Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Ly hôn đi Park Jimin "
Anh như chết lặng khi nghe câu nói này của bạn , đôi bàn tay đang giữ lấy cánh tay bạn thật bỗng buông ra
Anh quay lưng với bạn , ánh mắt đờ đẫn nhìn lên không trung , giọng nói có phần nghẹn lại ở xuống họng
" Em biết là dù em có làm gì anh cũng sẽ vẫn tha thứ cho em mà , nhưng tại sao , tại sao em vẫn nhất quyết muốn buông bỏ anh "
" Con chúng ta mất là lỗi do sao anh sao T/b ? Con chúng ta mất anh không đau lòng sao ? Tại sao em không thể buông bỏ quá khứ để cùng anh làm lại từ đầu
T/b à " Anh quay lại nhìn bạn , ánh mắt cười hôm nào nay đã tràn ngập nỗi bi thương
Bạn nhanh chóng lấy lại tinh thần , gạt nhanh nước mắt dần khô trên đôi gò má
" Anh biết đấy , yêu anh em chưa bao giờ bình yên cả , em muốn được an nhiên như bao người khác nhưng không được , bên anh em như đứng ngoài giông bão mà chẳng một ai che chắn , bảo vệ "
" Buông tha cho em đi , hãy để người khác bảo vệ em ... tốt hơn anh "

Anh ngồi phịch xuống sofa , bất lực nhìn xuống sàn nhà , giọng nghiêm nghị
" Được rồi , anh không muốn nghe nữa . Dừng lại đi "
Bạn tiến đến trước mặt anh , hai tay chạm đến gương mặt nhỏ nhắn đối diện với bạn
" Sao nào , anh sợ phải đối mặt với em sao , Jimin à , ly... "
Bạn chưa nói dứt câu thì anh đã dùng một nụ hôn để ngăn bạn lại , lưỡi anh không ngừng lục lọi mọi ngóch ngách cho đến khi bạn không còn dưỡng khí nữa anh mới buông tha , đôi bàn tay lạnh như băng của áp sát vào gương mặt bạn
" Anh không sợ em , chỉ vì anh yêu em thôi " dứt câu anh lại tiếp tục hôn lấy đôi môi đang sưng tấy của bạn , đôi tay nhanh chóng gột bỏ chiếc sơ mi trên người bạn , nhanh chóng thân thể chẳng còn mảnh vải che thân của bạn đã hiện trước mặt anh
Anh như con dã thú xông vào ăn thịt bạn , đôi môi nóng bỏng hôn lên chiếc cổ trắng nõn tạo thành những chiếc tích của riêng anh , anh nhanh chóng cởi quần áo của bản thân
Phút chốc căn phòng chứa đầy thanh âm đau khổ ban nãy giờ đây là những âm thanh của sắc dục , anh nhẹ nhàng bế bạn lên phòng thả bạn lên giường và nằm bên cạnh
Anh không nhìn bạn , ánh mắt tập trung lên trần nhà u tối , giọng nói có phần trầm lại phá tan bầu không khí ám muội
" Em và Tên đó bắt đầu từ khi nào "
Bạn hơi ngạc nhiên vì câu hỏi bất ngờ của anh , nhưng bạn cũng không muốn giấu diếm nữa
" 3 tháng trước "
" Tại quán bar anh đã từng thấy anh ấy"
Giọng anh có phần hơi ngập ngừng
" Em ... thích cậu ta đến như vậy sao ? "
Bạn quay sang nhìn anh , nhưng anh không quay lại , mắt anh vẫn tập trung vào khoảng không u tối đó
" Ừ "
Anh quay sang nhìn bạn , đôi bàn tay áp sát lên khuôn mặt bạn , mỉm cười nhẹ nhàng nói :
" Anh yêu em , anh có thể chờ đến ngày chúng ta bắt đầu lại "
Từng lời nói của anh như nhát dao tâm thẳng vào tim bạn , tại sao bạn đối xử với anh như vậy mà anh không quay lưng với bạn , sự dịu dàng của anh càng làm bạn thấy khó chịu , gạt lấy bàn tay trên mặt bạn ngồi dậy , quay lưng rời đi
" Đừng như vậy nữa , xin anh "
Nói dứt câu bạn rời đi trong tiếng kéo cửa não nề , bỏ mặc ai đó đang hỗn độn với sự tổn thương không nguôi

Sáng hôm sau bạn nhận được tin nhắn của jimin
" hãy cứ trở về bất cứ lúc nào , đây là nhà của em , anh sẽ không làm phiền em nữa "
Bạn nhọc nhằn kéo chiếc Vali bước ra khỏi căn nhà , trên bàn để lại giấy tờ ly hôn đã có chữ ký của bạn , không một lời nhắn dành cho anh
Bạn bước đi , không một lần ngoảnh lại , mặc cho người con trai đang chờ đợi bạn trở về
Trời đổ một cơn mưa Phùn như trôi đi tất cả kỉ niệm của cả hai , Jimin xé toang tờ giấy ly hôn , tay anh gớm máu vì đập thủy tinh , nốc từng cơn rượu đến say khướt , căn nhà trống vắng lạnh lẽo mặc cho anh hao gầy bạn vẫn không trở về ...
Continue...
7/12/18

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net