1;; cơ thể

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

fic này có 4 chương, nhân vật trong fic khá ooc nên vui lòng không coi nhân vật trong fic là người thật.


warning: song tính nhân, cao H, 3P ! ! !





——————————————————











01 cơ thể


Trong cửa hàng tình dục mà Ngô Hải thường hay lui tới, gần đây đã có thêm một bộ sườn xám mới.

Khi bộ phận sales gửi email cho gã, Ngô Hải đang đưa cho Lưu Vũ một bản báo cáo y tế. Một bác sĩ tâm lý vừa mới xuất viện, tình cờ Lưu Vũ lại là người vừa tốt nghiệp đã bỏ sót. Hầu hết tất cả những người phỏng vấn đều là các cô chú, những người đã theo dõi em lớn lên trong khu quân sự, em cười hiền hơn bất cứ ai khi thấy mọi người đến. Vậy là Lưu Vũ đã vượt qua cuộc phỏng vấn một cách suôn sẻ, và giấy báo nhập học cũng nhanh chóng được nhận. Hôm nay đến khám sức khỏe, nhân tiện làm tình với Ngô Hải.

Phó bác sĩ trưởng trẻ nhất bệnh viện là bạn thuở nhỏ của em.

Lưu Vũ lười biếng nằm dài trên giường trong sở, giống như mèo con được ánh mặt trời an ủi. Em quay đầu bất mãn nhìn trên bàn làm việc, nhìn chằm chằm Ngô Hải bị email gọi đi, sẽ không trở lại. Ngô Hải chăm chú nhìn khi cầm điện thoại, điều này khiến Lưu Vũ cảm thấy khá hụt hẫng. Em lắc lắc cái mông ướt nước của mình, ra hiệu cho Ngô Hải bước về phía mình.

Nghe thấy Lưu Vũ làm nũng, Ngô Hải dời sự chú ý của mình khỏi những món đồ chơi chói mắt, dịu dàng nhìn em. Gã mỉm cười xin lỗi Lưu Vũ, đặt điện thoại xuống, rửa tay lần nữa. Sau đó gã trở lại và đem theo một hộp bao cao su, nhẹ nhàng chạm vào cặp mông trắng nõn của Lưu Vũ. Ngô Hải một tay nhào nặn chỗ hoa huyệt phấn nộn, đồng thời dùng tay kia bôi một ít chất bôi trơn vào cúc huyệt.

Gã mở rộng rất cẩn thận, giống như cái cách mà gã đã từng làm với Lưu Vũ trên giường mỗi đêm. Đầu ngón tay linh hoạt nhẹ nhàng ra vào, thật lâu mới xoay người đút vào. Những ngón tay ấm áp di chuyển nhẹ nhàng bên trong tạo cảm giác ngứa ran khắp đốt sống đuôi. Lưu Vũ được phục vụ một cách thoải mái, eo em mềm nhũn vô lực trước động tác của Ngô Hải. Em rên mấy tiếng trong khuôn miệng nhỏ, mười ngón tay xanh lét nắm chặt lấy tấm ga giường.

Ngoài việc thích thú, Lưu Vũ cũng không quên tất toán với Ngô Hải:

"Chà ... coi nào, ai đã nhắn tin cho anh hả ..."

Giọng em hơi run run, có lẽ là vì cơn hứng tình mà Ngô Hải khơi ra, và năm trong số mười từ mà em thốt ra dường như không thể nghe thấy. Ngô Hải đưa ngón tay tiến vào chỗ nhạy cảm nhất bên trong của Lưu Vũ như dỗ dành. Nhìn thấy bạn trai nhỏ ngóc cổ lên, gã rên rỉ một tiếng, sau đó giải thích: "Hệ thống tự động cập nhật nhắc nhở, lát nữa anh cùng em chọn."

"Có đồ chơi mới không?" Đôi mắt một mí xinh đẹp của Lưu Vũ sáng lên, em loay hoay đứng dậy lục tìm điện thoại. Nhưng còn chưa kịp vươn tay ra nửa mét thì đã bị Ngô Hải bắt lấy, vòng về phía trước ngực. Ngón tay trong hoa huyệt mở rộng bao quanh thành ruột như nhắc nhở, nụ hôn của bạn trai cũng rơi xuống bên tai. Giọng nói của Ngô Hải nhẹ nhàng mà bất lực, dường như bất lực với những câu nói lặp đi lặp lại của em: "Trước tiên kết thúc kiểm tra đã."

Hai cổ tay Lưu Vũ đều bị Ngô Hải nắm chặt, em bất mãn vặn vẹo thân thể. Lưu Vũ siết chặt eo như phản kích, nói ngược lại: "Bây giờ anh có biết tính nghiêm trọng của việc này không hả?"

Hai người cùng nhau lớn lên, Lưu Vũ làm sao có thể không biết được suy nghĩ thật của Ngô Hải. Ngô Hải còn chưa hôn hay chạm vào em, làm sao cần khám sức khỏe đơn giản mới có thể hiểu được kia chứ. Kiểm tra xem nó có phải là giả hay không, nhân cơ hội này để trêu chọc gã nếu nó là sự thật. Rốt cuộc, thủ đoạn này không phải ngày nào cũng có thể gặp phải, sau khi đi qua thôn này sẽ không có cửa hàng như vậy nữa.

Lưu Vũ tuy rằng mạnh miệng nhấc lên cái mông nhỏ của em, để cho Ngô Hải tiến vào bên trong. Rốt cuộc, em viết tên cho Ngô Hải để giúp gã thăm khám bệnh, vì vậy em mới có được một cuộc gặp gỡ với Ngô Hải trong khoa. Bây giờ được bạn trai tỏ tình tự nhiên lại cảm thấy rất vui.

Ngô Hải di chuyển ngón tay lang thang dọc thân thể nuột nà, chậm rãi kích thích những điểm mẫn cảm trên cơ thể Lưu Vũ.

Ngoài làm tình, Ngô Hải còn cảm thấy vô cùng phấn khích khi được thao túng cho Lưu Vũ. Kể từ khi Lưu Vũ lần đầu tiên đạt đến cao trào trong tay gã, Ngô Hải đã bắt đầu khám phá thân thể này. Lúc đầu gã chỉ dùng miệng và tay, sau dần dần gã biết dùng một số đồ chơi. Sau đó, những bộ trang phục khác nhau đã được thêm vào danh sách mua sắm của hai người, và gần đây Ngô Hải và Lưu Vũ thậm chí còn đưa Trương Hân Nghiêu đến một số bữa tiệc tình dục được tổ chức tại thành phố này.

Đương nhiên, Lưu Vũ cũng rất hợp tác. Em bị cuốn vào biển dục, nắm biết mùi vị nên thời gian phản kháng dường như khá ngắn. Bây giờ em chủ động nhận đồ chơi mới để đạt được khoái cảm cao hơn, như một lẽ thường tình. Chẳng thế mà tình yêu của giới trẻ luôn khát khao sôi động. Tuổi thơ thân thương ở đâu cũng thế, nhưng đã quá quen thuộc với nhau.

Vả lại, nếu em không cởi mở thì làm sao có thể chấp nhận được hai người đàn ông.

Giống như bây giờ vậy.

Huyệt hậu nhỏ non mềm của Lưu Vũ siết chặt lấy những ngón tay thon dài của Ngô Hải và rồi lại vô cùng háo hức với cây gậy thịt to dài trước mặt. Ngô Hải và Trương Hân Nghiêu thường làm em vào cùng một lúc, và cơ thể của em đã sẵn sàng để đón nhận thêm một dương vật khác nữa. Nhưng cái miệng nhỏ đói khát ở phía dưới không đợi được khách, chỉ có thể tiếc rẻ nhỏ vài giọt nước miếng. Ngô Hải cũng nhận thấy Lưu Vũ ướt sũng đến mức chỉ có thể đẩy nhanh tốc độ đâm rút của hai tay. Lưu Vũ hy vọng gã sẽ tập trung vào phía sau, để không chú ý đến dục vọng và những bất mãn vì không được thỏa mãn của hoa huyệt phía trước.

Hành động của em ấy vậy mà rõ ràng là có hiệu quả. Lưu Vũ siết chặt các cơ quanh eo, đây là dấu hiệu cho thấy em sắp đạt cực khoái. Thế là Ngô Hải cho thêm một ngón tay nữa vào bên trong, gã không kìm được mà đẩy dương vật cứng rắn vào trong lỗ nhỏ của em. Cửa mình kẹp chặt lại một cách nóng nảy, gã như không chịu nổi khoái cảm quá lớn, cũng như là dục vọng khó có thể lấp đầy, còn ngang nhiên yêu cầu tiến vào sâu hơn. Lưu Vũ cau mày mím chặt môi, nhưng tiếng rên rỉ vẫn trào ra từ hai phiến môi hồng bị em cắn lấy. Tiếng meo meo nhẹ nhàng cắt qua sự yên tĩnh, và nó đặc biệt rõ ràng trong huyệt động trống trải đang co rút kịch liệt. Lưu Vũ đung đưa mông theo động tác của Ngô Hải, dần dần bị từng đợt khoái cảm đẩy lên trên. Cuối cùng, một cơn sóng lớn ập đến, gã nhập thiên, khoái cảm không đầu không đuôi xông vào tứ chi dọc theo sống lưng.

Lưu Vũ rùng mình, khập khiễng ngồi xuống, thật sự tự mình đem dương vật nuốt vào hậu huyệt. Gã vui mừng đến mức tinh thần không ngừng co giật, nằm ở trên giường hồi lâu không thể tỉnh lại. Hai má đỏ bừng vì dục vọng, miệng khẽ há ra thở hổn hển. Ngô Hải rút ngón tay thả găng tay ra vứt xuống nệm giường, cúi xuống trao cho Lưu Vũ một nụ hôn dài. Sau đó, gã lấy điện thoại, mở khóa và chuyển nó cho em.

"Mặc cái này, và đến bữa tiệc vào tháng tới." Ngô Hải nói với Lưu Vũ.

Trang thanh toán của sườn xám hiện lên trên màn hình điện thoại, và kích thước trong cột nhận xét đã được điền. Ngô Hải đưa điện thoại cho Lưu Vũ, mặc em quyết định chất liệu và độ dài tay áo - hai điều duy nhất mà gã không thể lựa chọn được.

Gã ngồi bên cạnh bạn trai nhỏ, đưa tay xoa nắn hai bờ mông mềm mại, vừa nhìn bạn trai nhỏ đang lười biếng nhìn những chiếc quần có màu sắc tương phản. Lưu Vũ dường như cảm thấy có lỗi với những khó khăn trong việc lựa chọn với màu xanh lam đậm và xanh lục nhạt, và em do dự khi vuốt những mép áo gấp nếp sang trái và phải.

Trong lúc do dự, cánh cửa của khoa đã bị vặn mở. Ngô Hải để lại ổ khóa trên cửa, chỉ cần có chìa khóa là có thể mở được. Chắc chắn rồi, chỉ có thể là Trương Hân Nghiêu - người vừa tan sở, đã có mặt ở cửa. Bộ quân phục của Trương Hân Nghiêu vẫn chưa được thay đổi, có vẻ như hắn trực tiếp từ quân đội trở về. Hắn quét ánh mắt của mình qua hai người họ vài lần, và sau đó dừng lại trên cặp mông trần trụi của Lưu Vũ. Hắn cười rồi khóa cửa lại, cởi mũ ném lên bàn: "Xem ra tôi đến đây là do tình cờ."

Lưu Vũ phớt lờ hắn và tập trung vào màu sắc của vật liệu. Mà Ngô Hải đẩy kính, xấu xa hỏi: "Anh ở đây làm gì?"

Cuối cùng Ngô Hải cũng có cơ hội ở một mình với Lưu Vũ, gã muốn hôm nay được ăn một bữa thật ngon. Nhưng chưa kịp ăn thịt thì lại phải chia miếng bánh ngon ngọt này cho một kẻ khác mới đến. Dù tâm trạng của Ngô Hải không được vui nhưng biểu cảm trên gương mặt gã cũng không biểu lộ một tia khó chịu nào.

Trương Hân Nghiêu không còn thời gian để quan tâm đến gã. Khi xuất quân, gã không thèm thay quần áo, chỉ muốn nhanh chóng đi về đón Lưu Vũ vừa khám bệnh xong. Ai biết được em ấy đến chuyện nhỏ xíu cũng không thèm nhìn hắn, thế là hắn đành nhiệt tình nhìn màn hình điện thoại. Trương Hân Nghiêu liếm đôi môi khô khốc, bước tới véo gáy Lưu Vũ như một con mèo sau đó cúi người lại gần màn hình điện thoại để xem bản thân còn điều gì hấp dẫn hơn.

Lưu Vũ lúc này mới nhàn nhã lên tiếng hỏi vu vơ: "Cái nào mới xinh cơ?"

Trương Hân Nghiêu nheo mắt nhìn Lưu Vũ, như thể em đang cố gắng trang điểm lại vẻ ngoài của mình sau khi mặc đồ vào. Hắn ngắm nhìn thân thể xinh đẹp của em vài giây rồi bất chợt mỉm cười trả tiền cho cả hai. Sau đó hắn khóa máy lại, trả cho Ngô Hải, bóp cằm Lưu Vũ và hôn em thật mạnh.

Hắn than thở: "Em thật vô tâm. Anh đặc biệt dành thời gian về sớm để đón em mà em không thèm nhìn anh lấy một chút."

Lưu Vũ chớp mắt và đứng dậy và ôm lấy cổ Trương Hân Nghiêu một cách trìu mến. Em tự giác cúi người hôn Trương Hân Nghiêu, hai đầu vú cương cứng trên ngực cũng từ từ cọ sát vào người hắn. Em nghĩ mình đã nghỉ ngơi đầy đủ, và bây giờ thì huyệt động phía dưới lại có cảm giác ngứa ngáy trở lại.

Trương Hân Nghiêu làm theo bản năng của mình, trực tiếp bế Lưu Vũ từ trên giường lên, đè em lên bàn của Ngô Hải. Hắn không nghĩ rằng chiếc quần đã bị cắt một nửa của mình lại cản trở cuộc vui, vì vậy hắn thẳng thừng ném chúng xuống đất. Nhưng vừa ném xuống liền nhớ tới cái gì đó, hắn đành phải cúi xuống nhặt lên ném trở về giường. Sau đó hắn đi rửa tay và đi lại trong khi vẫn lau những giọt nước còn sót lại nhỏ giọt xuống sàn nhà.

Sinh viên ngành y có mối liên kết ADN rất giống nhau, đều là những người ưa sạch sẽ, chưa kể Lưu Vũ còn là một người mắc bệnh khiết phích. Trương Hân Nghiêu tách hai chân Lưu Vũ ra và kéo về hướng của mình, càng khiến cho hoa huyệt phấn nộn rộng mở ra, một màu đỏ hồng xinh xắn khiến Trương Hân Nghiêu ít nhiều nghe thấy tiếng con thú dữ trong mình gầm lên.

Hoa huyệt tinh xảo đã bị cạo sạch lông từ sớm, sạch sẽ như hai cái bánh bao hấp phồng lên. Màu trắng và hồng như nói cho Trương Hân Nghiêu biết hôm nay không được làm.

Trương Hân Nghiêu nhướng mày: "Ngô Hải cho em ăn không đủ sao?"

Em cố ý nói rằng em đang giận Ngô Hải. Trương Hân Nghiêu biết rằng mình đến là tình cờ, và đến ngay trước khi Ngô Hải chuẩn bị đi gặp Lưu Vũ. Ngô Hải làm tình vừa ăn vừa nhai chậm rãi, màn dạo đầu dài đến mức có thể hành hạ chết người. Thường thì hắn đã lên dây cót tinh thần rồi, và Ngô Hải cũng không háo hức trêu chọc Lưu Vũ bằng đồ chơi. Hoa huyệt khô đến mức hắn chỉ có thể lui ra nhét vào miệng Lưu Vũ trước, đợi hai điểm đều được chuẩn bị xong, liền cùng Ngô Hải tát hai má mông đầy đặn căng tròn một hồi.

Phải nói màn dạo đầu của Ngô Hải là chính đáng. Tiểu huyệt của em đạt cực khoái cao trào khiến vách thịt đỏ ngầu sưng lên làm cho nó càng trở nên chật khít mà mút chặt hơn nữa. Dâm thủy chảy dọc xuống đùi non của Lưu Vũ dường như có cảm giác đang nhặt được. Nhưng Trương Hân Nghiêu hết lần này đến lần khác vẫn không khỏi nghẹn ngào nói với Ngô Hải, ai bảo gã kết thân với Lưu Vũ mà không giới thiệu cho hắn chứ.

Hắn cúi xuống ngậm lấy toàn bộ hoa huyệt nhỏ của Lưu Vũ vào miệng. Nhiệt độ trong miệng Trương Hân Nghiêu rất cao, khi hắn khép miệng lại, toàn bộ khuôn miệng trông giống như một cái lò nhỏ được gắn vào. Nóng đến mức Lưu Vũ thút thít kêu, hai chân kẹp lấy đầu hắn nóng nảy. Trương Hân Nghiêu thọc lưỡi vào âm đạo của Lưu Vũ, và đôi tay thô ráp tăng tốc độ lên xuống thỏa mãn dương vật nhỏ hồng. Chất lỏng khiêu dâm được đưa ra bằng lưỡi, và tất cả đều dính vào miệng của Trương Hân Nghiêu.

Hắn bú mút đều đặn, để cho hai chân Lưu Vũ kẹp đầu và đuổi theo nhịp của hắn. Âm vật áp vào chóp mũi, nó không ngừng cọ xát theo sự vặn vẹo của Lưu Vũ. Lưu Vũ thẳng giọng rên rỉ, nhịn không được sốt ruột cắn đầu ngón tay.

Hôm nay Lưu Vũ mặc đồng phục DK, đôi mắt một mí xinh đẹp của em chứa đầy những tâm tình khó mà đoán ra được. Với mái tóc mềm mại của mình, trông em như một nam sinh trung học thực thụ. Nhưng chiếc áo sơ mi trắng hơi nhăn nhúm do bị cọ xát kịch liệt, chiếc cà vạt đen trên áo cũng bị kéo lệch sang một bên. Lưu Vũ bất lực lắc lư, giống như một con cá nhỏ ngoi lên khỏi mặt nước. Nhưng rốt cuộc mọi sự giãy dụa đều vô ích, hai chân của em bị Trương Hân Nghiêu kẹp chặt, dù vùng vẫy giãy giụa như thế nào cũng không thể thoát khỏi vòng xoáy của khoái cảm.

Và Ngô Hải, tiếp theo cũng đã nhập cuộc, cùng Trương Hân Nghiêu chơi đùa với Lưu Vũ. Đầu tiên gã ủi phẳng và gấp chiếc quần mà Trương Hân Nghiêu trước đó đã ném lên giường, sau đó trả tiền để đặt một vài món đồ chơi mới. Sau đó gã bước tới nắm tay Lưu Vũ, đẩy Trương Hân Nghiêu lên đầu giường, và gã bắt đầu cởi từng cúc áo một. Cần cổ trắng như tuyết được nhuộm vài mảng màu hồng hồng gợi tình nom vô cùng ngon mắt hòa cùng với đầu ngón tay của Ngô Hải lan đến tận vùng ngực. Gã xé toạc chiếc áo sơ mi của Lưu Vũ, để lộ vòng một được bao bọc bởi khuôn ngực màu be.

"Sao không bôi đầu vú?" Ngô Hải hỏi. Gã đau khổ giúp Lưu Vũ nới lỏng khóa, lộ ra hai cái bánh bao nhỏ bị bóp nắn chèn ép một cách đáng thương. Bầu vú dính đầy vết đỏ, mẫn cảm đến nỗi nó đã dựng đứng lên ngay khi đầu ngón tay Ngô Hải mới chỉ nhẹ lướt qua chạm vào đầu nhũ non mềm.

"A, rồi anh sẽ thấy." Lưu Vũ khóc lóc đáp. Em bị khóa tay lại, để mặc cơ thể mình bị chơi ở cả hai nơi trên và dưới, khoái cảm nhạy cảm đến vô cùng mãnh liệt không thể cưỡng lại được. Trương Hân Nghiêu đã khó đánh nhau rồi, huống chi Ngô Hải lại hiền như vậy. Trương Hân Nghiêu buông âm hộ đã sớm sưng đỏ của Lưu Vũ ra, hắn đứng thẳng dậy và liếm môi, cho những ngón tay thấm đẫm chất dịch kềm kịt trên hoa huyệt vào miệng và liếm láp chúng.

Hoa huyệt rõ ràng là không thuộc về giới tính của Lưu Vũ chật đến nỗi Trương Hân Nghiêu chỉ cần hai ngón tay cũng đã đủ lấp đầy nó. Châm cứu nhạy bén, đam mê và luôn chiều khách, hết mình; thế nên cho dù có bị ức hiếp đến nỗi thành ruột bên trong đỏ hoe thì em cũng chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt. Bên cạnh đó, bàn tay của Trương Hân Nghiêu đầy vết chai, cảm giác khoái cảm khi đâm vào lại càng đặc biệt rõ ràng. Hắn dùng ngón tay cái xoa nắn dương vật nhỏ dưới những cánh hoa mềm đã cương cứng, khi đâm vào khiến Lưu Vũ càng khóc to hơn.

Trương Hân Nghiêu coi lời cầu xin thương xót của Lưu Vũ như gió thoảng bên tai và đưa em đến cơn cực khoái bằng tay một cách tàn bạo. Trong hoa huyệt nhỏ không tự chủ được rớt ra rất nhiều nước, làm ướt cả quần của Trương Hân Nghiêu. Hắn dùng tay bóp chặt thịt vú của Lưu Vũ trong khi tay hắn vẫn còn kha khá chất lỏng khiêu dâm khiến nó ánh lên một lớp băng sáng bóng. Sau đó hắn tháo thắt lưng da của mình ra, để con quái vật thô to bật tung ra, nhanh chóng đút vào hoa huyệt phấn nộn vẫn còn đang co giật.

Hoa huyệt rất căng, nhưng cũng rất đàn hồi. Hai ngón tay có thể khiến Lưu Vũ no, và em cũng có thể thèm khát nuốt trọn một cây gậy thịt thô dài. Trương Hân Nghiêu bị Lưu Vũ kẹp chặt, da đầu hắn tê dại, luồng điện giật mạnh qua đại não hắn cũng không thể ngăn hắn nghe thấy tiếng Lưu Vũ khịt mũi một cách không thoải mái. Hắn chuẩn bị tiến vào bên trong, xâm nhập, phá nát nơi ẩm ướt nóng bỏng bên trong, nhưng hắn lại nghe thấy tiếng Lưu Vũ khóc hỏi:

"Anh đeo bao cao su à?"

Trương Hân Nghiêu cứng người. Lưu Vũ đã được kiểm tra và phát hiện ra rằng thực sự bên trong em có đầy đủ cơ quan nội tiết như một người phụ nữ bình thường; tức là em không chỉ có thể mang thai mà còn có thể tiết được sữa. Nhưng khổ nỗi tử cung em quá nhỏ và rất mềm để có thể chứa được một sinh mệnh nhỏ trong bụng. Vì vậy, mặc dù cả Trương Hân Nghiêu và Ngô Hải đều có chủ ý làm em đến mang thai, nhưng sau rốt, hai người vẫn chọn cách đeo đồ bảo hộ cẩn thận khi làm tình với Lưu Vũ. Nếu thật sự muốn bắn mà không cần phải đeo bao thì sẽ điên cuồng bắn vào hậu huyệt phía sau, dù sao thì khi ấy cũng chỉ là bần cùng bất đắc dĩ mà thôi.

Chỉ là hoàn cảnh ngày hôm nay rất đặc biệt, vì vậy ai cũng phải mang bao cao su khi quan hệ tình dục với Lưu Vũ. Trương Hân Nghiêu nhìn Ngô Hải, hy vọng rằng gã có thể đặt thêm một ít trong văn phòng. Nhưng hắn thấy gã lắc đầu, và dường như điều đó biểu thị cho việc bao cao su trong phòng không còn, và Ngô Hải không lường trước được việc này, gã không chuẩn bị thêm một hộp nào khác . Trương Hân Nghiêu chỉ có thể tức giận mà thoái thác, đổi lấy điểm hoa cúc trơn trượt. Trương Hân Nghiêu thò tay lên nhéo mặt Lưu Vũ một cách chán nản trong khi nhét vào, thở dài tiếc nuối: "Khi nào thì cái bụng nhỏ này mới lớn hả bé cưng?"

Ngô Hải trấn tĩnh lại nói: "Hôm nay chụp phim cho thấy em ấy gần như trưởng thành rồi. Tao đoán chừng hai tháng nữa là được rồi."

Trương Hân Nghiêu chỉ được an ủi một chút, hắn nắm cằm của Lưu Vũ, mỉm cười: "Bé cưng, anh có thể chờ được."

Lưu Vũ đỏ mặt không dám nhìn hắn, lông mi cụp xuống che dấu cảm xúc chân thật. Em có vẻ vừa mong đợi vừa sợ có thai, run bắn người không biết mình đang nghĩ gì. Nhưng suy nghĩ của em chưa được bao lâu thì bị cắt ngang, Ngô Hải cúi mặt xuống, hướng về phía em. Một cây gậy dày và dài hiện ra trước mặt, Lưu Vũ há miệng ngậm lấy.

Thường thì ở nhà, hai người làm tình cùng em hết người này đến người khác bất luận thời gian là ban đêm hay buổi sáng, làm em cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Nhưng sự thật thì Lưu Vũ sẽ cảm thấy trống rỗng nếu thiếu hai côn thịt thô dài cắm rút bên trong cơ thể tao hóa dâm đãng của mình. Lưu Vũ bực bội đối với Ngô Hải, như thể em đang phàn nàn rằng em chưa sẵn sàng với việc lên đường. Ngô Hải bị em làm cho choáng váng, không khỏi rơi xuống vực sâu. Trong tương lai, cả hai sẽ làm việc chung một tòa nhà, và Trương Hân Nghiêu thỉnh thoảng sẽ đến đây. Đương nhiên là, để không thụ thai một cách vội vàng, thực sự phải chuẩn bị bao cao su sẵn trong phòng.

Nhưng bây giờ không phải là lúc để xem xét điều này. Cái miệng nhỏ nhắn của Lưu Vũ đều đặn mút lấy dương vật của gã, tay thì chạm vào hai quả trứng mềm mại nhưng vô cùng săn chắc của hắn. Ngô Hải lớn như vậy khiến cho Lưu Vũ hoàn toàn không có thể hoàn thành. Hai hàm bị ép chặt đến mức không thể sát vào nhau, bất lực chảy ra chất lỏng. Lưu Vũ vừa ăn một cách thích thú vừa rên rỉ. Yết hầu lên xuống theo nhịp điệu, như sóng vỗ vào mạn tàu.

Trương Hân Nghiêu đã làm em trong một thời gian dài, vì vậy mà khi hắn dừng lại, toàn bộ cái mông của Lưu Vũ đỏ ửng lên một màu quyến rũ. Trương Hân Nghiêu nâng eo em đổi tư thế, để Lưu Vũ quỳ xuống, tự mình chọc lỗ nhỏ để lộ ra ngoài của em. Côn thịt trong miệng lần lật này cũng trượt ra ngoài, Ngô Hải chỉ có thể đợi Lưu Vũ chuẩn bị xong rồi lại đưa vào.

Trương Hân Nghiêu rút dương vật của mình ra, đẩy lên và bắt đầu chạy nước rút. Hoa huyệt nhỏ của Lưu Vũ chắc hẳn là có chút vấn đề nhỏ gì đó, hắn đâm rút kịch liệt khiến gương mặt em đỏ bừng, mồ hôi nhễ nhại chảy dọc từ cần cổ trắng nõn. Bao cao su không thể chứa hết tinh dịch của hắn, và Trương Hân Nghiêu chỉ có thể bị vùi trong bùn trắng. Cái miệng nhỏ nhắn nhịn không được, nhất thời chảy xuống, rơi vào thịt dọc theo âm hộ. Tất cả những lỗ hoa tham lam đều bị

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net