Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba ngày sau, cuối cùng thì tiệc đại thọ của Lê phu nhân cũng đến. Tại Lê gia hôm nay đông đúc náo nhiệt. Tiếng chúc mừng rôm rả trong biệt phủ nhà họ Lê. Họ đều là những doanh nhân, chủ tịch của các công ty lớn nhỏ trong thành phố.

Lan Ngọc không khỏi ngưỡng mộ và choáng ngợp:" Thế lực của Lê gia thật khủng.."

Trong lúc mọi người vui mừng trao quà cho bà thì Lan Ngọc đang bận kiểm tra lại món quà lớn của mình. Một món quà đặc biệt!

Trong lúc em và cô đi chào hỏi ra mắt mọi người, dù tay trong tay trên môi lúc nào cũng nở nụ cười thì bên trong hai người lại trái ngược. Thúy Ngân môi cười nhưng giọng lại lãnh đạm thầm thì hỏi cô:

-Chị đã chuẩn bị hết chưa?_ Thúy Ngân dựa vào cửa hỏi cô

-Việc của em là lo cho Khả Như của em đi! Còn việc chuẩn bị quà tôi đã làm rồi.. À, tôi nghĩ em cũng sẽ bất ngờ đấy!!_ Lan Ngọc cười ẩn ý

-Đi thôi!!

Lan Ngọc bước đến khoác tay em lần nữa bước đi, Lan Ngọc không biết nụ cười ẩn ý của cô lúc ấy đã khiến một góc trong trái tim Thúy Ngân xao động. Thúy Ngân cảm thấy hứng thú với chị gái đầy mưu mẹo này.

Hôm nay Lan Ngọc trông thật lộng lẫy, bộ dạ hội trắng càng tăng thêm sức hút. Lan Ngọc dịu dàng bước bên cạnh chủ tịch Lê khôi ngô, đỉnh đạt. Khiến ai cũng xuýt xoa vì sự đẹp đôi của hai người. Đám đông đang xì xào khen ngợi.

-"Cô ấy là vợ của chủ tịch Lê phải không? Đẹp quá.."

-"Cô ấy xinh quá, hai người thật là đẹp đôi..."

Hai người đang cùng bà tiếp khách vui vẻ cho đến khi...

-Thúy Ngân....

Khả Như từ ngoài chạy vào ôm chầm Thúy Ngân, điều đó kỳ cục đến nỗi thu hút tất cả ánh nhìn của mọi người. Và họ bắt đầu to nhỏ:

-Đó có phải là Trần tiểu thư không?

-Là cô ta đó!!

-Nghe nói cô ta đang ở nước ngoài, sao lại xuất hiện ở đây??

-Chưa hết đâu tôi còn nghe nói cô ta và Lê tổng có mối quan hệ với nhau cơ đấy!!

Cả Lan Ngọc và bà đều nghe thấy những câu nói ấy và đương nhiên người tức giận khó chịu nhất chính là Lê phu nhân. Lan Ngọc ở bên cạnh đưa tay lên vai xoa xoa trấn an bà.

Hôm nay ả mặc một chiếc váy xẻ màu đỏ, chỗ nào cần hở đều hở ra hết! Không cần cũng có thể nhìn thấy được đúng là cái đồ hồ ly mà. Lan Ngọc liếc ả, ả liền tỏ ra sợ hãi vội vàng buông tay Thúy Ngân ra

-Ấy chết, em xin lỗi tại em quá khích!!_ Lại xưng em với cô, con yêu quái này lỳ ghê. Còn tỏ ra khép nép ngại ngùng, mới dậy thì ha gì??

Lan Ngọc giấu vào sự khó chịu, mỉm cười nhìn ả nói:

-Không sao đâu, Mà em đến đúng lúc lắm đấy!!_ Cô nói từ từ bước về chính giữa gian phòng. Lan Ngọc lớn giọng, trên môi thường trực nụ cười nhưng ánh mắt lúc này đã chuyển sang một sắc thái vô cùng bí hiểm khiến người khác phải chú tâm vào cô.

-Kính thư các vị, đây là lần đầu tiên tôi tham dự tiệc mừng thọ của Lê phu nhân và cũng là bà nội của chồng tôi. Tôi thực sự cảm thấy rất vui, vì vậy tôi muốn dành tặng món quà này cho bà, ... một món quà thật đặc biệt mà chắc chắn là bà sẽ hài lòng!!_ Lan Ngọc vừa kết thúc lời, tất cả các đèn trong phòng đồng loạt tắt hết. Và ánh sáng từ máy chiếu được bật lên.

*Á... Á.. ưmmm*_ Trên màn hình chính là Khả Như ở trên giường cùng với một người đàn ông.

*Này, em định bám theo con nhỏ Thúy Ngân đó đến bao giờ??* _Người đàn ông đó đang hoạt động trên người ả và hắn bắt đầu nói.

*Đến khi nó đưa công ty cho em,.. Á.. umm*_ Ả vừa nói vừa rên rỉ
*Mà nó cũng ngu thật, còn nghĩ em yêu nó thật lòng.. Một đứa con gái làm sao làm em sung sướnh như anh được.... Hộc.. hộc...*_ Có vẻ hắn ta đang tăng tốc

*Um.. ưʍ...*

Sau đó là những tiếng rên rỉ ghê tởm của đôi cẩu nam nữ kia, được một lúc thì máy chiếu tắt ngắm. Toàn bộ đèn lại được bật sáng trở lại. Ả ta vẫn chưa hết bàng hoàng trước chuyện đang diễn ra.

-Thúy Ngân. nghe chị nói!!

-Câm miệng!_ Thúy Ngân nắm chặt tay ả rồi hất mạnh tay, nghiến răng nói

-Thúy Ngân... nghe chị giải thích đi...

-CÚT!

Ả vẫn đứng chôn chân như tượng, Lan Ngọc bước đến gần cầm tay ả nhẹ nhàng nói, ánh mắt còn tỏ ra thương hại:

-Trần tiểu thư, tôi nghĩ chị nên đi đi!

-Mày...

Ả ta bị mất mặt đến nỗi không hoàn thành được một câu, nên đành quay lưng bỏ đi.

Còn Thúy Ngân, sau cú sốc đó thì cũng rời khỏi bữa tiệc, Chỉ còn cô và bà đứng đó cùng với mọi người nhìn theo. Lúc này bà mới nhìn sang Lan Ngọc cười tươi, tấm tắc khen ngợi lớn tiếng:

-Con làm tốt lắm!! Cháu dâu ngoan của ta...

Mọi người cũng nghe được câu nói của bà, nên rất nhanh buổi tiệc quay lại với không khí ban đầu. Có lẽ họ cũng hiểu được một phần câu chuyện rồi, Lan Ngọc còn nghe được nhiều lời khen ngợi từ những vị phu nhân khác.

-Bà ơi!!.. con có nên đi theo Thúy Ngân không?_ Lúc này Lan Ngọc mới cảm thấy lo lắng.

-Không cần đâu. Để nó tự suy nghĩ!!_ bà trấn an cô rồi kéo tay cô đi đến đám bạn già của bà

-Dạ vâng!_ Lan Ngọc dù đi theo bà nhưng ánh mắt vẫn để ý hướng mà em vừa rồi khỏi.



......
Chị Ngọc ghê lắm😂😂


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net