Chap 2 :Người bạn mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

— NGỘ KHÔNG ;Không không,ra khỏi người tao ngay thằng khốn,......Aaaaaaa.Hơ ác mộng ak vl.Mà đây là đâu.

- Bỗng một có một tiếng kéo cửa.NGỘ KHÔNG nhìn thấy một cô gái đang cầm một số vỏ đồ ăn đang dần dần đi tới anh.

- Cô ấy là LILIANA một cửu vĩ hồ ly.Vóc dáng cao làn da mượt mà trắng tuyết hồng hào, đôi môi đầy đặn đỏ hồng mịn, mái tóc ngắn thướt tha trắng bạc óng ả.Nhan sắc cô đã được phong là một mỹ nhân đẹp thứ hai thế giới sau ĐIÊU THUYỀN.


— LILIANA ;Tui tên LILIANA,chào cậucòn cậu tên j ???

— NGỘ KHÔNG ;Tui tên là WUKONG,Nhìn đi nhìn lại thì trong căn nhà này tuy nhỏ nhưng mà được trang trí theo một cách đơn sơ,và hơ mộc (NGỘ KHÔNG nghĩ trong đầu)

—NGỘ KHÔNG ;Mà tui nhớ tui đang ở trong núi mà.Sao lại ra được tới đây ???
— LILIANA ;Đúng la tui và cậu lúc ấy  ở trong núi.Khi mà cậu ngất thì bỗng một lúc sau thì có một đám mây trắng từ trên trời bây tới trong lòng núi để đưa tui và cậu ra đó.Khi đưa tới nhà tui thì đám mây đó bỗng bay đi đâu mất rồi.

— NGỘ KHÔNG ;Thì ra chuyện là như vậy,còn tên MALOCH ???

— LILIANA ;Tui cũng không biết nữa...Này tui cũng có một chút đồ ăn này ra ăn đi.

— NGỘ KHÔNG ;Uk....

- NGỘ KHÔNG nút nước miếng rồi đi từ từ tới bàn ăn.Rồi ăn ta nói.

— NGỘ KHÔNG ;Này LILIANA từ khi tới đây tui thấy gần đây cũng có một ngôi làng rất thân thiện mà sao cô không tới ở đó mà sau lại ở nơi hoang vắng này.

— LILIANA ;Thật ra, 2 năm trước khi tui mới tới nơi này,Tui đang đi giữa đường thì cảm thấy rất mệt mỏi vì đã mấy ngày không ăn cơm rồi.Đi được một lúc tui thấy một con sông lớn có một cậu bé đang chơi đùa bên dòng sông thấy vậy tui mìn chẳng ngó gì tới cậu nhóc ấy,rồi tui khum mình xuống để uống nước cho đỡ mệt uống được một chút,Bỗng có tiếng la tui nhìn ngang thì thay đổi cậu nhóc hồi nãy đang bị dòng nước cuốn đi tui liền biến thành cáo rồi nhảy xuống cứu cậu khi tui ôm cậu bé lúc đó thì đa số quá muộn để trở lại nước đã cuốn tui và cậu bé xuống thác nước rất vóc tui liền biến thành dạng người để che cháng cho cậu.

— NGỘ KHÔNG ;Rồi chuyện sau đó thế nào.

— LILIANA ;Sau đó thì chúng tui rơi xuống khi lên bờ tui nhanh chóng đứng dậy tui tui vẫn còn ôm cậu bé,nó ôm chặt tui và khóc lóc rất nhiều,dù vậy trên thân tui vẫn còn những vết thương ngoài da có chỗ còn bị chảy mẫu nữa,Đi được một lúc tui thấy một cái làng bỗng cậu bé phóng xuống thật nhanh và chạy về phía người nông dân đang làm ruộng cậu bé đó vừa khóc vừa ho to tiếng "Ba ơi" rất nhiều chú nông dân ôm chặt cậu bé vào lòng,khi tui nhìn thấy cảnh tượng đó tui rất vui.Rồi bỗng chú nông dân đó nhìn tui với một ánh mắt viên đạn ông ta nói:Quái vật sao ngươi dám bắt con ta cút đi.Ông ta cằm cây cào lên và đuổi đánh tui rất nhiều mấy người nông dân khác cũng tương tự như thế.Từ lúc đó tui cũng chỉ biết lẫn trốn và sống trong rừng sâu thôi.

— NGỘ KHÔNG ;Thì ra là vậy nhưng tại sau lúc nãy cô lại đi ra khỏi rừng.

— LILIANA ;Vì lúc ấy tui cần tìm một loại thảo dược để nấu ăn ai ngờ đi giữa đường thì bỗng tên MALOCH từ trên trời đáp xuống và đuổi theo tui đến đỉnh núi.😋

—LILIANA ;Hình như cơm chín rồi ăn thôi.

—NGỘ KHÔNG ;Uk....

—NGỘ KHÔNG ;Wao...cơm của LILIANA nấu ngon quá...

—LILIANA ;Cảm ơn nha cậu là người đầu tiên ăn cơm tui làm đó.  :3

- Tại một chỗ nào đó gần đây

—MURAD ;Ơ đâu là dâu sao mk lại ở đây.

-MURAD đứng dậy và đi về phía nam bỗng một cái thì

– Rầwwwwwwwwwwww..........

—MURAD ;What the mé một con rồng.

————————————————————————————

(Còn tiếp)

Nhớ cmt để cho mk biết ý kiến của các bạn và ủng hộ mk nhé.:)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net