Ngôi nhà nhỏ,mưa,cafe và nổi cô đơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nhà cao cửa rộng,cuộc sống giàu có là những ước muốn xa xỹ của tất cả con người trên trái đất này.Riêng Nam thì lại khác.Khác với sự cao sang, ước muốn nho nhỏ của Nam là được sống trong một ngôi nhà nhỏ,có chiếc bàn đặt dưới khung cửa sổ.Để khi mưa rơi,Nam ngồi dưới khung cửa sổ,nhăm nhi cafe và xua tan nổi cô đơn vào trong mưa và vị đắng của cafe.
Ước mơ nho nhỏ của Nam dường như đã được thực hiện sau bao nhiêu công sức và giành dụm vất vả và Nam đã mua được một ngôi nhà nhỏ xa trung tâm Thành Phố.Xa vì Nam ghét cái ồn ào náo nhiệt của Sài Gòn.Nam chỉ thích cái gì đó nhẹ nhàng như chính con người của mình vậy.
Nghe có vẻ là Nam đã làm hết được ước nguyện của bản thân. Nhưng trong Nam nhận thấy có cái gì thiếu thiếu trong cuộc sống .Cái gì đó có thể làm cho Nam vơi đi nổi cô đơn,có thể làm cho Nam tươi cười mổi ngày,có thể khiến Nam mạnh mẽ hơn để đối mặt với xã hội,với cái miệt thị của một gã đồng tính như Nam. Đó́ là tình yêu,một người đàn ông.
Cũng như những gã đồng tính khác,họ tìm kiếm tình yêu của mình bằng các trang mạng xã hội.Chỉ cần vài tấm hình ưng ý,cùng dòng status tìm người yêu thì Nam đã nhận được hàng ngàn cuộc hẹn làm quen.Đối với các gã đồng tính thì tiêu chuẩn của họ có lẻ là một chàng trai,bề ngoài hoàn hảo,dễ nhìn,cao 1m80,bụng sáu múi,ăn nói hài hước.Nam thì ngược lại,chỉ cần một chàng trai hơi cao,điềm tỉnh,không cần quá hoàn hảo,có bụng bia cũng được ,nhưng mà phải ăn nói thì nhẹ nhàng,có duyên, không cần hài hước,.Vì Nam cần sự nhẹ nhàng,Nam ghét sự ồn ào.Và ròi,cái tiêu chẩn không cao củng không thất của Nam đã được tìm thấy. Không ai khác là Phong.Một người đàn ông lịch lảm,ăn nói nhỏ nhẹ,và có công việc ổn định.Và họ đã đến với nhau.Một cặp đồng tính thích nhẹ nhàng , ghét sự ồn ào,náo nhiệt.
Nhưng họ đến với nhau theo cái kiểu tình một đêm. Chẳng hiểu tại sao lại là tình một đêm? Tình một đêm chắc có lẻ là một hoạt động phổ biến dùng để thoả mảng nhu cầu dục tình và gạc bỏ đi sự cô đơn của những gã đồng tính.Đổ rồi khi cả hai tỉnh dậy,họ lại ùa vào dòng đời và bương chải với cuộc sống.
Phong đến với Nam tại ngôi nhà nhỏ của Nam tuần dăm ba lần.Và họ chỉ biết lao vào nhau khi phần con đã chiếm được phần người.Và sau lần dục tình,Phong lại đi.Chỉ để lại cho Nam thứ bọt trắng, những tiếng rên rỉ và sự cô đơn hiêu quạnh.
Tự hỏi tại sao Nam không tìm khiếm một người dàn ông có thể mang lại cho mình hạnh phúc mà bỏ đi những lần ân ái tình một đêm. Sao mà có thể bỏ được chứ.Bỏ thói quen tình một một đêm là coi như bỏ Phong.Sao có thể bỏ được vì sau những lần ân ái cùng Phong.Cái mùi hương kì lạ của cơ thẻ đàn ông và cái cảm giác làn thịt mền mịn cọ xác vào cơ thể cứ lẩn quẩn trong tâm trí Nam.Cái mùi hương ấy,cái cảm giác ấy cứ làm Nam nhớ Phong.Chắc Nam yêu Phong thật ròi.
Cứ nhứ thường lệ. Phong lại đến với Nam để thoả mản nhu cầu dục tình.Như hôm nay trời mưa lớn,gió lạnh.Phong mở cửa với bộ đồ công sở ướt nhẹp.Nam chạy tới với chiếc khăn lông trắng để lau cho phong.Và cũng như mọi lần,Phong nhào đến ôm hôn Nam và cả hai cùng năm lăn trên giường,làm những chuyện tê tái thể xác nhưng thỏa mảng tinh thần. Hôm nay mưa nên hơi đất cùng với mùi đàn ông hòa quyện vào nhau chạy sồng sộc và mủi Nam,cái mùi nghe sao bình yên, khiến cho Nam có cảm giác kì lạ,chỉ muốn Phong ở bên mãi mãi.Căn phòng lạnh lẻo bổng trở nêm ấm nồng đến lạ kì.Rồi cũng như thường lệ,sau những tê tái,rên rỉ,Phong lại đứng dậy,mặc lại bộ đồ.Nhưng hôm nay lại khác.Nam đã kiệp nắm lấy tay Phong.

-Anh đừng đi.Đêm nay ở lại với em đi.Đêm nay mưa và trời lạnh lắm.
Phong củng chỉ im lặng,vuốt nhẹ bên má mền mịn của Nam,mỉm cười rồi cũng vội đi.Để lại Nam cùng sự cô đơn, nổi nhớ và nước mắt.
Một ngày nọ,bổng một người phụ nữ lớn tuổi ăn mặc giản dị nhưng toát lên được vẻ sang trọng với gương mặt phúc hậu,đến ngôi nhà nhỏ của Nam.Quỳ gục,chấp tay cầu xin:
-Cậu Nam !Tôi cầu xin cậu! Buông tha cho thằng Phong con tui.Tui chỉ có nó là con,nó còn tương lai,sự nghiệp,vợ con.
Cậu thương nó thì rời xa nó đi.
Giọng của bà ấm,hòa vào những dòng nước mắt cay khiến cho Nam cảm nhận được tình yêu của người mẹ giành cho con.Nam cũng chỉ biết gật đầu cho qua chuyện.
Hai tuần ròi kể từ ngày bà mẹ phúc hậu ấy tới tìm Nam thì Nam cũng không thấy Phong đâu cả.Nam củng chả gọi hay nhắn tin cho phong vì nhớ đến hình ảnh xót xa của bà mẹ.Bổng điện thoại hiện tin nhắn Phong với dòng chử "Tối nay anh qua".Và tối hai người vẩn làm những công việc như mọi hôm.Nhưng hôm nay thật lạ khi đêm nay Phong ở lại ngủ cùng Nam,ôm chặt lấy Nam như không muốn rời xa.Trời sáng,những tia nắng xuyên qua ô cửa sổ đánh thức Nam.Bổng nhận ra Phong đâu mất rồi,ai cướp Phong của Nam rồi.Chỉ ven̉ vẹn tời note với dòng chữ"Mai là anh cưới vợ rồi,em quên anh đi,tìm một người thật tốt để yêu nhé!". Căn phòng trở nên lạnh dần đi và chỉ còn tiếng khóc,những giọt nước mắt và sự cô đơn,cùng nổi nhớ nhung.
Một tháng,hai tháng,một năm,Chắng có liên lạc gì từ Phong cả.Chắc bây giờ người ta có con cái ẩm bòng ròi,đâu nhớ gì tới Nam.Ôm lấy chiếc gối Phong hay nằm,ngồi trên chiếc bàn gổ dưới khung cửa sổ,nhăm nhi cafe ,và mưa lại rơi,mùi hơi đất lại hoà quyện vào mùi của Phong và nổi nhớ cứ chạy sồng sộc và mũi Nam khiến những hình ảnh Phong hiện trong tâm trí Nam,những lúc ân ái cùng,những lần Phong ngấu nghiến đôi môi Nam,và lần đầu cũng như lần cuối Phong ngủ cùng Nam.
Giờ đây,chỉ còn mình Nam cùng với ngôi nhà nhỏ, mưa, cafe và nổi nhớ. Còn việc gì thú vị hơn khi khóc cùng mưa và nhăm nhi vị đắng của cafe.Nhưng sao hôm nay cafe đắng đến lạ thường.Chắc là do vị đắng của cafe hoà trong vị đắng của nước mắt và nổi đau.
***THE END ***


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC