Chương 8: Thông Báo Đại Hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Ngoại truyện tự sáng tác - 8]
THÔNG BÁO ĐẠI HÔN

Hôm qua, sau khi Ti Mệnh về, ta không song tu với chàng, ta chỉ hôn một chút, sờ sờ một chút, rồi ôm chàng ấy ngủ. Cảm giác Nhất phẩm Chiến Thần là phu quân của ta, là người chỉ thuộc về một mình Linh Tịch ta đây thật sự rất phấn khích. Bởi vì chỉ có duy nhất mình ta được ở cạnh chàng, được thân mật với chàng thôi. Tuy phải trải qua một chút khổ mới đến được với nhau nhưng thành quả nhận được quá xứng đáng. Ta đã theo đuổi được thần tôn cao cao tại thượng. Ta bây giờ là hình tượng phấn đấu cho rất nhiều nữ tiên ở Thiên Tộc noi theo. Đây là nhờ công của Ti Mệnh, hắn lấy chuyện tình của ta viết thành thoại bản, lấy tên là Thần Tịch truyền kỳ, bắn đắc như tôm tươi, nghe nói, có vị địa tiên nào đó mua được cuốn sách này, đem xuống nhân gian truyền bá, thêu dệt thành vô số giai thoại.

Hôm nay ta và Cửu Thần đến Đào Lâm đón Niệm Nhi. Ta chọn cho chàng một bộ màu trắng, đai lưng màu đen, phát quan màu bạc, trâm cài là Phượng Trâm do lông đuôi phượng của ta biến thành. Ta cũng mặc 1 bộ màu trắng giống chàng. Ta vẫn có thói quen chăm sóc cho chàng ấy như khi ta là tiên nga của chàng trước kia. Bọn ta mới vừa ra cửa, ta đang chuẩn bị niệm chú để đưa chàng đến Đào Lâm thì Ti Mệnh lại chạy đến. Hắn quả thật rất biết chọn thời điểm xuất hiện.
Hắn hành lễ với bọn ta, Cửu Thần phất tay, mở miệng hỏi: Ngươi tới có việc gì?

Ti Mênh biết là họ chuẩn bị đi nên nói ngay: Thần đã chọn được ngày cử hành đại hôn, 10 ngày nữa là ngày cực tốt, rất thích hợp cho việc hỷ sự.

Thần tôn của ta trả lời: Được, vậy chọn ngày đó, ta sẽ bẩm báo chuyện này với Thiên Quân và Thiên Tôn.

Chàng quay sang hỏi ý kiến ta: Chúng ta đi gặp Thiên Quân và Thiên Tôn để bẩm báo chuyện này, sau đó đi Đào Lâm đón Niệm Nhi.

Ta gật đầu, chàng cười với ta một cái rồi quay sang nói với Ti Mệnh: Ngươi đi theo ta luôn.

Ti Mệnh:  Vâng.

Sau đó, bọn ta đến gặp Thiên Quân để bẩm về việc này, người rất vui vẻ đồng ý, còn bảo sẽ phái thêm nhiều người hỗ trợ, Thần tôn nhà ta giao việc này cho Ti Mệnh lo liệu, còn bọn ta thì đi đón Niệm Nhi đến Thiên Tôn Sơn báo tin này cho người.

Lúc phu thê bọn ta đến, Niệm Nhi đang cùng sư tỷ ăn điểm tâm, Vân Phong ngồi một bên ngắm nhìn sư tỷ đắm đuối, Thừa Yến và Hoa Liễu đang tranh cãi về việc lấy bao nhiêu cọng tóc của Hoa Liễu để ủ cho mẻ rượu sắp đến.

Ta cất tiếng gọi: Niệm Nhi.

Niệm Nhi trông thấy cha mẹ vô cùng phấn khởi, tuột xuống khỏi người của sư tỷ. Chạy lon ton về phía chúng ta, miệng réo vang: Cha, mẹ.

Ta cứ nghĩ con bé sẽ chạy đến chỗ ta, còn định giơ tay ra đón con bé thì con bé lại chạy một mạch đến ôm chân cha nó. Miệng cứ ríu rít: Cha ơi, ôm ôm, ôm ôm con.

Chàng cười, cúi xuống, ôm con bé lên, hai cha con còn đùa giỡn với nhau, nhìn hành động của con bé làm ta nhớ đến hành động lúc ta say rượu, chàng đến Đào Lâm đón ta, ta cũng chạy đến đòi chàng ôm ôm.

Chàng nhéo mũi con bé, sủng nịnh nói: Niệm Nhi, hôm nay cha mẹ đưa con đến chỗ Thiên Tôn chơi nhé.

Niệm Nhi vỗ tay, cười khanh khách nói: Ôi thích quá.

Ta cười, xoa đầu con bé, cúi người ôm lấy Ngũ Uyển, rồi quay sang nhóm người sư tỷ nói: Sư tỷ, chúng ta đi trước. A đúng rồi, sẵn tiện, ta báo với mọi người trước, 10 ngày nữa, thần tôn và ta sẽ tổ chức hôn lễ, đến hôm đó, mọi người nhớ đến uống rượu hỷ nhé.

Thanh Dao nhìn bọn ta cười hạnh phúc, nhìn ánh mắt sư tỷ ta hiểu nàng muốn nói gì, nàng mừng cho ta, cuối cùng ta cũng có được hạnh phúc.

Còn Vân Phong chạy tót đến bên cạnh thần tôn nhà ta, hí hửng nói: Phải vậy chứ, sư huynh đại hôn xong, ta sẽ xin Thiên Quân cưới Thanh Dao. Nàng ấy cứ nói đợi Linh Tịch.

Thần tôn lườm hắn nói: Ta tưởng đệ rước được người về dinh từ lâu rồi chứ.

Vân Phong bĩu môi: Không phải vì huynh sao. Từ ngày huynh gặp chuyện, hai tỷ muội bọn họ cứ quấn quýt không rời, Thanh Dao nào thèm để ý tới ta.

Những chữ cuối, Vân Phong cố tình lên giọng, Thanh Dao đang trò chuyện với ta liền nghe thấy, quay sang lườm yêu hắn, nàng nhàn nhạt cất lời: Vậy tối nay ngủ ngoài sân đi.

Vân Phong nhảy dựng, vội chạy đến quấn quýt lấy Thanh Dao nhằm cứu vãn tình thế. Ta ôm bụng cười, hai người này vì bọn ta nên cứ chần chừ, tuy không chính thức thành thân nhưng cũng đã ở chung một chỗ, ở nhân gian gọi là ăn cơm trước kẻng đấy. Nếu hắn biết sư tỷ đã có tin vui thì không biết còn có biểu hiện kinh thiên động địa thế nào.

Hoa Liễu nghe ta và thần tôn nhà ta sắp thành thân cùng đến góp vui: A, vậy ta sẽ đem rượu mới do ta ủ đến làm quà tặng 2 người. Chúc hai người mãi mãi hạnh phúc, sớm đẻ thêm 1 quả trứng long phượng trắng mịn như Niệm Nhi.

Thừa Yến ở một bên nghe nàng ấy phát ngôn không kiêng dè gì cả, bèn rầy nàng ấy: Nói năng lung tung.

Vân Phong, Thanh Dao cười nàng ấy chúc quá hồn nhiên, Thần tôn và ta nghe xong nhìn nhau hơi xấu hổ bật cười, Niệm Nhi thấy bọn ta cười cũng cười theo.

Sau đó, cả nhà 4 người chúng ta tạm biệt mọi người, ta niệm chú đưa mọi người đến Thiên Tôn Sơn. Thiên Tôn gặp Niệm Nhi như bắt được vàng, ôm con bé chơi đùa một lúc lâu mới để phu quân và ta bẩm báo với người tin hỷ của bọn ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC