14-Năm mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Chúc mừng năm mới ắp đầy ụ Rink nhé <3

****

  "Tròi má Error, em biết lí do tại sao chúng ta được nghỉ tận một tuần rồi!"-Ink chạy tới gần chồng mình, vừa đi vừa kêu lên.

  "Vì một cái lễ năm mới ngớ ngẩn của người Đông Nam Á thôi có gì đâu mà mình kinh thế?"-Error nhéo mày, nhìn cậu thở dốc sau một hồi chạy như thần sầu.

  "Ngớ ngẩn gì mẹ! Thú vị thế còn gì?"-vốn ưa thích lễ hội vì màu sắc đa dạng và nền văn hoá sáng tạo, Ink tỏ ra rất hứng thú.

  "Thú vị chỗ nào?"-vẫn không bị thuyết phục bới vẻ cái-gì-cũng-thích-cũng-yêu của vợ mình, anh hỏi.

  "Cái này cũng một phần theo truyền thuyết của Trung Quốc.. Năm âm được tính theo mặt trăng xoay quanh Trái Đất, ngược lại với bên Tây thì năm dương được tính theo Trái Đất xoay quanh Mặt Trời. Có tất cả mười hai con giáp chính là mười hai con vật thắng trong cuộc chạy đua do Ngọc hoàng sắp đặt."-Người Bảo Vệ nhìn vào khăn quàng đầy chữ của mình, bắt đầu kể lể dài dòng.

  "Mười hai con vật?"-Chúa Hủy Diệt nhướng mày, đưa mắt ra khỏi màn hình.

  "Phải.. Chúng là con chuột, con trâu, con hổ, con lợn, con khỉ, con gà, con chó, con rắn, con ngựa, con dê và cuối cùng là con rồng."-bộ xương trắng liệt kê mười hai con giáp ra, lấy một hơi dài rồi tiếp tục:

"Ở một số nơi người ta còn dùng con thỏ.. Hay con mèo, rồng có thể hoán với phượng hoàng."

  "Mình biết không, nghe thật kì lạ vì mấy con báo hay chim ưng không có trong danh sách đó đó."-bắt đầu có chút hứng thú, anh hỏi. Anh ngay lập tức lắc đầu để không sa bẫy do Ink đặt.

  "Em cũng không biết!"-Ink nhún vai, hơi xếch khăn quàng mình lên.-"em nghĩ mười hai con vật đó là những con vật ở xung quanh chúng ta, dễ nhìn dễ nhận ra."

  "Chỉ đối với loài người bên đó thôi, chứ anh còn chưa thấy một con trâu đây này."-Error bĩu môi(?), nhéo mày. Cậu thấy thế thì bật cười khúc khích.

  "Cơ mà.. Chắc nó phải có ý nghĩa gì đúng chứ?"

  "Ở một vài chỗ nói rằng mười hai con vật để thể hiện những đặc điểm, tính cách của con người. Tinh ranh, cần cù, thông minh, lanh lỏi, hiểm độc, chung thủy, tốt bụng, ham ăn, bền bỉ, hiền lành và tự tôn."

  Anh được giải thích, liền chậm rãi chấp nhận sự thật, đành gật đầu.

  "Mình với em có cùng năm sinh, chúng ta đều là.. Con khỉ!"

  "Hai con khỉ cưới nhau, hợp quá còn gì. Chắc chắn phá banh cái vũ trụ với cái tính phá hoại cho xem."-Error cười cợt, kéo cậu lại gần.

  "Em nghĩ chúng cũng không quan trọng, chỉ là mười hai một, đều là độ tuổi đặc biệt trong đời."-bị kéo gần vào bằng eo, Ink hơi loạng choạng nhưng vẫn cố nói lên quan điểm.

 

  "Mình biết không? Thật ra vị trí của con chuột nhẽ ra là của con mèo."-ngồi thoải mái trong lòng chồng, Người Bảo Vệ lần nữa mở đầu câu chuyện.

  "Hửm?"-Error quá lười để mở miệng, chỉ tạo tiếng trong họng ra.

  "Trước đêm ngày thi, con chuột đã chuốc độc con mèo, khiến cho nó bị ốm và không thể nào đi thi!"

  ".. Nghe thông minh đấy."-hắn nhe răng cười, ra chừng hứng thú.

  "Thông mình cái xương chậu mình ý, người ta gọi đó là nham hiểm với khôn lỏi hơn."-Ink đảo mắt chán nản.

  "Từ sau hôm đó, mèo đã trở nên vô cùng căm hận chuột. Người ta giải thích đó là lí do tại sao thời nay chuột thì luôn sợ mèo."-cậu lần nữa tươi cười giải thích.-"và cũng vì thế, ở một số nơi dùng con mèo!"

  "Đủ về mấy cái sự tích rồi, nghe nãy giờ."-Error đưa ngón út lên gãi gãi tai(?), hết sự hứng thú vừa nãy.

  "À năm mới có cái hay là.. Mình sẽ được lì xì!"

  "Lì xì là cái gì?"

  "Là khi người khác lớn tuổi hơn mình, tầm tuổi bố mẹ mình mừng tuổi cho mình. Mừng tuổi kiểu như là mừng thọ ấy.."

  "Thế là họ đưa tiền cho anh chỉ vì anh sống sót qua một năm hả?"

  "Mình hỏi lắm quá, ai mà biết!"

  "Vậy là mấy tên tác giả kia cho chúng ta nghỉ là vì ngày lễ.. Cũng kiểu như lì xì ha."-Error ngước lên trên trầm ngâm suy nghĩ.

  "Có lẽ vậy?"-Người Bảo Vệ nhún vai, mặt trông ngố không kể xiết.

  "Vậy mình mừng tuổi cho anh đi."

  "Hả? Tại sao?"-Ink nhéo mày, dần hiểu ra cái kiểu "lì xì" này là gì khi cái áo quấn quanh eo mình bị bỏ ra. Nhìn hắn một cách khó hiểu, cậu ngồi dậy để sang chỗ khác thì hắn níu lại.

  "Ngồi yên."-Chúa Hủy Diệt ra lệnh, thả lỏng dần tay mình ra ở cổ tay đối phương.

  "Cái kiểu này là em lì xì cho mình hay mình lì xì cho em đây?"-Ink cười ranh hỏi chồng, không có ý định kháng cự lại.

  "Cả hai cho huề."-Error cười lại, cởi áo ngoài của cậu ra.

♡18+ nhẹ phía trước♡

  "Người ta bảo nếu mình làm gì vào đầu năm, cả năm mình sẽ làm việc đó đó.."-trong lúc cao trào, cố dứt ra khỏi những tiếng rên rỉ, cậu nói một câu.

   "Không sao, cả năm ba trăm sáu lăm ngày anh đụ mình cả thể!"-anh quả quyết đáp lại trước khi đẩy một cú thúc mạnh vào bên trong thanh xuân của vợ.

  Bộ xương tối màu thích phá hoại mọi thứ, nhưng trong đó không bao gồm màng hoa của bộ xương nhỏ nhắn. Tuy rất kích thích cơ mà tốt nhất nên giữ gìn. Thế nên sau khi phá xong, anh sẽ phải cho cậu đi tắm để tránh bị xát trùng. Nghe một tên đồi bại làm dăm ba cái chuyện thận trọng và chiều chuộng vậy, chẳng thể nào tin được! Ink có tin được đâu mà người khác tin đây?

  "Em biết không? Khỉ có số giờ giao phối cao nhất đấy."-anh thở dốc, cố ngăn những tiếng rên lớn ra ngoài.

  "Hả? Sao tự dưng.. Mình nói.. Về cái này..?!"-câu nói bị nâng giọng lên do cậu đột nhiên bị rút nhanh ra rồi phi vào.

  "Người ta bảo đ.t nhau như khỉ, chớ có sai!"

♡bạn có thể đọc tiếp rồi♡

  Người Bảo Vệ lần nữa thất thủ trong việc bảo vệ cơ thể mình khỏi bị xâm phạm, còn Chúa Hủy Diệt lại rất vui vẻ và đòi làm thêm lần nữa ngay sau khi trào cả vào hang nguồn của đối phương.

  "Mấy man! Chúc Tết con lợn vui vẻ nha!"-Rổ kêu lên từ trường quay.

  "Ăn nhiều để bếu như lợn Ỉ nha!!!"-máy quay chuyển góc, thấy Đỗ đang quay mều Ỉ bếu núc ních, mều Ỉ đang hoảng sợ tột độ.

  "Ủa con kia, phải xẻ thịt với dứt lông đã chứ!!!"-Rổ liền chạy ra huýnh nhau với Đỗ.

  "ÔI CỨU TOI VÀ CHÚC CẢ NHÀ ĂN TẾT VUI VẺ NHA ĐỪNG ĂN THỊT MỀU LỢN Á!!!"-Ỉ hét lên, cố gắng thoát ra khỏi giây buột chân.

  "Tao chúc mầy năm nay hoàn thành Xuyên Qua Khung Sắt."-Đỗ cầm cái quạt giấy phật vào đầu Rổ.

  "Dạ."-Rổ cúi đầu, mặt trầm trọng.
 

****

Hjhj năm mới zui zẻ nha mấy đứa

-Rổ
8/2/2019

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net