thêm đôi chút ,vấn đề cơm,áo,gạo,tiền chẳng p lo nữa, vẫn đề là....
_Ngủ ngon chứ?
Hoàng Trạc Thần đột nhiên xuất hiện lm nàng giật mk. Nàng gật đầu hỏi hắn đi đâu,hắn k ns rì,dìu nàng ra ngoài. Bàu trời đêm lm nổi bật vầng trăng khuyết cùng những vì sao nho nhỏ,lấp lánh. Hắn đưa nàng ra ngoài cung Tuệ Thần ,đi đến cung có khắc chữ "hoàng" bằng vàng ở trên cổng. Vô số lính canh,thái giám ra vào tấp nập. Bấy giờ, nành ms bt mk đi gặp hoàng đế của hoàng triều Kim Linh. Một cảm giác tò mò nổi lên trong lòng. Khi nàng đi đến bậc thang cuối cùng. Đám thái giám nhìn nàng như nhìn 1vật thể lạ ms xuất hiện lần đầu. Nàng cùng hắn đi thẳng vào trong điện
Trong điện,một ng khoảng ngoài tứ tuần mặc hoàng bào ngồi oai nghiêm trên ngai vàng. Phía dưới là 1thiếu niên khoảng 14 tuổi Hoàng Trạc Thần đỡ nàng đến gần r chắp tay,quỳ xg chuẩn bị hành lễ thì bị ngăn lại. Vị hoàng đế uy quyền kia ns:
_K cần hành lễ,con k sao là tốt r
_Nhi thần tham kiến phụ hoàng. Nhi thần thất trách,mong phụ hoàng xá tội _ Hoàng Trạc Thần bất chấp vẫn cứ hành lễ như thường
Âu Dương Mịch thì k thế,nàng khẽ cúi đầu ns:
_Tham kiến hoàng thượng
Lúc này, mọi con mắt trong điện đều đổ dồn về nàng. Vị công công đứng hầu cạnh ngai vàng lên tiếng quở trách:
_Hỗn xược, gặp bệ hạ mà k hành lễ ,ngươi...
Chưa ns xong,Hoàng Trạc Thần đã đứng chắn trước ng nàng ns:
_Xin phụ hoàng bớt giận ,nàng k hiểu phép tắc trong cung,con sẽ...
_Chàng k p giải thích cho ta_nàng ns r nhìn thẳng vào mắt hoàng đế kia ns_Hoàng thúc,theo lú mà ns thì bây giờ con và thúc ngang hàng nhau. Song thân và mọi ng dạy con k dc quỳ trước vị hoàng đế nào cả. Ng tộc con biết đi k biết quỳ,dám ns sẽ dám làm. Mong thúc hiểu những rì con nói
Mọi ng sững sờ,riêng phụ hoàng của Hoàng Trạc Thần lại bật cười vui vẻ ns
_ Khẩu khí của con ít ai sánh bằng. Bảy năm r mà con còn nhớ ta,ta quả thật ngày càng đãng trí. Quả k hổ danh là họ Hiên Viên
Hoàng Trạc Thần nhíu m nhìn phụ hoàng mk hỏi lại nàng:
_Nàng họ Hiên Viên sao?
_Ta k p họ Hiên Viên,ta họ Âu Dương
_Ta nhớ nhầm ,ta nhớ nhầm ,Mịch nhi,song thân của con đâu sao con lại gặp Trạc Thần?_ cha Hoàng Trạc Thần quay sang phía nàng hỏi
Nàng chỉ ns sơ sơ về tình hình tộc mk và kể lại chx gặp hắn. Nghe xong,hoàng đế của Kim Linh gật đầu thấu hiểu nói
_Truyền khẩu dụ của trẫm ,trẫm nhận Mịch Nhi lm nghĩa nữ ,ban cho cung Cúc Phụng,sắc phong quận chúa Dương Mịch  nắm giữ quyền cai quản hậu cung bây giờ và sau này. Cung Cúc Phụng và 1000thị vệ thuộc về quận chúa, k dc sự cho phép của nàng,bất kì ai kể cả trẫm cx k dc phép ra vào. Sắc phong nàng là tam điện hạ dc quyền nhiếp chính. Truyền khẩu dụ
Nàng cúi đầu ns
_ Tạ ơn nghĩa phụ
Nàng nghe mọi ng ns "gần vua như gần hổ" theo nàng thấy "gần vua như gần mèo"thì đúng hơn. Khi nàng đã ra khỏi điện Hoàng Trạc Thần ms hỏi:
_Phụ hoàng lm vậy là í rì?
_"Hồng nhan bạc phận " số phận của nó k đơn giản như con nghĩ. Mẫu thân của Mịch Nhi là ng Hiên Viên,k ai trog Hiên Viên là ng đơn giản. Mịch Nhi họ Âu Dương,là liên hôn vs Hiên Viên tộc ... Ta cx coi Mịch Nhi như con, dù s nó cx k còn song thân, ta lại k có nữ nhi,xem như là ta và nó có duyên vậy
Lúc này ng thiếu niên 14 tuổi ms ns
_ Phụ hoàng ng ns vậy là ng thực sự muốn nàng lm nghĩa nữ ,cx muốn nàng chịu ơn vs Hoàng tộc sao?
_Dật Trần con k hiểu. Đứa bé đó sinh ra đã k giống ng thường. Huống hồ,mẫu thân của Mịch Nhi lại có ơn cứu mạng vs ta vào 7năm trước ,Hoàng triều cx coi như có ơn vs Mịch Nhi.
                 Nhật hạ _Nguyệt Ly
Happy New Year -  Hạ chúc độc giả năm mới vui vẻ bên gia đình


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net