14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


“Chạm vào anh ta một lần nữa và tôi sẽ bắn.”

Đầu Pete quay cuồng, nhưng tay anh không run khi anh chỉ vào Kinn. Pete thở khó khăn và không đều, gầm gừ mỗi khi Kinn cố gắng di chuyển và anh gầm gừ khi bước lại gần Kinn, người chỉ đứng đó, đông cứng tại chỗ vì rõ ràng là hắn không bao giờ mong đợi điều gì như thế này. Hắn không bao giờ ngờ rằng Pete lại là người chĩa súng vào mình và… bảo vệ Vegas?!

Vegas nuốt khan khi nhìn Pete. Ánh mắt của Alpha tối sầm lại, Pete thực sự đã sẵn sàng giết người cậu cảm thấy chân mình run lên khi nhìn thấy Pete- Anh biết rõ mình đang làm gì. Vegas rủa thầm hít một hơi thật sâu. Omega bên trong có thể cảm thấy rằng Alpha đang bảo vệ mình và cậu nghiến răng - Pete cần phải ổn định nếu không họ sẽ phát hiện ra việc Vegas đang-

Vegas lắc đầu; làm sao họ biết được? Vegas đã được kiểm soát, Kinn và những người khác sẽ không bao giờ biết. Tuy nhiên, Vegas vẫn hoang tưởng cậu muốn bước tới chỗ Pete và khiến anh ổn định lại, nhưng khi cậu tiến lại gần, Pete gầm gừ. Không giống như lần trước, tiếng gầm gừ này không nhằm làm cậu sợ hãi hay bắt cậu phải khuất phục. Đó là để làm cho Vegas bình tĩnh lại, là để trấn an cậu rằng Pete đã nhận được thứ này và Vegas chỉ dừng lại tại chỗ, cắn vào môi dưới.

Cậu thực sự sẽ để một Alpha kiểm soát mình sao?

Vegas nhanh chóng thoát khỏi chuyện này. Đây không chỉ là Alpha ''bất kỳ'', đây là Pete. Vegas cần ngừng so sánh Pete với những Alpha khác vì Pete không giống ai trong số họ. Pete là người duy nhất mà Vegas quyết định tin tưởng, Pete là người duy nhất ở đó vì cậu. Tuy nhiên, Vegas đã vô cùng sợ hãi, cậu tưởng rằng Kinn sẽ phát hiện ra-

"Peter, mày đang làm gì vậy?" Porsche hỏi và bước lại gần. Lần đó Pete không gầm gừ, nhưng anh vẫn dán mắt vào chiếc Porsche, trong khi khẩu súng vẫn chĩa vào Kinn, người đang cố gắng tìm hiểu xem phải làm gì. Hắn không muốn tấn công Pete hơn tất cả mọi người, nhưng nếu anh đang đe dọa hắn, thì Kinn có lựa chọn nào? Kinn rủa thầm và trừng mắt nhìn Vegas.

Vegas đã phải làm một cái gì đó với điều này!

“Điều mà lẽ ra tao nên làm từ lâu rồi”

Pete gầm gừ và mỉm cười khi thấy chiếc Porsche thực sự trông kinh hãi như thế nào và nghiêng đầu sang một bên. Thật buồn cười khi thấy Porsche sợ anh.

“Có chuyện gì vậy, Porsche? Sợ hãi?"

anh hỏi và cười nhẹ, lắc đầu.

“Pete, hạ súng xuống”

Kinn cảnh báo anh và Pete quay lại nhìn Kinn.

“Không”

Pete nói và sau đó anh bước lại gần Vegas, lúc này đang bước tới trước mặt anh, cố gắng che chắn anh khỏi Kinn. Bây giờ anh đang đi trên lớp băng mỏng và Pete nhận thức được điều đó, nhưng anh sẽ không để Kinn làm tổn thương Vegas. Vegas đã trải qua đủ chuyện tồi tệ và Pete biết đủ để biết rằng Kinn cũng là người coi thường Vegas và gia đình cậu, vì vậy anh -

"Nó đã làm gì mày?"

Porsche thì thầm và Pete nhíu mày khi nghe Porsche ám chỉ điều gì đó với câu hỏi của mình.

“Pete, đi với bọn tao”

Kinn nói, nhưng khi hắn tiến lại gần Pete một bước, Pete gầm gừ đáp lại và đặt ngón tay lên cò súng. Rõ ràng với Kinn rằng Pete đang cố gắng khiến hắn khuất phục, nhưng nó sẽ không hoạt động dễ dàng như vậy và hắn nghiến răng, chộp lấy khẩu súng của chính mình và Vegas mở to mắt khi thấy Kinn chĩa súng vào Pete bây giờ.

Vegas cảm thấy tim mình như thắt lại và cậu muốn ngăn Pete lại cậu không quan tâm liệu Kinn có làm gì mình hay không, nhưng chỉ nghĩ đến việc Pete là người bị tổn thương khiến tim cậu đầy lo lắng, tay cậu run lên. Mọi người đã rời bỏ cậu, tất cả trừ Pete và nếu có chuyện gì xảy ra với Pete… Vegas chỉ xoay sở để thu mình đủ để “ổn” trong thời điểm hiện tại, nhưng về lâu dài…

Và nếu có chuyện gì xảy ra với Pete, thì cậu phải làm gì?

Tuy nhiên, Pete trông không hề sợ hãi Kinn chút nào và anh chỉ cười khi thấy Kinn chĩa súng vào mình và anh nghiêng đầu sang một bên, ngân nga theo.

"Mày muốn tao trở lại với mày?"

Pete hỏi và Porsche gật đầu.

"Chính xác là ở đâu?"

Pete hỏi và nụ cười vụt tắt trên môi Porsche.

“Chính gia”

Porsche nói và Pete mím môi lại.

"Gia đình chính?"

“Vâng”

Kinn nói nhanh và từ từ hạ súng xuống, hy vọng điều này sẽ giúp ích cho Pete. Hắn không biết chuyện gì đã xảy ra với Pete, nhưng hắn đã ở đây để đưa anh trở về nhà. Hắn đã hứa điều đó với anh mình. Hắn cảm thấy tội lỗi vì đã không nhận ra rằng có điều gì đó không ổn ngay từ lúc Pete gửi cho họ tin nhắn rằng anh sẽ đi nghỉ. Kinn quá bận tâm đến những thứ khác đến nỗi không nhận thấy rằng có điều gì đó bất thường trong toàn bộ tình huống.

Tankhun nhận thấy rằng có điều gì đó không ổn.

Kinn mím môi và cố gắng nói chuyện với Pete lần nữa, nghĩ rằng hắn đang nói chuyện với anh.

“Mày là vệ sĩ trưởng của tao Pete”

Kinn nói và mỉm cười, cố gắng làm cho Pete tin rằng -

“Anh là một phần của gia đình tao”

Hắn nói và Pete nhíu mày. Kinn nhanh chóng đặt súng xuống và Pete lúc này cũng từ từ hạ súng xuống và Kinn hít một hơi thật sâu, cảm thấy nhẹ nhõm.

“Tankhun đang đợi mày”

Porsche nói và đó là điều cuối cùng cũng đến được với Pete, người đang cúi đầu xuống và Vegas lại cảm thấy trái tim mình tràn ngập nỗi sợ hãi, nghiến răng bám theo Pete. Vegas lườm Kinn và Porsche, tay run lên vì sợ. Điều gì sẽ xảy ra nếu Pete thực sự quyết định rời đi cùng họ? Vegas phải làm gì để ngăn anh rời đi? Chắc là không. Vegas không thể làm tổn thương Pete như thế một lần nữa. Cậu không thể-

Vegas nguyền rủa trong đầu và cậu nhìn xuống, cố gắng thở đều. Pete căng thẳng khi cảm thấy sự lo lắng của omega ngày càng lớn và anh nghiến răng.

"Cậu ấy như thế nào?"

Pete hỏi, giọng anh giờ đã khác hẳn.

“Lo lắng,” Porsche nói và Pete nuốt khan.

“Anh ấy đã tìm kiếm bạn ngay từ đầu” Kinn nói và sau đó hắn lắc đầu. Kinn có lỗi, hắn ước rằng mình có thể quay ngược thời gian. Hắn đã không làm đủ để mang Pete trở lại, vì vậy bây giờ hắn sẽ làm mọi thứ trong khả năng của mình để mang anh trở lại. Vegas hẳn đã làm điều gì đó khiến Pete phản ứng như vậy.

“Tao xin lỗi”

Kinn nói và Pete nghiêng đầu sang một bên.

“Lẽ ra tao phải nhận thấy có điều gì đó kỳ lạ ngay từ khi tin nhắn đó đến, nhưng tao đã nhầm.”

“Chúng ta nhầm lẫn rồi"

Porsche thì thầm và Pete nhìn cả hai người họ. Điều đó có nghĩa là gì?

“Trong khi bạn đang trải qua địa ngục, bọn tao chỉ-”

Porsche lắp bắp và sau đó anh cắn môi dưới, giọng anh nhỏ dần.

Pete cuối cùng cũng nhận ra chuyện gì đang xảy ra.

Trong số tất cả mọi người trong gia đình chính, chỉ có Tankhun là thực sự nhớ anh. Điều đó thực sự quan tâm.

Nó không thực sự làm Pete ngạc nhiên, không hẳn. Anh biết rằng nếu Kinn hoặc bất kỳ ai khác thực sự quan tâm đến anh, họ sẽ tìm được anh ngay lập tức. Nếu Porsche là người bị bắt cóc, Kinn sẽ lật tung mọi hòn đá ngoài kia, hắn sẽ không dừng lại cho đến khi tìm thấy anh ta. Nhưng, điều đó đã không xảy ra với anh. Không ai thực sự quan tâm đến anh ấy, Pete thực sự ở một mình khi anh ở ngôi nhà an toàn.

Chỉ có Tankhun là quan tâm đến anh.

Điều đó cứ vang lên trong tâm trí Pete và anh chỉ biết cười lắc đầu còn Kinn thì mím môi lại vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa. Pete đã hoàn toàn-

“À”

Pete nói rồi lại từ từ chĩa súng vào Kinn.

“ Pete!”

“Pete!”

Porsche kêu lên.

“Đi với bọn tao”

“Bọn tao sẽ đưa mày về nhà. ”

"Nhà?"

Pete hỏi và sau đó anh chế giễu.

“''nhà'' gì, Porsche? Làm ơn!”

Pete nói.

“Tao biết lý do tại sao mày đang làm điều này. Đó là bởi vì mày cảm thấy tội lỗi?"

Pete hỏi và một nụ cười ranh mãnh nở trên môi anh. Kinn nao núng và lùi lại khi Pete bước lại gần hắn.

“Pete-” Kinn cảnh báo anh.

"Vâng?"

Pete hỏi và sau đó anh ấy ngâm nga theo.

“Đã quá muộn rồi, Kinn”

Pete nói và liếc nhìn Vegas, người đang đứng bên bức tường. Vegas cũng căng thẳng, nhưng cậu không dám cử động. Pete hoàn toàn mất bình tĩnh, chĩa súng vào Kinn. Cậu muốn- Vegas cười toe toét khi thấy Pete đang nhìn mình, nhưng nụ cười của Pete biến mất khi anh liếc nhìn Kinn.

“Vẫn chưa muộn đâu”

Kinn hứa.

“Nếu mày quay lại với-”

“Tao không nhớ mình đã từng nói rằng mình muốn quay trở lại”

Pete nói và đôi mắt của Porsche mở to.

"Cái gì?"

“Tao có nói lắp không, Porsche?”

Pete hỏi và nhún vai.

"Tao nói muốn quay lại với hai người khi nào?"

anh hỏi và lười biếng đảo mắt.

“Pete-”

“Tao sẽ ở lại với Vegas”

Pete nói.

“Tao sẽ nói điều này một lần nữa ”

anh nói như một lời cảnh báo.

“Nếu mày còn chạm vào Vegas một lần nữa, tao sẽ bắn tung óc mày”

Pete nói, nắm chặt khẩu súng trong tay khi nhìn Kinn.

Porsche nhanh chóng chạy lại gần anh – có một kế hoạch mà Porsche có và đó là hạ gục Pete và kéo anh trở lại gia đình chính. Vegas đã hoàn toàn tẩy não anh. Anh ta đá khẩu súng khỏi tay Pete, nhưng khi anh ta định đá anh một lần nữa, Pete đã nhảy lùi lại và cúi xuống khi Porsche định đấm anh. Thay vào đó, Pete gầm gừ và đẩy Porsche vào tường, nhanh chóng với lấy khẩu súng, nhưng Porsche đã đá nó đi và Pete chửi rủa.

Vegas cũng với lấy khẩu súng và nhanh chóng nhặt nó lên. Vegas có thể thấy các vệ sĩ của Kinn đang nhắm vào Pete và Vegas đã không lãng phí thời gian, bắn họ, không bắn trượt một phát nào trong khi Pete đang đối phó với Kinn và Porsche.

Tim Pete đập thình thịch trong lồng ngực, Alpha gầm gừ khi Porsche tóm lấy anh. Trong khi Porsche là bạn của anh, thì Pete chỉ có một điều duy nhất và đó là giữ an toàn cho omega của anh. Phải, omega của anh. Vegas là omega của anh. Đầu óc Pete quay cuồng và anh đập mạnh chiếc Porsche vào tường, hộp sọ như muốn nức ra anh ta ngã ngụy. Porsche không thể nhất mình khỏi mặt đất.

Nếu Pete muốn Kinn và Porsche chết, thì anh đã dễ dàng làm điều đó rồi, nhưng anh không muốn…

Pete gầm gừ khi Kinn nhảy lên người anh từ phía sau, giật tóc anh. Pete vươn người ra sau, nắm lấy tay Kinn và quay người lại đối mặt với anh. Pete đá thẳng vào bụng Kinn, Alpha còn lại gầm gừ khi hắn gập người lại, khuỵu xuống và Pete nhìn lên khi nghe thấy Vegas gọi mình.

Vegas cười toe toét và ném lại khẩu súng cho Pete, người đã chộp lấy nó và ấn nó vào thái dương của Kinn, Porsche từ từ nhấc mình lên khỏi sàn và anh ta nghiến răng. Porsche liếc nhìn xung quanh và nhận thấy những vệ sĩ đi cùng họ đang nằm trên sàn.

Thông điệp rất to và rõ ràng - Pete sẽ không quay lại với họ.

“Biến đi”

Pete gầm gừ và ném Kinn về phía cửa, Porsche cũng lao tới chỗ bạn trai của anh ta. Rõ ràng là Kinn muốn nói lại điều gì đó, nhưng Pete lại gầm gừ và cuối cùng hai người họ nhận được thông điệp kỳ lạ.

Pete loạng choạng lùi lại khi thở dốc và không đều, làm rơi khẩu súng.

Tâm trí của Pete đang dần bắt đầu sáng tỏ và anh quay lại, ánh mắt của Vegas đang nhìn anh và anh từ từ bước đến Vegas. Pete hoàn toàn rối bời khi Vegas túm lấy gáy anh, kéo anh lại gần hơn và Pete nuốt nước bọt.

Vegas áp môi họ vào nhau và Pete cười toe toét trong nụ hôn của họ khi Vegas đẩy anh vào tường và chiếm lấy môi anh lần nữa, cắn vào môi dưới của anh và Pete khẽ rên rỉ trong nụ hôn của họ lần nữa khi anh cảm thấy môi Vegas đi xuống cổ mình, mút lấy. thành một vết hằn sâu ở đó và cả hai bắt đầu cười ngặt nghẽo, Vegas nhìn Pete.

“Mày ở lại?”

Vegas nói một cách đơn giản và nhẹ nhàng ôm lấy má Pete, ngón tay cái nhẹ nhàng lướt qua má Pete và Pete liếm môi dưới của mình, gật đầu.

“Tất nhiên”

Pete thì thầm và Vegas lại hôn anh, lần này nụ hôn dịu dàng hơn nhiều.

"Tao đã nghĩ-"

“Tao đã nói sẽ ở lại dù có chuyện gì xảy ra. Tao không thể chạy trốn... khỏi trái tim mình”

Pete nói và Vegas thở ra một hơi dài.

“Tao là của mày, thuộc về mày”

Pete nói và Vegas cảm thấy phấn khích tột độ khi hai người lại hôn nhau.

“Thật là một con vật cưng tốt”

Vegas nói và nhếch mép cười trong khi Pete thì thầm trên môi Vegas.

“Vâng”

Pete rất vui Vegas đã hôn anh một lần nữa, cho Pete thấy anh là một con vật cưng tốt như thế nào đối với cậu.

Vegas vẫn không thể tin rằng Pete là có thật. Anh thật hoàn hảo, như thể anh được tạo ra để dành cho cậu.

Vegas sẽ không bao giờ...

--

Pete đang ngồi trên giường khi Vegas bước ra khỏi phòng tắm. Pete đang lặng lẽ hút thuốc và nụ cười toe toét trở lại trên khuôn mặt khi anh thấy Vegas bước vào phòng. Họ đang ở nhà an toàn, nhưng họ sẽ không ở đó lâu hơn nữa. Không cần nữa và Pete cười khẩy khi nhớ lại cách Kan van xin và khóc nức nở trước đây. Vegas cuối cùng cũng có thể phá vỡ lão theo cách mà Kan không bao giờ nghĩ rằng lão có thể bị phá vỡ, Pete dần quay trở lại thực tế khi Vegas đến gần anh hơn, chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh eo và anh nhìn vào bộ quần áo anh đang mặc trước đó.

Họ vấy bẩn máu không phải của anh và Vegas chỉ lườm họ rồi anh nhìn lại Pete, người đang đợi anh thực hiện bước tiếp theo. Pete liếm môi dưới khi Vegas ngồi phịch xuống giường bên cạnh anh và Pete đặt một tay lên vai cậu, Vegas nhìn anh.

“Đốt chúng đi”

Vegas nói và nhìn quần áo.

Pete gật đầu với cậu.

"Mày có khỏe không?"

Thay vào đó, Pete hỏi vì anh lo lắng hơn về Vegas và một nụ cười nho nhỏ nở trên môi Vegas khi người kia hỏi anh điều đó. Vegas cảm thấy thế nào khi mọi chuyện đã kết thúc? cảm thấy bình yên?

“Cuối cùng cũng được bình yên”

Vegas nói. Pete thở dài và rồi anh cúi xuống gần hơn, vòng tay quanh Vegas, kéo cậu lại gần hơn. Vegas thực sự cuối cùng cũng cảm thấy yên bình. Không ai có thể làm hại cậu hay Macau nữa. Cậu dừng lại ở đó. Bây giờ nó chỉ là-

Thế còn Kinn và phần còn lại của gia đình chính thì sao?

Chà, vì Vegas hiện là người đứng đầu của một gia đình nhỏ…

Có lẽ.

Cậu có muốn trở thành không?

Có lẽ.

Vegas không biết.

“Thứ gia có một người đứng đầu mới”

Pete thì thầm vào hõm cổ Vegas và hít một hơi thật sâu. Vegas mỉm cười và ngâm nga, cắn vào môi dưới.

“Tao sẽ theo mày dù thế nào đi nữa”

anh nói.

“Tao sẽ tiếp tục đi theo chủ nhân của mình-”

“Không, không, Pete”

Vegas nói và Pete lùi lại khi nghe thấy từ không.

"KHÔNG?"

Pete hỏi.

"Mày có muốn tao quay lại chính-"

“Ồ, Pete, nếu mày quay trở lại gia đình chính, tao sẽ thiêu rụi cả thế giới”

Vegas nói và Pete mỉm cười khi nghe điều đó.

“Ý tao là”

Vegas thì thầm rồi cắn môi dưới.

“Có một điều tao muốn mày biết”

Cậu nói và nín thở. Mặc dù thật thú vị và nóng bỏng khi gọi Pete là thú cưng của mình, nhưng cậu ấy không muốn Pete nghĩ rằng anh… Argh, đó là-

“Tao hy vọng mày biết tao không thực sự coi mày là thú cưng”

Vegas nói nhỏ. giọng nói và đôi mắt của Pete tìm thấy cậu.

“Vegas-”

“Ý tao là”

Vegas nói.

“Tao gọi mày là thú cưng của tao, tao không thực sự có ý đó như-”

Cậu nói và giọng lạc đi.

“Mày không chỉ là … tao”

Vegas nói rồi lại tạm dừng. Pete chỉ ngồi đó và cho phép Vegas tiếp tục. Nhưng, anh đã biết Vegas nghĩ gì. Vegas gọi anh là thú cưng của cậu nhưng điều đó không có nghĩa là Vegas nghĩ…

“Mày... là người quan trọng... nhất... trong cuộc đời tao”

cuối cùng Vegas cũng có thể nói lắp được và nụ cười của Pete nở rộng hơn khi nghe thấy điều đó.

Nghiêng người lại gần, Pete nhẹ nhàng ôm mặt Vegas.

“Chết tiệt, tao-”

Vegas lắp bắp rồi lắc đầu.

“Chưa ai từng thấy- Chưa ai từng thấy tao như thế này”

“Mày cũng là người quan trọng nhất trong cuộc đời tao”

Pete nhanh chóng nói và Vegas mở to mắt khi nghe điều đó. Pete chắc chắn về lời nói của mình. Có lẽ trong quá khứ anh đã nghi ngờ, nhưng anh đã lựa chọn. Anh đã biết điều đó từ lâu, nhưng… ngày Kinn và Porsche đến biệt thự và cố gắng đưa anh trở lại gia đình chính – đó là lúc Pete thực sự chắc chắn về cảm nhận của anh về Vegas.

Và để biết rằng Vegas cũng cảm thấy như vậy về anh-

“Pete”

Vegas nhẹ nhàng nói và nhẹ nhàng ôm mặt Pete, cúi xuống gần hơn.

“I love you!”

Vegas nói, thở dài khi Pete cúi xuống gần hơn và chiếm lấy môi cậu lần nữa. Trái tim của Pete tan chảy khi nghe điều đó và ngay cả khi cậu chưa nói ra ba từ đó,không cần phải nói chúng.

Vegas biết.

Vegas biết rằng... Họ cần nhau.

Họ không thể tồn tại mà không có nhau.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net