Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Sân sau trường đại học Ramiro]

" Chúng ta đừng chia tay có được không? Anh bao năm qua luôn luôn đối xử tốt với em mà". Một người đàn ông cầm tay người phụ nữ nói

" Anh buông tay em ra đi. Em cần chia tay với anh thì mới tập trung vào việc học để làm giàu. Vậy nên chúng ta chia tay ha". Cô gái đó gạt tay người đàn ông rồi kéo vali bỏ đi

----------

[ Quán rượu X ]

" Ngô đại thần, đừng uống nữa. Uống rượu nhiều không tốt cho sức khỏe đâu! ". Một chàng trai nói

" Tiểu Lộc nói mặc kệ anh đi. Khụ...cô ta muốn chia tay để bên thằng khác thì nói đại...khụ ". Ngô Thế Huân say xỉn nói

" Ngô đại thần, coi như nghe lời thằng em kết nghĩa này về đi nha ". Lộc Hàm nói rồi thanh toán và dìu anh ra khỏi quán bar về nhà

-------

" Đã bảo là mặc kệ anh. Biến ". Thế Huân quát xong liền xô cậu  ngã

" Ngô đại thần, anh được lắm. Thằng em kết nghĩa của anh cũng không bằng một người phụ tình anh sao? ". Hàm Hàm nói

" Ừ "

" Coi như chúng ta chưa từng quen biết "

" Ok "

-------

Sáng hôm sau, trên đại sảnh của căn biệt thự lớn nhất nhì thành phố là một xác chết ý lộn một con người ngủ say sưa

" Ui da, đau đầu dễ sợ ". Anh vừa tỉnh dậy liền nói " Tối hôm qua...thôi chết "

---------

" Tiểu Lộc có ở nhà không bác? ". Mới sáng sớm Ngô Thế Huân đã tới đập cửa Lộc Gia

" Nó tới trường từ sớm rồi ". Lộc Linh nói

" Cảm ơn bác ". Anh nói rồi phóng xe thẳng tới trường

-------

[ Lớp A1 ]

" Lộc Hàm, sao hôm nay cậu tới sớm quá vậy ? ". Biện Bạch Hiền nói

" Mất ngủ ". Cậu đáp

" Vậy cố gắng ngủ đi, lớp để tớ quét là được ". Bạch Hiền nói

" Cảm ơn ". Tiểu Lộc nói rồi định nhắm mắt thì một người đàn ông chạy vào cầm theo đồ ăn

" Tiểu Lộc, em ăn sáng đi rồi đi uống trà sữa ". Thế Huân đặt đồ ăn lên bàn nói

" Tôi không thích, mời anh đi cho ". Cậu nói

" Tiểu Lộc, em đừng giận anh nữa ". Anh nói

" Ngô đại thần, tôi không dám giận nga. Tôi và anh cũng chưa từng quen nhau ". Lộc Hàm nói hai câu liền ngưng chút rồi nói tiếp " Trong kí ức của tôi, anh có từng nói " ừ " khi tôi hỏi "tôi không quan trọng bằng ai kia đúng không ?". Vậy nên tôi cũng không coi anh quan trọng bằng bạn bè của tôi ". Cậu nói rồi bỏ đi ra ngoài

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#huânhàm