CHAP 1: Vũ trụ vẫn hướng về ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Trời xuân ở một vườn hoa anh đào, đôi tình nhân trẻ nắm tay đi dạo]

- Khi mọi thứ vỡ tan tành, anh sẽ hàn gắn lại. Có thể không phải lúc nào nó cũng hoàn hảo, nhưng anh sẽ làm như thế. Nếu em thấy không sao thì... em cưới anh nhé !

Tâm trạng bồi hồi của Hae In, tim cô rung động từng nhịp, đôi mắt long lanh như muốn òa khóc...

"Tất nhiên rồi" – Hae In, "mà ta chỉ được ôm sau năm lần nắm tay thôi đấy nhé!"

Hyun Woo ngỡ ngàng nhưng rồi cũng không biết phản kháng lại thế nào.

--------------------------------

Hyun Woo dừng xe lại trước một nhà hàng sang trọng, Hae In vội hỏi:

- Ơ ? Chẳng phải chúng ta có hẹn ăn tối ở nhà em sao ?

Hyun Woo chắc lại sợ cô hỏi dò thêm lại lộ hết thẩy, anh im lặng bước xuống mở cửa xe cho cô, một tay chắn thanh nóc xe, một tay đỡ Hae In.

- Em cứ xuống đi đã nhé

Cả hai bước vào trong, không gian nhà hàng lộng lẫy, phòng ăn riêng tư được bao phủ bởi một chiếc thủy cung dáng vòm. Hae In bất ngờ đôi mắt tròn xoe nhìn hồ cá to lớn phía trước. Hyun Woo nắm chặt tay cô:

- Có bắt đầu lại bao nhiêu lần nữa, thì anh cũng muốn cùng em đến những nơi như lần đầu ấy, vì vũ trụ sẽ mãi mãi đứng về phía chúng ta.

Hae In cuối mặt xuống cố nén nước mắt, không khí và giọng nói ấm áp này mang lại cho cô thứ cảm giác quen thuộc. Cả hai đã từng đến thủy cung, đều là cô đã lên kế hoạch trước, nhưng lần này, cô biết Hyun Woo đã chủ động để gợi lại từng kí ức, từng kỉ niệm thuở đầu mà cô đã vô tình đánh mất sau cuộc đại phẫu ấy.

Hyun Woo quay sang nắm bàn tay còn lại của Hae In rồi quỳ xuống, anh lấy từ bên trong chiếc áo Măng-tô hộp nhẫn Bvlgari mà lần trước anh đã giữ lại khi Hae In vào phòng phẫu thuật ở Đức, anh cầm chiếc nhẫn lên:

- E-em đ-ồng...

Hae In lấy ngay chiếc nhẫn xỏ vào ngón áp út

- Ban nãy em đã đồng ý rồi, sao em quên đeo nhẫn được chứ, anh thật là !

Nói xong cô đỡ Hyun Woo lên và mân mê chiếc nhẫn trên tay mình.

Hyun Woo nở nụ cười hạnh phúc, không thể giấu nổi những giọt nước mắt mà anh đã nghẹn lại từ nãy giờ. Anh ôm chặt Hae In, như ôm cả thế giới của mình vào lòng. Tay Hae In ôm bóng lưng rộng lớn của anh, bỗng xoa nhẹ nơi vết thương mà anh đã đỡ cho cô lúc trước.

Hyun Woo đưa tay xoa tóc của Hae In rồi từ từ giữ nhẹ sau gáy, cô bắt đầu thấy "bất an" rồi đây. Anh cúi xuống, khẽ đặt lên môi cô một nụ hôn, rồi cả hai dần nhắm mắt và dường như đang chìm trong cái thứ ngọt ngào NHẸ NHÀNG ấy... hơi thở, tình yêu, tất cả, hòa làm một cùng không gian lãng mạn nơi đây.

Hae In lùi nhẹ người về phía sau rồi nhìn Hyun Woo với ánh mắt ngập tràn hạnh phúc, cô bất giác lấy tay đưa lên phía môi trên của anh, lấp bấp

- S-son, em nghĩ để mọi người thấy sẽ không hay đâu n-nhỉ?

Hyun Woo nắm cổ tay đó của Hae In và bật cười, chỉ là lâu rồi anh mới thấy được hình ảnh này của cô, một Hae In vui vẻ, nhẹ nhàng và ân cần.

Cả hai ngồi xuống và dùng bữa, sau đó tài xế lái thuê đến đưa họ về nhà vì cả hai cũng đã có chút men trong người.

--------------------------------

[Biệt thự Hong]

Buổi sáng của đôi "vợ chồng son" lại đến.

Hyun Woo thức dậy, quay sang và cười mỉm vì Hae In vẫn nằm trọn trong vòng tay của anh, anh lại nhìn xung quanh *lâu lắm rồi cả hai mới ngủ trong chiếc phòng quen thuộc này*

Anh quay sang hôn nhẹ lên trán của Hae In, anh vừa nhìn xuống thì thấy cô đang trừng mắt nhìn mình, Hyun Woo giật mình

- Ơ em dậy từ lúc nào vậy ?

- Cũng khá lâu rồi đấy nhỉ ? *vừa nói cô vừa lấy tay mình khều nhẹ mái tóc rũ rượi của anh*

Thực ra Hae In đã dậy từ ban nãy và vẫn mãi mê chiếc nhẫn trên tay, thấy Hyun Woo xoay người nên cô vờ ngủ tiếp.

- Sao em không kêu anh dậy hay nói cho anh mà lại vờ ngủ vậy? Em cố tình trêu anh đây mà.

Hae In chồm người dậy, cúi sát vào mặt anh

- Thì em bắt chước anh luật sư nào đấy thôi

Dần dần, cô chạm nhẹ đầu mũi mình vào mũi của anh, cả hai dường như không còn khoảng cách và...

*Cốc cốc, đẩy nhẹ cửa*

- Này, hai đứa xuống ăn sáng cùng mọi người này !

Hae In hoảng loạn bật dậy, tay chân khua tứ tung chăn gối, vô tình đẩy Hyun Woo lăn xuống giường *cưới nhau gần 4 năm trời, không ít lần anh vừa đau vừa cuê như thế này*

- Mẹ à ! Sao mẹ không gõ cửa ?

- Cửa không khóa nên mẹ đẩy nhẹ vào thôi mà, hai đứa không khóa à

- Aisss, bọn con xuống ngay.

Hyun Woo đứng dậy, vẫn hoang mang sau cú ngã ấy

--------------------------------

Chả hiểu vì sao Hyun Woo vẫn ôm choàng eo vợ, cả hai đang xuống cầu thang còn Hae In thì đang xắn tay áo sơ mi và nhăn nhó

- Trước giờ mẹ có lần nào lên kêu em như vậy đâu chứ ? Thật là

Cả nhà ngồi vào bàn ăn, hai tô súp giải rượu nhỏ được người làm chuẩn bị cho vợ chồng BaekHong (cả hai cũng không uống nhiều đến mức đó, mà vì cần đủ tỉnh táo còn sắp xếp công việc)

Món tráng miệng được bày lên, Soo Cheol mở ra chủ đề khác cho cả nhà

- Noona ! Chị xem SNS của chị Baek chưa ? (chị gái của Hyun Woo ở quê)

Hae In buông muỗng xuống, không lẽ có gì xảy ra mà mình chưa biết sao

- Là chị của chồng chị ? Sao chị không biết nhỉ ? Hyun Woo anh xem SNS chị đăng gì.

- A-anh cả ngày hôm qua cùng em mà ha *Hyun Woo ấp úng*

Cô Beom Ja đá chân Soo Cheol rồi liếc mắt ra hiệu. Tính Hae In tất nhiên không thể bỏ qua dễ dàng dù cho tất cả có cố tình tránh né thế nào

(Bức ảnh Hyun Woo kéo áo khoát một bên vai và bức ảnh 2 lộ rõ chiếc áo tank top cùng cơ vai săn chắc, được chụp ở Đức)

Hae In cau mày, trừng mắt đọc rõ to caption:

"Em trai tôi có vợ rồi nhưng vẫn còn rất này nọ nhé !"

Chị anh Baek vốn luôn tự hào về em trai và em dâu mình như thế, ai cũng biết rõ được kế hoạch cầu hôn của Hyun Woo nhưng khi hoàn tất thì chị ấy không kiềm chế nổi, đăng bài chúc mừng ngay.

Không gian tại bàn ăn lúc này bỗng dưng lạnh toát (lạnh thì lạnh mà Hyun Woo vẫn toát mồ hôi ㅠㅠ)

- Chàaaa ! Lúc này anh bỏ em lại khách sạn một mình mà đi dạo đây, rồi ai chụp đây ?

- Anh lần đầu thấy đó, anh chỉ ra ngoài hóng gió một chút. Là một nhiếp ảnh đường phố chụp thôi, em đừng lo.

Hae In bóp chặt vai của Hyun Woo, anh co người lại và nổi da gà từng cơn.

- Ai lo gì ? Anh vẫn thích khoe cơ bắp của mình nhỉ ? Từ giờ anh bỏ hết áo tank top đi cho em, nhưng nhớ mặc áo tay dài cũng không được xắn cả lên.

Hyun Woo chỉ biết nín lặng và mím môi gật gù, Hae In đẩy ghế và đứng dậy

- Con ăn xong rồi ạ !

Cả nhà lắc đầu *con bé có lúc bị gián đoạn kí ức mà tính tình của nó vẫn thế nhỉ, giận lẫy và ghen tuông Hyun Woo với mọi lí do*

Hyun Woo vẫn còn hồi hộp và xin lỗi mọi người rồi lững thững theo sau Hae In.

—————————————————————

©: Bản quyền thuộc sở hữu của FMV by Kylie, vui lòng không chỉnh sửa. Mọi hành vi lấy cắp đều là trái phép và bị nghiêm cấm.

#QueenofTears #KimKimCouple #Fanfic #FMVbyKylie


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net