Duyên đây,phận đâu rồi? [ Keith x Lizhys ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vào cái ngày định mệnh ấy,ngày tôi mất đi nguồn sáng đời mình,tôi ghét nó.Thứ sáu ngày 13/10/23,tôi mất đi Lizhys,người tôi yêu thương.Chết tiệt..!!Giá như lúc đấy tôi không ôm cái đống công việc ngu ngốc đó rồi để em đi một mình..-"

Thứ sáu,13/10/23,
Nàng muốn gã dẫn nàng đi chơi,đi ăn,đi uống.Gã vì bận việc mà lơ nàng đi,nàng bực lắm,hầm hực nói:

"Thôi được rồi!!Em đi chơi một mình cũng ổn,anh đi ôm cái thứ dự án ngu ngốc ấy ở nhà đi."-Lizhys

Nàng bực tức bước ra khỏi nhà,định đến một quán cafe rồi rủ đám bạn thân thiết của mình đến đấy để chơi xem như hội ngộ lâu ngày không gặp.Đang đi đến giữa con đường Lizhys chợt nhớ ra mình quên mang theo điện thoại mất rồi,có muốn thì phải quay ngược về nhà lấy điện thoại mới rủ bạn đi được.Nàng quay mình lại,định quay về thì nhận ra một điều quan trọng hơn.Nàng đang ở trung tâm ngã tư,hơn nữa là nàng không nhớ mình đã đi đường nào.Đã thế còn không mang điện thoại.Haizz,...

♪Một đáp án thật giản đơn,chỉ mỗi 3 từ thôi...♪
-Rồi một giọng nói cất lên.

・"Hết cứu rồi".

"Quỷ nào bật nhạc đúng lúc vậy bây?"-Ling tôi bất ngờ nói,quay đầu nhìn về phía một vóc dáng nhỏ bé đang cầm trên tay một chiếc điện thoại vừa phát ra một lời nhạc trong bài hát "Đáp án cuối cùng" của Quân A.P. Tôi nhận ra đó là em của bạn tôi,bạn tôi nhờ tôi trông em hộ.Em ấy đang nghịch điện thoại:))thôi thì cảm ơn em đã bật nhạc hộ tôi.

Quay lại với câu chuyện lạc đường của Lizhys,
Nàng vì không biết đường mà ngó tới ngó lui,nhìn xung quanh xem Keith đâu rồi.Nàng nhớ lại,Keith đang ở nhà với đống công việc của gã ta rồi.Gã có nhớ thương gì em đâu,một buổi đi chơi vui vẻ còn không có được.Thế mà mở mồm ra là cứ bảo là gã yêu em lắm cơ.Em bật khóc giữa trung tâm ngã tư,nhưng em hãy nhớ rằng thứ sáu ngày 13 xui xẻo lắm em ơi.Đèn xanh ám chỉ phương tiện giao thông được phép di chuyển bật lên,còn đèn xanh dành cho người đi bộ thì tắt mất.

Phía xa đằng kia chợt có ánh đèn pha xuất hiện,ngỡ là Keith nhưng không.Một chiếc motor có vẻ là lạng lách,bốc đầu lao thẳng về phía em.Lizhys lập tức ngã xuống sau cú tông thẳng vào phía bụng bằng chiếc motor.

Tiếng xe cấp cứu ngày càng lớn hơn chứng tỏ việc xe cấp cứu đang đến gần,trên radio phát thanh truyền đến một giọng nói của một phóng viên truyền hình.

"Tối,thứ sáu ngày 13/10/2023,
Chúng tôi phát hiện một cái xác không trọn vẹn được giám định là của một cô gái trẻ tên Lizhys.Với phần tay chân thon dài vặn vẹo,gãy gần hết mất rồi,cánh tay trái vướng vào trong phần bánh xe motor.Một chùm tóc xanh ngọc bên trái của cô thì vướng vào bánh xe cùng với cánh tay.Nửa bên mặt sát với mặt đất,máu thịt be bét.Người đầy những vết trầy và máu bên dưới người cô ấy,trông thật thảm thương làm sao.."

Không biết Keith đang làm gì nhỉ?Ồ,gã đang nghe radio phát thanh và ôm cái đống công việc đấy ở nhà.Mặt thản nhiên ngồi gõ phím,mọi chuyện sẽ rất yên bình nếu gã không nghe giọng của phóng viên trên cái radio ở nhà.

Khi biết tin của nàng Lizhys,gã mắt chữ O mồm chữ A co chân co cẳng chạy đi tìm nàng.Khi đến được nơi nàng chết,mắt gã mở to ra chết lặng.Gã nhìn xác nàng một lúc,ngã khuỵu xuống rồi ôm chầm lấy nàng mà khóc nức nở.Gã cầm lấy tay nàng rồi chầm chậm áp vào má gã.Những người đã chứng kiến cặp đôi tội nghiệp này đều cảm thấy nghẹn lòng.Thử tưởng tượng xem,người mình yêu chết một cách thê thảm như thế thì ai mà chịu được.Xung quanh gã thật ồn ào,âm thanh của xe cấp cứu và tiếng xì xào của những người xung quanh.

________________________

"Mái tóc của em,mùi hương của em,nụ cười của em-
Đến giờ anh vẫn không tài nào quên được.."
-Keith-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net