Chap 2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




-" Cái gì mà tam tiểu tổ tông, Lý Cư Lệ có tin ta đem tưởu lâu của ngươi đốt thành tro hay không?"

-" Ha ha ha.... tốt tốt, không phải tam tiểu tổ tông, là tiểu ngọc thụ lâm phong sao, hay là một tiểu đoạn tụ?" Ta nhìn ngươi bộ dạng nam nhân yêu nghiệt không thua kém gì nữ nhân a. Nếu đem cho tú bà ở nhi hồng viện ắt hẳn sẽ có được một khối tiền lớn nha.

Phác Trí Nghiên thấy ánh mắt Lý Cư Lệ giang tà nhìn mình, cảm thấy sống lưng có chút lạnh. Nữ nhân yêu nghiệt này không thể chọc. Bỏ qua cái nhìn sáng như phát hiện ra kì trân dị bảo kia. Phác Trí Nghiên tiêu soái nhất lên nữ nhi hồng một ngụm uống xuống. Vị cay nồng cùng mùi hương dịu nhẹ làm Phác Trí Nghiên cảm thấy thư thái, chuyển tầm mắt tiếp tục xem náo nhiệt.

Phác Hiếu Mẫn một bên nhìn hai người cao thấp đấu khẩu, nhịn không được dùng khăng lụa che miệng cười một tiếng, môi anh đào vẽ ra đường cong hoàng hảo mê đảo nhân tâm.

-" Hảo, hảo Lý lão bản, ngươi cùng ngồi một lúc với chúng ta " Phác nhị tiểu thư đoan trang, khách khí mời khách, hoà hảo ai người đang muốn gây chiến.

-" Vẫn là Phác nhị tiểu thư hiểu lễ nghĩa, không như người nào đó, đạo lý tôn sư cũng bất phân."

Lý Cư Lệ tâm cao khí ngạo ngồi xuống bàn, phất tay cho hai tên tiểu nhị luôi xuống.

Phác Trí Nghiên vừa nghe bản thân bị chế giểu, con ngươi âm lãnh phóng về phía người nói ánh mắt biểu thị " người có phải hay không không cần tưởu lâu này?", bên kia người bị trừng tỏ vẻ không nhing thấy, nhún vai chuyên tâm ôn chuyện với Phác nhị tiểu thư.

-" Phác nhị tiểu thư, ta nghe nói sau khoa cử sẽ tiến hành tuyển chọn Phi tần nhập cung, nàng là có dự tính gì?" Lý đại lão bảo ăn bánh quế hoa, hăng say nói một hồi lại nhớ ra đại sự, hiện tại đều có đương sự ở đây nên thuận miệng hỏi.

Phác Trí Nghiên xem ta ta ngươi ngươi một đoàn náo nhiệt phía dứi, nghe thấy Lý Cư Lệ hỏi nhị tỷ mình nên oai đầu nhìn một cái rồi lập tức dời đi.

Phác nhị tiểu thư Phác Hiếu Mẫn trầm ngâm một hồi, mắt đăng đăng nhìn Long Tĩnh trà trước mặt, khoé mắt lại vương một tia ưu sầu không thể nói.

-" Nếu một ngày ta không cạnh ngươi, ngươi lại bị người khác mang đi thì ta biết làm thế nào?!" Âm trầm giọng nói vang lên bên tai, mi tâm Phác Hiếu Mẫn khẽ động.

-" Sẽ không!" Phác Hiếu Mẫn từ trong cổ họng phá ra âm thanh ưu thương, tựa lông hồng.

Bên cạnh Lý Cư Lệ thuận tai nghe thấy, ánh mắt có mang theo ý tứ khó hiểu nhìn Phác Hiếu Mẫn. Phác nhị tiểu thư cùng Phác đại tiểu thư là điển hình của hoàng hoa khuê nữ, hiền, lương, thục, đức hội đủ. Là nữ tử cầm, kỳ, thi, hoạ đều thông, hai người họ trong lần tuyển chọn năm nay chính là hạc trong bầy gà, Phác thừa tướng từ lâu đã muốn cho họ tiến cung để phụng bồi bên cạnh Hoàng Hậu và Hoàng Thái Hậu. Nay cư nhiên nhị tiểu thư Phác gia lại một tiếng " không" không có ý kiến, hay là không phản đối việc phụ thân nàng an bài.

-" Ý của nàng là..." Lý Cư Lệ cố tình bỏ lững câu nói, muốn Phác Hiếu Mẫn tiếp tục nói. Phác Hiếu Mẫn một phen kinh phách, ngộ tưởng tiếng lòng đã bị lộ nên cũng không trực tiếp đáp, ngẫm nghỉ mới tinh ý trở lại chủ đề:" Thân là phận nhi nữ, ta nào dám tự quyết, vẫn là để phụ mẫu định đoạt thì hơn" thật ra thì lòng của Phác Hiếu Mẫn đang muốn nói: Ta vẫn còn đợi một người, quyết không buông.

-" Nhị tỷ, tỷ thật sự muốn tiến cung sao?" Nghe được lời Phác Hiếu Mẫn, Phác Trí Nghiên lên tiếng chất vấn. Nàng biết tỷ tỷ của nàng trước giờ không màng danh lợi, quyền vị không tranh. Lần trước thừa tướng lão phụ thân đã lên tiếng dò xét nhưng cả đại tỷ và nhị tỷ đều vẫn chưa đồng ý, chỉ nói là sẽ suy nghỉ lại. Như thế nào lần này lại khách khí một câu như vậy với Lý lão yêu phụ.

-" Nghiên nhi, nếu muộn muốn tỷ sẽ nói với phụ thân để muội tiến cung, trong cung rất vui nha." Nhị tỷ giở trò gạt trẻ con, thâm cung có gì vui chứ. Phác Trí Nghiên thừa biết Phác Hiếu Mẫn muốn trốn tránh truy vấn nên cũng cho qua, tiếp tục thưởng rượu.

-" Nhị tiểu thư của tôi ơi, Trí Nghiên xú nha đầu đó năm nay chỉ hơn mười bốn tuổi, nàng cư nhiên muốn gả muội muội sớm như vậy chăng." Lý Cư Lệ khanh khách cười, tiểu nha đầu hiếu thắng ấy tiến cung không phải người trong cung bị băng đóng chết thì cũng bị phá cho tức chết mà. Nghỉ tới viễn cảnh tiểu cô nương thích vận bạch sắc nam trang, nửa đêm bay tới bay lui trong hậu cung không phải sẽ doạ không ít cung nữ cùng phi tần thất kinh hồn phách mà nháo nhào lên sao, chỉ nghỉ thôi đã buồn cười đến mức nào rồi. Hahahaha....

Phác Trí Nghiên cùng Phác Hiếu Mẫn liếc nhìn Lý Cư Lệ ha hả cười. Đồng thanh một tiếng:" Đồ điên", nhìn chủ tử nhà mình có thể cùng Lý lão bản ta ta ngươi ngươi cười nói, Tiêu Âm cùng Tiêu Thanh cũng cảm thấy vui vẻ, vốn dĩ họ theo hầu hai người từ nhỏ nhưng cuộc sống trong thừa tướng phủ nói xa hoa có xa hoa nhưng ngày ngày vẫn có âm thầm tranh đấu, phải trưng ra bộ mặt giả tươi cười, lấy một vị bằng hữu hoàn hảo nói chuyện cũng chẳng có một người.

-" Hừ, tỷ muội đồng tâm, ta xem lần này các ngươi có đắc ý được không." Lý Cư Lệ xảo quyệt nói, cầm lên nữ nhi hồng nhấp một ngụm.

-" Lý lão bản đây là có ý gì?"

Phác Hiếu Mẫn nắm bắt trọng tâm, hiểu Lý Cư Lệ không phải không lý do mà ra lời uy hiếp.

-" Ta biết được Hoàng thượng tuyển Phi lần này đặc biệc ra lệnh cho người của Hà gia hai vị tiểu thư cùng ứng tuyển. Khẳng định là Hoàng thượng đã nhìn trúng hai nàng ấy rồi."

-" Lý lão bản nói đây là Hà gia, là Hà gia đại gia tộc nổi danh nhất của Giang Nam à?" Phác Trí Nghiên một bên biểu tình có chút hứng thú hỏi Lý Cư Lệ. Giang Nam, người ấy cũng đến từ Giang Nam. Có phãi hay không lần này người ấy cũng xuất hiện.

Lý Cư Lệ nhìn Phác Trí Nghiên tâm tình mang theo kích động, hứng thú lên tiếng:" Đúng vậy, như thế nào đây, Phác tam tiểu thư cũng có quen biết hai người họ à?" Chỉ thấy Phác Trí Nghiên lại một chút tỏ vẻ không quan tâm đến cái gì đó họ Hà:" Ta chính là nghe được nữ tử Giang Nam như hoa như ngọc, nam tử Giang Nam tuấn dật hơn người. Nên có chút muốn nhìn thử xem có như lời đồn đãi của thiên hạ hay không thôi."

Lý Cư Lệ cùng Phác Hiếu Mẫn nhìn Phác Trí Nghiên, trên mặt viết: ngươi là tiểu a đầu, nói dối không chớp mắt.

Trong lúc này, bên dưới sảnh lớn lại lời to tiếng nhỏ xì xầm thu hút sự chú ý của lão bản Lý. Chỉ thấy Lý Cư Lệ nhìn một chút vị cô nương thanh trang tao nhã, đang đứng nói gì đó cùng người bên cạnh. Ngẫu nhiên là hướng hai người còn lại trên bàn nhết môi nói:

-" Nếu ta không lầm thì đó chính là đại tiểu thư của Hà gia Hà Lâm Tĩnh." Chỉ tay về hướng nữ tử thanh y nói.

-"Quả thật không tệ, khí chất tao nhã, tú lệ không nhiễm bụi trần." Phác Hiếu Mẫn ở một bên bình phẩm.Nhưng sao chỉ có đại tiểu thư, vậy còn vị tiểu thư kia đâu, không cùng tỷ tỷ nình đi à?

Phác Trí Nghiên cũng thuận mắt nhìn, hơi ngạc nhiên quả thật nữ tử Giang Nam khí chất hơn người, có điều vẫn thua người kia một bậc. Có điều Hoàng đế lão thúc thật có mắt chọn đi.

-" Theo ta biết thì vị tiểu thư còn lại trước đó không ở Hà gia, mấy năm sau đó mới nhận tổ quy tông nhưng vẫn theo họ mẹ... tên gì nhỉ... hình như họ Hàm, tên... ta quên mất rồi." Tự biên tự diễn một mình, Phác Trí Nghiên cũng không quá hứng thú với mấy chuyện hồng trần này, bỏ qua náo nhiệt. Phác Trí Nghiên cùng Phác Hiếu Mẫn thanh toán rồi từ biệt Lý Cư Lệ, khởi kiệu hồi thừa tướng phủ.

Đoạn đường lại lần nữa yên lặng.

--------------------------

Ấu dè, ta sao hai ngày sốt la liệt đã ngẩu hứng tung chap... hắc hắc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#jijung