Chap 55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tôi biết điều này thật sốc, nhưng tôi yêu My và tôi chấp nhận mọi câu trả lời từ cô ấy. Cánh phóng viên điêu đứng trước hai tin sốc cùng một lúc. Nhóc Tuệ Nghi bấy lâu nay là một cô gái, và cô ấy lại đang yêu Liễu Thanh my. Việc này sẽ tốn rất nhiều giấy mực đây. Chủ tịch Hoàng đứng bên trong ôm đầu đi lại. Còn Trúc lâm thì bình tĩnh đứng nhìn Tuệ nghi và mỉm cười. Cô đã đoán trước được việc này. Thanh my lặng người đi trước những lời thú nhận của Tuệ nghi. Tuệ nghi thật quá thông minh khi khéo léo biến những chuyện động trời kia thành chuyện riêng của mình. Nó sẽ đẩy Thanh my tránh xa khỏi rắc rối. Thanh my không cần trả lời ngay, hoặc giả cô ấy có từ chối thì chuyện này cũng sẽ chỉ giúp cô ấy nổi tiếng hơn thôi. Sau rất nhiều lần suy nghĩ, Tuệ nghi đã chọn cách này như một phương án tối ưu. Toàn bộ trách nhiệm đổ hết lên đầu Tuệ nghi, Tuệ nghi đã sẵn sàng gánh chịu nó. Phóng viên nhìn vào Thanh my như một người bị hại, cũng bị lừa dối đến tận giây phút cuối cùng như biết bao nhiêu người khác. Một bản profile thật của Tuệ nghi được phân phát khắp phòng. Thanh my ngỡ ngàng nhìn Tuệ nghi. Cô đã hiểu ra ý định của Tuệ nghi. Cô không trách Tuệ nghi. Cô biết Tuệ nghi yêu cô và chỉ muốn làm mọi thứ để bảo vệ cô.

- Nghi định đẩy em ra bằng cách này sao? Thanh my quay sang nhìn trực diện Tuệ nghi, thẳng thắn hỏi. Phóng viên lại được một phen chết giấc nữa. Thanh my dùng đôi mắt cười của mình để chiếu tướng Tuệ nghi. Phải, Tuệ nghi muốn bảo vệ Thanh my, điều đó không có nghĩa là Tuệ nghi có quyền đẩy cô ra khỏi rắc rối và gánh lấy nó một mình. Thanh my đã sớm nghĩ đến ngày này. Sự nghiệp với cô quan trọng thật đấy, nhưng thiếu đi Tuệ nghi thì cuộc sống này sẽ hoàn toàn vô nghĩa với cô. Tuệ nghi yêu cô nhiều như thế nào thì cô cũng yêu Tuệ nghi nhiều như thế. Nếu phải lựa chọn, cô sẽ chọn Tuệ nghi. - Nghi không nghĩ tình yêu của chúng ta đủ để cả hai cùng vượt qua những chuyện này sao? Tuệ nghi không trả lời mà chỉ mỉm cười. Thanh my đã chọn lựa rồi, Tuệ nghi có quyền gì mà chối bỏ sự lựa chọn ấy đây. Câu trả lời của Thanh my đã quá rõ ràng, rằng dù có chuyện gì thì cô cũng sẽ theo Tuệ nghi cả đời. Tuệ nghi đã có phút cảm thấy có lỗi vì đã đặt Thanh my vào tình huống khó xử, khiến cô ấy phải lựa chọn một cách gấp gáp. Nhưng giờ thì Tuệ nghi đã cảm thấy thoải mái hơn nhiều vì cả hai đã sống thật với chính mình. Những ống máy ảnh tạm ngưng một hồi giờ lại tiếp tục hoạt động khi Thanh my chủ động nắm lấy tay Tuệ nghi - công khai. Buổi họp báo không còn câu hỏi nào khác. Thế là quá đủ cho một bài báo rồi. Trúc lâm đi ra và đưa hai nghệ sĩ của mình vào trong rồi đem họ lên phòng chủ tịch Hoàng. Chủ tịch đã không còn đủ sức đứng vững để nghe buổi họp báo nữa. Ông phải lên phòng và chờ đợi. Cánh cửa phòng bật mở, ba người bước vào và ngồi xuống. Chủ tịch Hoàng không hề phản ứng. Ông ngồi im nhìn ra ngoài, khuôn mặt đăm chiêu, hằn lên những vết suy nghĩ.

- Chủ tịch. Tôi đã sẵn sàng... Tuệ nghi khựng lại khi cảm nhận được cái bấm tay của Thanh my. Tuệ nghi nhìn Thanh my và gật đầu. - Ý tôi là "chúng tôi" đã sẵn sàng chịu trách nhiệm cho toàn bộ việc này. - Tôi nhận ra... - Chủ tịch vẫn để mắt mình ra ngoài cửa sổ - Trách nhiệm lớn nhất thuộc về tôi. Tuệ nghi, tôi xin lỗi vì đã đẩy cô vào hoàn cảnh này. Nó có vẻ đã đi quá giới hạn. Tôi đã nhầm về năng lực của mình. - Chủ tịch, xin đừng nói vậy. Chủ tịch là người có ơn với tôi. Chuyện tôi với My là nằm ngoài dự tính của chủ tịch. Hãy để chúng tôi chịu trách nhiệm về những rắc rối này.

- Thôi nào - Trúc lâm gõ nhẹ bút xuống mặt bàn. - Đừng nói chuyện trách nhiệm nữa. Nó thật vô nghĩa vào lúc này. Vấn đề là chuyện này sẽ đi đến đâu? - Cô có ý kiến gì sao Trúc lâm? - Tôi nghĩ chúng ta cứ phát hành đĩa đơn như đã dự định đi. - Rồi sau đó? - Chúng ta sẽ chờ phản hồi từ công chúng. Trúc lâm quăng mớ giấy tờ lên mặt bàn, khoanh tay ngả người ra ghế. Xem ra Trúc lâm là người thoải mái nhất ở đây. Trúc lâm đong đưa cái ghế nhìn ba người còn lại. Ngoài cách đó ra thì đúng là chẳng còn cách nào cả. Đống đĩa đã in không thể nằm xó được, hợp đồng với các cửa hàng cũng đã ký rồi. Chủ tịch Hoàng quyết định làm theo lời Trúc lâm. HK chắp tay cầu nguyện cho một việc không hề có hy vọng gì như thế này. Cuộc họp ngắn giải tán. Trúc lâm đưa Tuệ nghi và Thanh my về nhà. Suốt chặng đường, ba người chẳng nói với câu nào. Trúc

lâm cứ từ tốn lái xe. Trúc lâm chẳng hề lo lắng đến việc mình sắp thất nghiệp. Tuệ nghi và Thanh my cứ nắm chặt tay nhau, mặc dù không dám nhìn vào mắt nhau vì sợ làm người còn lại lo lắng. - Cậu muốn vào nhà ăn chút gì đó không Trúc lâm?

- Không. Mình muốn đi đâu đó. Chẳng mấy khi có thời gian rảnh thế này. Mình nên tận hưởng nó. - Được rồi. Mình sẽ làm gì đó cho cậu khi cậu quay về. Trúc lâm vẫy tay chào hai người rồi leo lên xe lái đi. Tuệ nghi và thanh my đứng nhìn theo đến khi chiếc xe khuất bóng cuối đường. Sự thoải mái của Trúc lâm đã phần nào làm hai người thấy khá hơn. - Giờ thì em có thể chính thức ở cùng Nghi rồi đúng không? - Ý em là sao? - Sang nhà em dọn đồ nào. Thanh my túm cổ Tuệ nghi qua nhà mình. Cô bấm mật mã, Tuệ nghi chăm chú nhìn. - Em đổi lại mật khẩu rồi à? - Em đã xin lỗi về việc đó rồi mà. Đừng nhắc về nó được không? - Nghi không có ý đó. - Em đùa thôi. Vào đi nào. Hai người cởi giày và đi vào thẳng lên phòng Thanh my. Thanh my bắt Tuệ nghi phải dọn tủ quần áo cùng mình. Tuệ nghi ngồi trên giường, gấp hết tất cả những gì mà Thanh my ném ra. - Em định mang hết đi sao? - Tuệ nghi nhăn nhó nhìn vào cơ đồ quần áo. - Không. Phải để lại một ít phòng khi chúng ta cãi nhau nữa. - Thanh my vẫn thoăn thoắt lựa đồ và ném lên giường. - Em tính xa quá đấy. Kết thúc việc dọn tủ, Thanh my đi quanh nhà thu lượm các vật dụng cá nhân, còn Tuệ nghi oằn lưng mà bê hết chúng sang nhà mình. Rồi tiếp tục đến việc dọn lại tủ đồ của Tuệ nghi và xếp hết đồ của Thanh my vào trong đó. Ôi cái tủ đồ của Tuệ nghi, một nửa đã thành màu hồng. Tuệ nghi méo mặt nhìn

tủ đồ của mình. Tuệ nghi không dị ứng với màu hồng, nhưng quá nhiều màu hồng thế này thì là cả một vấn đề. Căn nhà tông màu xanh của Tuệ nghi đã hòa lẫn với cơ gam màu hồng. Việc dọn dẹp chỉ hoàn tất khi đã quá trưa, Tuệ nghi quá mệt để có thể

nấu một bữa ăn tươm tất. Vậy nên hai người quyết định úp mì ăn qua loa rồi đi ngủ. Tuệ nghi leo lên phòng ngủ trước, Thanh my sau khi thay đồ cũng lăn ra giường với Tuệ nghi.

- Chúng ta giống một gia đình thật. - Thanh my mỉm cười. - Gia đình? Tuệ nghi bật dậy nhìn Thanh my. Gia đình là một khái niệm rất nhạy cảm với Tuệ nghi. Tuệ nghi không có được những gia đình thực sự. Với một người lưu lạc bốn phương như Tuệ nghi, cô chưa bao giờ nghĩ đến việc có một gia đình của riêng mình. Đôi mắt Tuệ nghi bỡ ngỡ nhìn Thanh my. Thanh my đã nhận ra điều đó, cô nhỏm dậy và ôm lấy Tuệ nghi. - Từ giờ, em là gia đình của Nghi. Thanh my chân thành nói. Một gia đình nhỏ với Tuệ nghi là điều mà Thanh my luôn mơ tới. Thanh my chưa bao giờ nghĩ đến việc lập gia đình với bất kỳ ai cho đến khi cô gặp và yêu Tuệ nghi. Thanh my kéo Tuệ nghi vào một nụ hôn sâu, đôi tay bắt đầu hoạt động trên cơ thể Tuệ nghi. Tuệ nghi hiểu Thanh my muốn gì. Thanh my cảm thấy mình trở nên hư hỏng với Tuệ nghi. Với những người yêu trước đây, cô luôn có quan niệm gìn giữ. Không phải cô cổ hủ, chỉ là lúc đó cô chưa sẵn sàng. Nhưng bây giờ ở bên Tuệ nghi, cô luôn khao khát cơ thể ấy. Tuệ nghi đáp trả lại Thanh my một cách cuồng nhiệt. Những cảm giác của đêm hôm trước lại ùa về. Chiếc áo của Tuệ nghi nhanh chóng bị thanh toán. Thanh my giành thế chủ động leo lên người Tuệ nghi.

"Beep.......beep..." Điện thoại của Thanh my reo thật không đúng lúc. Thanh my mặc kệ, vẫn cứ tiếp tục công việc của mình. Bây giờ Tuệ nghi là tất cả. Chuông ngắt rồi lại kêu. Tuệ nghi khẽ đẩy Thanh my ra. - My ah. Em nghe máy đi đã. - Em không muốn. Em muốn Nghi. - Chỉ một lát thôi. Nghi chỉ ở đây thôi mà. Tiếng chuông lần thứ ba làm Tuệ nghi sốt ruột và đẩy hẳn Thanh my ra. Thanh my bực mình sờ lần lên bàn, tìm cái điện thoại. Nhưng thái độ của Thanh my đột ngột thay đổi khi nhìn thấy ID người gọi.

- Ba... Giọng Thanh my hơi run. Cô đưa mắt nhìn Tuệ nghi. Tuệ nghi cũng bật dậy, gật đầu với Thanh my cho cô ấy yên lòng. - Ba khỏe không? "Con nghĩ ta có khỏe được không những tin tức đó?" - Ba xem rồi sao? Con xin lỗi, con đã định sẽ gọi và nói với Ba về chuyện này... "Tại sao lại có chuyện như thế?" - Con xin Ba, hãy hiểu cho con... "Sự nghiệp thì có thể ta không nói tới. Nhưng sao con lại vứt bỏ sự nghiệp vì một lí do vớ vẩn như vậy hả?" - Không Ba, nó không vớ vẩn. Con thực sự yêu Tuệ nghi. "Yêu? Con có mù quáng quá không vậy?" - Không hề, con đã mất hơn ba năm vì tình yêu này rồi. "Ba năm? Con đã yêu con bé đó ba năm sao? Con hồ đồ rồi." - Con không có hồ đồ Ba. Con biết chuyện con yêu Tuệ nghi rất khó chấp nhận nhưng..." "Ta không quan tâm việc đó. Ta rất thoải mái trong chuyện yêu đương của con, ta không quá khó khăn để chấp nhận việc con yêu một cô gái, nhưng thân thế của con bé đó và những chuyện nó đã làm, con thấy cả rồi đấy. Tại sao con vẫn đâm đầu vào đó?"

- Tuệ nghi là một người tốt. Con yêu Tuệ nghi. Con không cần biết... "Nó là một kẻ lừa đảo, nó đã kéo con cùng chết đấy..." - Tuệ nghi là người con yêu, con không cho phép Ba

nói về cô ấy như vậy. Tuệ nghi không phải kẻ lừa đảo. Giọng Thanh my trở nên gay gắt, cô sắp sửa cãi nhau với Ba mình. Tuệ nghi vội nhào tới, ôm lấy hai vai Thanh my để cô ấy bình tĩnh trở lại. Tuệ nghi không muốn vì mình mà hai cha con họ bất hòa thế này. "Theo những gì ta thấy thì là như thế. Nếu yêu con thì nó đã không khiến con thân bại danh liệt cùng nó..." - Là con chấp nhận điều đó. "Vậy thì con cũng nên vì nó mà chấp nhận từ bỏ Ba luôn đi. Năm xưa ta đã mềm lòng bỏ qua chuyện con tự ý về Hàn Quốc. Nhưng bây giờ ta không thể nhân nhượng nữa. Nếu con cứ quyết định như thế thì hãy coi như không có Ba này đi. Con bé đó hay gia đình, tùy con chọn" - Ba... "Tút...tút...tút..." Thanh my buông thõng cánh tay, chiếc điện thoại trên tay cô rơi xuống nền nhà. Tuệ nghi ngồi im. Âm lượng cuộc gọi hơi to, đủ để cô nghe thấy Ba Thanh my đã nói gì. Tuệ nghi cũng trở nên khó xử. Cô không biết phải nói gì với Thanh my. Tuệ nghi biết gia đình Thanh my rất quan trọng với cô ấy, nhưng cô cũng không kém phần quan trọng bởi vì giờ đây cô đã là gia đình của Thanh my. Ba Thanh my thật nhẫn tâm khi bắt Thanh my phải lựa chọn hai thứ quan trọng nhất đời mình. Thanh my không thể mất đi bất cứ cái gì được.

- Em phải làm sao đây hả Nghi? Thanh my ngã người vào lòng Tuệ nghi. Ngay bây giờ, Thanh my thực sự cần hơi ấm của Tuệ nghi. Thanh my khóc. Tuệ nghi bối rối, không dám đưa tay lau nước mắt cho Thanh my. Tuệ nghi bây giờ cũng đang rối bời, bế tắc. Tuệ nghi cúi xuống, hôn nhẹ lên tóc Thanh my. Ngay lập tức, Thanh my ngưng khóc và chỉ ậm ừ trong cổ vài tiếng. - Nghi sẽ không buông tay em đâu. - Kể cả khi em sẽ buông tay Nghi? - Nếu em buông tay Nghi, Nghi nguyện sẽ đi sau em cả đời này. - Nghi dám chắc sẽ chỉ yêu mình em thôi sao? - Em là người duy nhất Nghi yêu. - Làm sao em có thể đánh mất Nghi được đây? - Vậy thì đừng đánh mất Nghi. Chúng ta sẽ nghĩ ra cách gì đó với gia đình em. Nghi hứa đấy. Nào, giờ thì ngủ một chút đi. Tuệ nghi ôm chặt lấy Thanh my, ngã người xuống giường. Tuệ nghi tung chăn đắp cho hai đứa. Thanh my mệt mỏi thiếp đi trong vòng tay Tuệ nghi.

Các bài báo và các trang mạng tràn ngập scandal của Tuệ nghi và Thanh my. Tin sốc này đã lan truyền ra toàn thế giới. Cả HK bị dừng hoạt động vì chuyện này. Không phải là các hợp đồng bị hủy, mà là do chủ tịch Hoàng đã cho tạm hoãn chúng lại. Ông không muốn có thêm bất kỳ sự tổn thất nào nữa. Chuyện lần này thực ông chưa bao giờ dám ngờ tới. Ông không nghĩ Tuệ nghi lại công khai thân phận ngay trước giờ tung đĩa đơn chỉ có vài giờ, càng không thể ngờ tới là Tuệ nghi và Thanh my công khai quan hệ. Ông vẫn nghĩ Tuệ nghi đơn thuần chỉ là một cô gái, chứ nào ngờ Thanh my lại thay đổi Tuệ nghi đến vậy. Chủ tịch Hoàng giam mình trong phòng chờ tin tức. Lượng đĩa đơn tung ra chỉ có một số ít là có thể nằm trên các kệ của các cửa hàng đã ký hợp đồng từ trước. Một lượng lớn còn lại bị từ chối tiếp nhận. Toàn bộ hợp đồng của Tuệ nghi và Thanh my bị đóng băng vô thời hạn. Các page liên quan đến Tuệ nghi và Thanh my bị ngưng hoạt động. Trúc lâm sau buổi vi vu thảnh thơi đã quay trở lại với công việc. Cô đến từng cửa hàng có nhập đĩa đơn của Tuệ nghi và Thanh my để xem xét tình hình, vào từng page để xem thông tin được cập nhật như thế nào. Tình hình không mấy khả quan cho lắm. Lượng đĩa tiêu thụ đếm trên đầu ngón tay, các cửa hàng có nguy cơ đòi trả lại đĩa công ty. Các antifan mặc sức hoành hành, trong khi đó các fan thì biến mất đột ngột. Trúc lâm có trao đổi qua chuyện này với Tuệ nghi vì nghĩ hai người đó nên nắm bắt tình hình một chút, đồng thời Trúc lâm vẫn chưa thôi theo đuổi kẻ đang ung dung, đắc thắc ngồi xem thông tin.

ĐỌC NHIEU MAK K CO Y KIEN HAIZZZ.KO AI THICH CHAC NGHI DANG TRUYEN NUA

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC